Cái gì?
Cậu cũng thị sát?
Cậu thị sát cái gì!
Nghe Đổng Học Bân nói, đồng chí của thành phố Hạ Hưng càng đổ mồ hôi không ngớt.
"Ặc!"
"Đổng tiên sinh."
"Ngài, ngài bớt tranh cãi!"
Xung quanh cán bộ của mấy người thành phố Hạ Hưng vội thấp giọng khuyên hắn.
Nhưng Đổng Học Bân không có một chút tự giác, rất lẽ thẳng khí hùng.
Người của trong tỉnh cũng cả đám không biết nên khóc hay cười đứng lên, thầm nghĩ người này quá không biết phân biệt, cậu thân phận gì hả? Nhiều nhất cũng là người nhà của một cán bộ, nói cho dễ nghe nhiều lắm cũng chỉ là người nhà của cán bộ cao cấp, cái này tính là chức vụ gì? Cái này tính là chức quan gì? Cậu còn thị sát? Cậu thị sát cái rắm! Không nói là người nhà, cũng là vợ cậu Tạ bí thư cũng không dám trước mặt một loại cán bộ tỉnh nói thị sát! Mọi người đã không biết nên đánh giá Đổng Học Bân như thế nào, thật là cái gì đều dám nói ra bên ngoài, trước khi nói ngài có dùng cái đầu để suy nghĩ không vậy? Bọn họ trong lòng nói Tạ bí thư một lãnh đạo đẹp như thế, sao lại tìm như thế một người chồng có bộ não bị ngâm nước thế này!?
Thị trưởng Hạ nói nhỏ: "Bí thư!"
Tạ Tuệ Lan khóe miệng rất nhạt, "Không có việc gì."
Thị trưởng Hạ bất đắc dĩ, cái này nếu như còn gọi là không có việc gì, vậy cái gì mới gọi là có việc hả? Ông ta không rõ ràng Tạ Tuệ Lan vì sao là phản ứng như thế, lẽ ra người trẻ tuổi giống như cô ấy có thể lên đến vị trí này, tất cả đều là một người thông minh hơn so với một người, càng đừng nói là một phụ nữ, cô ấy nếu như không có bản lĩnh và năng lực vượt qua rất nhiều người, có thế nào cũng không có khả năng được an bài đến vị trí bí thư thị ủy, mà từ lúc Tạ Tuệ Lan tiền nhiệm vài ngày, sự thật cũng quả thật chứng minh người phụ nữ này có thủ đoạn rất mạnh, kinh nghiệm chính trị cũng tương đối phong phú, nhưng càng là như thế này, thị trưởng Hạ càng có chút thấy không rõ ràng, ngài không khuyên chồng ngài một chút nào hả? Sao ngay cả một câu cũng không nói? Cái này không phải khiến cho người trong tỉnh nắm cớ sao? Cái này không phải tìm phiền toái cho bản thân sao? Rốt cuộc có ý gì?
Rất nhiều lãnh đạo thành phố của thành phố Hạ Hưng cũng đều trừng mắt có trừng mắt lau mồ hôi có lau mồ hôi, có cảm giác tai vạ đến nơi, chồng của Tạ bí thư cũng quá dám nói. Cao Thượng ở xa xa vỗ vỗ trán, nữ khoa viên vừa đưa Đổng Học Bân lên thang máy cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc. Còn có không ít cán bộ biểu tình đồng dạng đều ở trên lầu nhìn xuống phía dưới. Hầu như đều là dùng một loại ánh mắt kinh ngạc vô cùng nhìn Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân thành tiêu điểm của toàn trường.
Hắn cũng là một người như thế, tuy rằng vẻ ngoài xấu xí, nhưng cũng không phải cái loại tìm khắp trong đám người không gặp, ngược lại là đi tới đâu sẽ phát quang chiếu sáng ở nơi nào, vô luận hắn nói cái gì, vô luận hắn làm cái gì, Đổng Học Bân luôn có thể kéo lấy cái nhìn của mọi người, người lý giải hắn đều nói là hắn cái này gọi là quá có thể gây sự. Nhưng Đổng Học Bân tự xưng đây là một loại mị lực cá nhân.
