Quyền Tài

Tám giờ.

Đại sảnh sòng bạc.

Hầu như tất cả khách chơi và nhân viên công tác đều bị hấp dẫn ánh mắt đến đây, tất cả mọi người bị thái độ của người phụ trách sòng bạc làm cho ngây ra.

Sinh ý nhỏ?

Cho ông chủ bọn họ mặt mũi?

Khiến cho một người trẻ tuổi tha bọn họ một con đường?

Mọi người có thể nào cũng không nghĩ ra là người phụ trách một sòng bạc lớn nhất của toàn bộ Ma Cao sẽ nói như vậy, quá làm cho mở rộng tầm mắt, người thường tới sòng bạc trên cơ bản đều gặp qua người phụ trách này, có vài người thậm chí còn nói chuyện với gã, càng thấy qua không ít chuyện phát sinh trong sòng bạc, rõ ràng phương pháp xử lý của sòng bạc, nhưng mà ngày hôm nay không ai có thể hiểu, không biết người phụ trách ngày hôm nay bị làm sao vậy? Sòng bạc Bồ Kinh của các người điệu thấp như thế lúc nào hả?

"Người nọ là ai hả?"

" Trẻ tuổi như thế?"

"Không nhận ra, Hồ ca?"

"Tôi cũng chưa thấy qua, hình như không có tới qua."

"Hỏi chia bài một chút đi, tiểu Lý, chuyện gì xảy ra?"

"Ặc, tôi cũng không rõ ràng lắm, không nhận ra người thanh niên kia."

Xung quanh không ít người đều nghị luận lên, chỉ trỏ đám người của Đổng Học Bân, rất nhiều chiếu bạc cũng đều ngừng, toàn bộ nhìn qua.

Bọn họ đều là biểu tình khó hiểu.


Chỉ có Đổng Học Bân rõ ràng chuyện gì xảy ra.

Khẳng định là chuyện hắn trước đó cùng Trương Long Quyên các nàng đi đổ thuyền, lần kia mình thắng không ít... Được rồi, là rất nhiều, đại khái tương đương với hơn mười tỷ nhân dân tệ, danh tiếng ra rất lớn. Hầu như đem đổ thuyền thắng hết, hiện trường nhiều người như vậy, còn có camera các loại gì đó, muốn ghi lại ảnh chụp của mình hiển nhiên là dễ dàng, phỏng chừng hắn là bị rất nhiều sòng bạc bị lập hồ sơ rồi, hèn chi vừa rồi ánh mắt của nhân viên công tác ở cửa có chút không đúng, hèn chi camera đều quay đám người mình, đây là nhận ra hắn. Lẽ ra loại sự tình này không rạng rỡ, cũng không lấy ra nói, dù sao Đổng Học Bân hiện tại là người của ủy ban kỷ luật. Còn là ủy ban kỷ luật trung ương. Lại càng không nói xung quanh còn rất nhiều người nhà và cán bộ của tỉnh Giang Nam, nhưng mà, Đổng Học Bân cũng không sợ, hắn không sợ bị người nói ra. Cũng không sợ chuyện này sẽ mang đến mặt trái ảnh hưởng không tốt cái gì cho mình.

Vì sao?

Nguyên nhân rất đơn giản.

Bởi vì sự kiện này trên cơ bản không có khả năng bị truyền ra ngoài.

Quan viên đánh bạc, nhất là quan viên ủy ban kỷ luật trung ương đánh bạc. Khẳng định là đại sự, bị điều tra thì mất chức là khó tránh khỏi, cái này hỏi đều không cần hỏi. Nhưng nói đi thì cũng nói lại, nguyên do của lần sự kiện đổ thuyền đó xét đến cùng cũng không phải Đổng Học Bân đánh bạc, hắn là bởi vì phải bảo vệ an toàn của Trương Long Quyên mới lên đổ thuyền, mà Trương đại tỷ là bởi vì nhiệm vụ của quốc an mới mang theo Đổng Học Bân lên đổ thuyền điều tra người phía sau, việc này thậm chí đã trải qua cao tầng của quốc an phê chuẩn và ngầm đồng ý, giống như, Đổng Học Bân và Trương Long Quyên là vì trợ giúp quốc an chấp hành nhiệm vụ, Trương đại tỷ cũng muốn chính sách cùng quốc an, cô ấy một người nhân viên ngoài biên chế trực thuộc mạo hiểm lớn như vậy đi hỗ trợ lẻn vào điều tra nội bộ, đổi lấy cũng là tiền đánh bạc thắng được toàn bộ đều là hợp pháp, căn cứ vào cái nguyên do này, Đổng Học Bân đương nhiên là không sợ cái gì, cho dù lần đánh bạc kia xảy ra vấn đề, quốc an bên kia cũng sẽ làm sáng tỏ hoặc là chùi đít cho hắn, không truyền ra được.

Cho nên Đổng Học Bân ra vẻ thản nhiên đứng ở chỗ này, đối với đối đãi khác nhau của sòng bạc rất không hài lòng, thằng nhãi này vẫn đều là cái tính tình thối này.