Cổ phó tỉnh trưởng nhìn chằm chằm con mắt của Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân cũng nhìn bọn họ không chớp mắt.
Nhìn thấy Đổng Học Bân một lần rồi lại một lần khiêu khích người trong tỉnh, Chu sở trưởng cơn tức cũng càng thêm lớn, "Tạ Tuệ Lan đồng chí!" Đã không gọi Tạ bí thư, ngữ khí rất đông cứng, hiển nhiên, Chu sở trưởng và rất nhiều người trong tỉnh đều nổi nóng, rất tức giận.
Tạ Tuệ Lan ừ một tiếng, "Tôi đang nghe."
Chu sở trưởng nói với cô ấy: "Người nhà của cô quấy rầy công tác và thị sát của chúng tôi, tôi hỏi lại một lần cuối cùng, chuyện này cô chuẩn bị xử lý như thế nào?"
Tạ Tuệ Lan buông tay, "Tôi đã nói rồi, tôi xử lý không được."
Hỏi ba lần, Tạ Tuệ Lan trả lời ba lần, tất cả đều là một đáp án.
Thị trưởng Hạ trầm tư, hơi nghe ra trong ngôn ngữ Tạ bí thư lộ ra cái gì đó. Cô ấy cũng không nói không xử lý, cũng không có nói cô ấy mặc kệ, cô ấy nói cũng là xử lý không được, thị trưởng Hạ trong lòng cũng buồn bực chốc lát, xử lý không được? Sao mới có thể gọi là xử lý không được?
Nhưng Chu sở trưởng không nghe ra, nghe được bí thư thị ủy của thành phố Hạ Hưng tựa như hạ quyết tâm bao che dung túng chồng cô ấy, Chu sở trưởng thật sự nổi giận, "Chúng tôi lần này thị sát là chỉ thị đến từ trong tỉnh! Hành vi của chồng cô đã tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng đối với công tác của chúng tôi! Hơn nữa trong giọng nói công nhiên chỉ trích và có từ ngữ hàm xúc ý tứ chửi rủa cô cũng nghe được! Đối với cái này, cô lẽ nào không có gì muốn nói?"
Tạ Tuệ Lan khẽ lắc đầu."Tạm thời không có."
"..." Đồng chí trong tỉnh quả thật đều muốn đánh người!
Lãnh đạo địa phương chống đối lãnh đạo tỉnh? Bọn họ thật chưa gặp phải loại sự tình này!
Chu sở trưởng giận dữ cười ngược, chỉ vào Tạ Tuệ Lan nói: "Được! Được!"
Đổng Học Bân ngay tại bên cạnh vợ, vừa nhìn, liền đi tới vỗ tay Chu sở trưởng, mặt cũng lạnh xuống tới, "Đừng có chỉ trỏ! Vừa rồi ông nói cái gì? Trong giọng nói của tôi mang theo từ ngữ chửi rủa? Chu sở trưởng, tôi thật sự rất lo lắng cho ông, sao tôi không biết tôi mắng chửi người? Tôi vừa rồi nói nhiều như vậy, có một chữ thô tục nào sao? Sao ông nghe ra vậy? Còn chỉ trích tôi? Tôi thật ra thấy cả đám lãnh đạo cán bộ các người lúc đối đãi đồng chí địa phương xuất hiện không ít động tác khinh miệt và vũ nhục! Ví dụ như ông vừa rồi dùng ngón tay! Ông làm làm gương như vậy? Cán bộ trong tỉnh là có thể không tôn trọng cán bộ địa phương? Thứ tôi cô lậu quả văn, tôi là lần đầu nghe nói có quy định này, tôi hiện tại có lý do tin tưởng thái độ của các người đối với lần thị sát này có vấn đề rõ ràng!"