Người khác có thể đi vào.

Tôi không thể vào?

Dựa vào con mẹ nó cái gì!

Đổng Học Bân nhìn người phụ trách nói: "Tôi lập lại lần nữa, chúng tôi ngày hôm nay không có ý muốn đổi thẻ, các người cho dù cho chúng tôi thẻ bạc không, chúng tôi cũng không dự định lấy, tới bên này chính là vì nhìn một cái, người khác đều có thể tiến vào, dựa vào cái gì chỉ một mình tôi ngoại lệ? Thấy tôi dễ khi dễ hả?"

Người phụ trách trong lòng nói ngài dễ khi dễ?

Dễ con bà ngài ấy! Với một thân đổ kỹ của ngài! Sòng bạc nào cũng chịu không nổi!

Người phụ trách trong lòng cũng là bất đắc dĩ tới cực điểm, gặp phải một đại thần như thế, thật là xử lý không tốt, đắc tội? Không nên đắc tội, cho dù ông chủ không lên tiếng người phụ trách cũng có tính toán, đổ kỹ lợi hại như thế, muốn chơi sòng bạc bọn họ một phát, hầu như là dễ như trở bàn tay, tới cuối cùng vẫn là sòng bạc tổn thất, còn vô duyên vô cớ xé rách mặt đắc tội người. Để cho hắn tùy tiện đi lại trong sòng bạc cũng không được, giống như người phụ trách vừa rồi nói, trước mặt người của trang nhất trong danh sách nguy hiểm, sòng bạc bọn họ thật đúng chỉ là sinh ý nhỏ, người khác? Khách chơi khác cũng không có vấn đề gì, bạn đừng nói đổ kỹ của bạn có bao nhiêu cao, bạn cũng là gian lận mà thôi, cái công cụ gì đều dùng ra, sòng bạc bọn họ cũng mặc kệ cho bạn đi gian lận, bạn có thể thắng bao nhiêu? Bạn cũng thắng không được bao nhiêu, thắng mấy trăm mấy triệu đều tính lợi hại, nhưng người trước mắt này không giống, bạn đều không phát hiện được người ta là gian lận như thế nào, người ta phất phất tay là có thể thắng của bạn mười mấy tỷ nhân dân tệ, vẫn là trong vòng hai giờ dùng một thẻ bạc, nói cách khác, nếu như trên tay người này có đủ thẻ bạc, không chừng mười phút hoặc là trong thời gian ngắn hơn có thể đem sòng bạc bọn họ thắng đến đóng cửa, hơn mười tỷ là bao nhiêu tiền? Mặc dù là sòng bạc lớn nhất Ma Cao bọn họ cũng trả không nổi!

Tiền của bọn họ không phải do gió to thổi tới!


Thắng như thế, tiền do bão thổi đến cũng không đủ nhét hàm răng của người ta!

Người phụ trách không thể làm gì khác hơn là lại một lần ôm quyền, nhìn Đổng Học Bân vô tội nói: "Tiên sinh, nếu không ngài đi sòng bạc khác nhìn? Chúng tôi ở đây thật sự là..."

Đổng Học Bân nói: "Tới đều tới, tôi đi nơi khác làm gì?"

Người phụ trách dở khóc dở cười nói: "Giơ cao đánh khẽ, giơ cao đánh khẽ."

Nghe được người phụ trách sòng bạc lần nữa nhấn mạnh "Giơ cao đánh khẽ" và "Tha chúng tôi một con đường", mọi người dần dần cũng đều kinh ngạc đoán được một ít.

Người nọ là cao thủ?

Còn là cái loại cao thủ khiến cho sòng bạc đều không thể chịu được?

Sao có thể hả? Trẻ tuổi như thế! Không nhìn ra?

Hầu Văn cũng trợn tròn mắt một chút, "Học Bân, cậu tới qua rồi hả? Nhận thức cậu?"

Đổng Học Bân phủi phủi tay, "Ma Cao tôi là lần đầu tiên tới, tôi sao biết."

Hàn Phương ặc một tiếng, nhìn mặt của Đổng Học Bân, "Bọn họ nhận sai người sao?"

Đám người trẻ tuổi Tống công tử cũng đều kinh ngạc bất định nhìn Đổng Học Bân, có chút tiêu hóa không được.

Người phụ trách trong lòng nói chúng tôi cũng hy vọng chúng tôi nhận sai người, loại nhân vật nguy hiểm cấp đại thần này cá mấy người nghĩ chúng tôi muốn gặp phải hả? Gã ước gì cả đời đều không gặp người như thế, trái tim bây giờ còn run rẩy, bởi vì nếu như xử lý không tốt, tổn thất của sòng bạc đã không phải mấy trăm mấy triệu đơn giản như vậy, rất có thể là hơn mười tỷ thậm chí trăm tỷ, gã đền không dậy nổi cũng trả không dậy nổi.

Vị phu nhân bí thư cùng đi lên nói: "Học Bân, thế nào?"