Chu sở trưởng lười mồm mép cùng hắn, trực tiếp nói với Tạ Tuệ Lan: "Được, đây là phương thức làm việc của thành phố Hạ Hưng các người phải không? Ngay cả trong tỉnh cũng không để vào mắt?"
Cho ông mặt!
Còn dám lảm nhảm với vợ tôi?
Đổng Học Bân nhìn ông ta, "Có chuyện ông cứ nói với tôi!"
Chu sở trưởng lạnh giọng nói: "Ở đây không có phần cậu nói chuyện!"
"Xin lỗi nhé." Đổng Học Bân nói: "Thật là có đấy."
Bên kia có một cán bộ quát: "Một người nhà! Có cái tư cách gì nói trong trường hợp này? Không để ý tới cậu cậu còn chưa xong phải không?"
Lại có người nói: "Cổ tỉnh trường, Chu sở trưởng, để cho đồng chí của ủy ban kỷ luật xử lý?" Nói xong, hắn nhìn về phía một người đàn ông ba mươi tuổi.
Những người khác cũng nhìn nhìn gã.
Lần thị sát này, rất nhiều phòng ban đều có tham dự, người của ủy ban kỷ luật tỉnh tự nhiên cũng có.
Người kia vừa nghe, cũng lạnh lùng nhìn đám người Đổng Học Bân và Tạ Tuệ Lan, quaylại lãnh đạo cán bộ trong tỉnh nói: "Tôi đã ghi lại, lập tức báo cho ủy ban kỷ luật tỉnh."
Ủy ban kỷ luật tỉnh?
Người của thành phố Hạ Hưng vừa nghe, toàn bộ biến đổi sắc mặt, không ngờ rằng đối phương trực tiếp cho ủy ban kỷ luật nhúng tay xử lý, nhưng suy nghĩ một chút, cũng không lạ, chuyện này không ầm ĩ đến ủy ban kỷ luật mới là lạ, dù sao Tạ bí thư bọn họ thật sự có chút quá bao che khuyết điểm, không chỉ không thay chồng cô ấy xin lỗi, còn liên tiếp dung túng, ngay cả nói cũng không nói cũng không ngăn cản, tùy ý để chồng cô ấy gây trở ngại công vụ còn quở trách cán bộ tỉnh, cái tình huống này có chút ác liệt, cho dù trong tỉnh bởi vậy cho Tạ bí thư một cảnh cáo xử phạt, thậm chí tạm dừng chức vụ cũng không nhiều. Chồng ngài không phải người của thành phố Hạ Hưng? Nhưng này cũng là người nhà của ngài, ngài mặc kệ không hỏi, đó là có trách nhiệm liên quan, khẳng định phải xử lý!
Không ít người thành phố Hạ Hưng của sầu lo, nhìn về phía bí thư thị ủy, thị trưởng Hạ và mấy người lãnh đạo thành phố cũng nhìn Tạ Tuệ Lan, muốn nhìn một chút cô ấy rốt cuộc nói như thế nào, lúc này vẫn là không nói chuyện, vậy thật sự là tự mình không qua được. Nhưng khiến cho mọi người không nói gì chính là, Tạ Tuệ Lan vẫn là vẻ mặt tự nhiên đứng ở nơi đó, cái gì cũng chưa nói, hình như chuyện gì đều không quan hệ cùng cô ấy, bình tĩnh vô cùng.
Mọi người không rõ ràng Tạ bí thư trên chính trị sao có thể thành thục như thế!
Đều chọc đến ủy ban kỷ luật tỉnh! Ngài còn không nhanh không chậm? Ngài muốn làm gì??
Người của ủy ban kỷ luật tỉnh cũng tức giận, "Cổ tỉnh trường, vấn đề lần này quả thật có chút nghiêm trọng, vậy tôi báo cho ủy ban kỷ luật, về phần xử lý cụ thể..."
Đổng Học Bân cắt đứt gã, "Anh muốn báo sao?"
Người này nhìn hắn, " Bí thư thị ủy thành phố Hạ Hưng Tạ Tuệ Lan đồng chí dung túng người nhà gây trở ngại đồng chí trong tỉnh thị sát, xảy ra vấn đề không quan tâm..."
Đổng Học Bân chen vào nói: "Vậy tôi khuyên anh vẫn là đừng báo, cũng không cần phải báo, tôi không cho rằng tôi gây trở ngại các người thị sát và công tác!"
Còn chưa có gây trở ngại? Một mình cậu ríu ra ríu rít hai mươi phút! Trong nửa giờ này chỉ nghe một mình cậu quở trách lãnh đạo cán bộ trong tỉnh! Cái này còn gọi là không gây trở ngại công vụ? Cậu gây trở ngại không ít! Đều đến lúc này còn cãi lại? Cậu thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
Người của ủy ban kỷ luật lạnh lùng nói: "Cậu không cần giải thích với tôi, chuẩn bị chờ đồng chí của uỷ ban kỷ luật tỉnh tìm cậu đi."
Đổng Học Bân cười cười, "Các người không tìm tôi, tôi còn phải tìm các người, tôi vừa rồi đã nói, các người tới thị sát? Thật trùng hợp, tôi cũng vậy."
Còn nói như vậy?
Ngài là người nhà thì rốt cuộc thị sát cái gì!
Chu sở trưởng và mấy người cán bộ trong tỉnh cũng muốn há mồm quát mắng, một chút kiên trì cuối cùng của bọn họ đã bị Đổng Học Bân làm cho không còn.
Nhưng sau một khắc, Đổng Học Bân đưa tay sờ vào trong người, vừa chờ Chu sở trưởng hét lên một tiếng, Đổng Học Bân liền móc ra một chứng minh công tác màu đen, một tay vung lên, đem chứng minh công tác mở ra, đưa qua, để trước mặt mọi người, " Giám sát viên cấp chính xử phòng giám sát thứ tám ủy ban kỷ luật trung ương Đổng Học Bân, xét thấy một ít tình huống và vấn đề của tỉnh Giang Nam sắp tới, cấp trên ủy thác tôi xuống lý giải tình huống một chút."
Cái gì?
Ủy ban kỷ luật trung ương?
Ủy ban kỷ luật phòng thứ tám quản tỉnh Giang Nam?
Còn là... Giám sát viên cấp chính xử!?
Người trong tỉnh vừa nghe, tất cả đều trợn tròn mắt!
Người của thành phố Hạ Hưng cũng dường như có một ngụm khí lạnh chạy tọt vào trong phổi!
Ở trên lầu xem náo nhiệt cũng tốt, ở dưới lầu trong đại viện cũng được, tất cả đều trừng to mắt ra!
Chu sở trưởng thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, còn người của ủy ban kỷ luật tỉnh cũng lập tức toát mồ hôi trán, tay đều run run một chút!
Mẹ nó!
Cậu thật đúng là tới thị sát hả??
Người trong tỉnh vừa nhìn, rất nhiều người đều thiếu chút nữa chửi má nó, ngài là giám sát viên của ủy ban kỷ luật trung ương, sao ngài không nói sớm! Mọi người lúc này cũng mới rõ ràng Tạ bí thư của thành phố Hạ Hưng vì sao từ đầu tới đuôi đều thản nhiên như vậy, rõ ràng cô ấy vì sao nói chuyện của chồng cô ấy thì cô ấy xử lý không được!
Quả thật xử lý không được!
Một người bí thư thị ủy sao có thể đi xử lý một người cán bộ trung tầng của ủy ban kỷ luật trung ương quản lý tỉnh bọn họ! Ngược lại là chồng cô ấy xử lý bọn họ!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...