Đều là cùng tới, Đổng Học Bân thân phận lại đặc thù, gặp phải chuyện mọi người khẳng định là đứng chung, cũng khẳng định là đứng ở bên của Đổng Học Bân.

Đổng Học Bân nói: "Chúng ta xem của chúng ta."

Phu nhân bí thư gật đầu, "Được, vậy đi xem."

Bà ta đi ở phía trước, mọi người vừa nhìn, cũng đều đuổi theo.

Những người khác thì, người phụ trách bọn họ căn bản không chuẩn bị quản, muốn thế nào đều không sao cả, nhưng Đổng Học Bân thì không được, toàn bộ nhìn thẳng hắn.

Đổng Học Bân cũng tùy tiện đi theo.

Người phụ trách lập tức nói: "Lui một bước nói được không?"

"Không rảnh." Đổng Học Bân tự mình đi của mình.

Người phụ trách cười khổ không ngớt, quay đầu lại nhìn, cũng cắn răng một cái, từ thủ hạ lấy tới một cái va li, "Tiên sinh, dừng chân dừng chân."

Đổng Học Bân quay đầu lại, "Không để yên?"

Người phụ trách thấy chung quanh rất nhiều ánh mắt nhìn mình, nhưng không quản được nhiều như vậy, bước nhanh đi tới trước mặt Đổng Học Bân, đem va li mở ra, bên trong chính là một xấp tiền đô.

"Ai da!"

"Mau nhìn!"

"Làm cái gì vậy?"

Mọi người ồ lên.

Đổng Học Bân nhìn về phía gã, "Có ý gì?"

Người phụ trách nói: "Thật không có ý gì, chúng tôi cũng biết chút tiền ấy có thể không nhiều lắm, nơi này là một trăm ngàn đô la, chủ yếu để ngài đến một chuyến tay không mà còn chưa có chiêu đãi tốt ngài, chúng tôi cảm thấy rất không thích hợp, tiền này xin ngài nhận, ông chủ chúng tôi nói, ngài tới Ma Cao, ông chủ chúng tôi khẳng định muốn tận tình làm chủ chiêu đãi ngài, sau này tất cả mọi người là bạn bè, ngài có chổ cần cứ tìm chúng tôi, cho nên... Ngày hôm nay xin giơ cao đánh khẽ, giơ cao đánh khẽ."


Đổng Học Bân: "..."

Tống công tử và Hàn Phương bọn họ quả thật hai mắt tối sầm!

Xung quanh đổ khách xem náo nhiệt và nhân viên công tác sòng bạc không biết nội tình cũng toàn bộ nghẹn họng nhìn trân trối! Trong lòng nói cái này rốt cuộc là làm sao vậy hả? Cái này rốt cuộc là người nào vậy hả? Không chỉ mặt cười làm lành, không chỉ miệng đầy khách khí, bây giờ còn đưa tiền??

Một trăm ngàn đô la!

Mấy trăm ngàn nhân dân tệ!

Cái này... Cái này nói trắng ra là cho không??

Cái này đã không phải là hình ảnh mọi người có thể lý giải, ai cũng biết, sòng bạc cho tới bây giờ đều là ăn tươi nuốt sống, chỉ có người khác đưa tiền cho sòng bạc, còn chưa có nghe nói qua sòng bạc đưa tiền! Hơn nữa người thanh niên này căn bản là ngay cả thẻ bạc cũng chưa đổi, căn bản cũng không có ý định đánh bạc, cũng là vào trong sòng bạc đứng mà thôi, các người sợ đến mức nhanh chóng đưa tiền? Còn thoáng cái đưa nhiều như vậy?

Người trẻ tuổi này rốt cuộc là loại người hung hãn như thế nào vậy hả?

Chỉ là vào sòng bạc đi vài bước mà thôi, mà đã đem sòng bạc dọa thành như vậy??

Mọi người trong lúc nhất thời kinh ngạc không thôi, tất cả đều nhìn thẳng mặt của Đổng Học Bân!

Một ít sòng bạc nhân viên công tác không biết nội tình cùng chia bài chỉ là không biết Đổng Học Bân là ai, nhưng rất nhiều tin tức vẫn là lý giải, cho nên thấy người phụ trách bọn họ đưa tiền, bọn họ cũng kinh ngạc vô cùng, trong lòng rốt cục hiện lên một ý niệm đáng sợ trong đầu!

Chẳng lẽ là một trong ba người ở trang thứ nhất trong danh sách nguy hiểm tới?

Nếu như không phải, người phụ trách bọn họ sao có thể dùng loại thái độ này đối đãi??

Ba người kia, mỗi người hầu như đều là một truyền kỳ, toàn bộ nhân sĩ thâm niên trong nghề, không ai không biết sự tích của bọn họ, đối với ba người kia, tất cả mọi người đều ôm một loại kính nể, có vài người thậm chí là sùng bái, hy vọng mình có một ngày sẽ có thể biến thành như bọn họ.

Không thể nào?

Trong ba người kia thật sự có người đến??

Sòng bạc trong nhất thời náo nhiệt lên, biểu tình mọi người đều rất phong phú!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui