Bảy giờ rưỡi.
Ngoài khách sạn.
Đổng Học Bân điều đến một chiếc xe buýt, sau khi để các ngoại thương đi lên, mới xoay người lại đi tới chiếc Land Rover của mình, mở cửa lên xe.
"Học Bân."
"A, chị Trương?"
"Cậu không phải uống rượu sao?"
"Ài, dù sao cũng phải lái xe, nếu không ngày mai tôi làm sao trở về?"
"Ha ha, vậy chở chị Trương cậu đi."
"Được, ngài cũng uống rượu, để tôi."
"Vậy chị ngồi xe của tên nhóc cậu, xe buýt có chút chật, chị ngồi không quen."
Trương Long Quyên lên chiếc Land Rover của Đổng Học Bân, ngồi ở vị trí bên cạnh người lái.
Đổng Học Bân đang ước gì chị Trưng ngồi xe với mình, nở nụ cười, cho xe chạy lên song song với xe buýt, ra hiệu, rồi lập tức đi phía trước dẫn đường.
"Đi vội như vậy thật?" Đổng Học Bân hỏi.
Trương Long Quyên cười nói: "Ha ha, một đống chuyện đang chờ chị Trương cậu kìa, có thể không trở về nhanh sao?"
Đổng Học Bân nói: "Ngài vất vả mới tới một lần, mấy ngày nay bận công tác, còn chưa kịp mang ngài đi chơi."
"Lần tới đi."
"Lần tới là khi nào?"
"Ha ha, cái đó thì không biết."
"Cái này cũng không được, hay là để cho bọn họ về trước đi, ngài ở lại thêm một ngày?"
"Ồ, nhớ chị Trương cậu như vậy? Ha ha, xem ra chị vẫn là rất có mị lực."
"Ai da, không phải ý kia, tôi nói là..."
"Nói chị không có mị lực? Hả?"
Không phải, ặc, tôi nói không lại ngài, tôi không nói nữa được chưa?"
Trương Long Quyên cười ha ha, cười đế run rẩy hết cả người, bộ ngực căng tròn cũng phập phồng lên, rất gợi cảm.
Bỗng nhiên, điện thoại di động của cô ấy vang lên, chị Trương vừa nhìn, cười nói: "Lão Từ gọi." Nói xong thì nhấn nút mở loa ngoài, trong xe vang ra tiếng của chị Từ rất rõ: "Lão Trương, đang ở chổ nào?"
Trương Long Quyên nhìn Đổng Học Bân, cười nói: "Tôi hả? Tôi đang ở trong xe với chồng nhỏ của bà đây."
Đổng Học Bân nghe mà đổ mồ hôi, ngài nói cái gì thế.
Từ Yến bất đắc dĩ nói: "Bà đó, cái miệng vẫn tổn hại như vậy, cái gì mà chồng nhỏ của tôi, đừng nói bậy, để người ta nghe thì cười cho, bà cũng nên nghiêm túc một chút đi."
Trương Long Quyên mìm cười: "Bà không thừa nhận thì cứ không thừa nhận, dù sao thì trong lòng tôi đều biết rõ, ha ha, hai ta quan hệ bao nhiêu năm rồi, ai giấu được ai chứ."
Từ Yến nói: "Bà và tiểu Bân vừa ăn cơm xong?"
Trương Long Quyên nói: "Đúng vậy, đang đi mướn phòng, bà có tới không?"
Từ Yến phê bình: "Trước mặt đứa nhỏ, bà nghiêm túc một chút đi."
"Sốt ruột, thấy chưa, sốt ruột à?" Trương Long Quyên cười rất xán lạn: "Bà còn rất hộ thực nha, yên tâm đi, không giành chồng nhỏ của bà đâu."
"Tôi thấy bà là thiếu đánh rồi."
"ha ha, tôi đang muốn đi tỉnh thành đây, bà nói làm tôi không dám đi nữa."
"Tới tỉnh thành làm gì? Chuyện bên kia đã xong?"
"Ừm, hợp đồng đã ký, buổi sáng ngày mai bay, đến lúc đó từ tỉnh thành trực tiếp đi luôn."
"Vậy các người đến đây là ở khách sạn? Còn bạn nước ngoài của bà? Vậy như thế này đi, tôi hiện tại cũng ra về, bà đưa bọn họ đi khách sạn xong, đến chổ tôi đi, tới cùng Tiểu Bân."
"Vậy tôi hỏi hắn một chút." Trương Long Quyên nhìn về phía Đổng Học Bân, "Một hồi có an bài gì không?"
Đổng Học Bân nói: "Không có, tỉnh thành tôi cũng không quen ai, có thể có an bài cái gì?"
Trương Long Quyên cười nói với điện thoại di động: "Vậy được, quyết định như thế, một hồi gặp, thừa dịp này tôi hỏi Tiểu Bân, hỏi xem công phu trên giường của bà thế nào."
"Bà không để yên phải không?"
"Ha ha, cúp đây."
"Nhanh chóng đi, lãng phí tiền điện thoại của tôi."
Hai người nói qua nói lại nửa ngày mới cúp điện thoại, nhìn ra được, các nàng quan hệ vô cùng tốt.
Cất điện thoại di động, Trương Long Quyên nhìn thẳng Đổng Học Bân, "Nói một chút đi, lão Từ ở trên giường rốt cuộc có biểu hiện gì? Lần trước hỏi tên nhóc cậu không chịu nói."
Đổng Học Bân đỏ mặt nói: "Không có, ngài nói cái gì vậy."
Trương Long Quyên cười nói: "Lão Từ đều cam chịu, cậu còn không thừa nhận."
Đổng Học Bân không nói cùng cô ấy, tự mình lái xe của mình, Từ Yến dù sao cũng lớn hơn hắn vài chục tuổi, chuyện này hắn không thể nói.
Đang lái xe, phía trước đột nhiên chớp sáng lên.
Cẩn thận nhìn, thì ra là hai chiếc xe cảnh sát đứng ở giữa đường.
Ở đây đã ra địa giới của huyện Trinh Thủy, cũng không biết là ở đâu, xe của Đổng Học Bân bị cảnh sát ngăn cản, cầm trong tay một món đồ, hình như máy kiểm tra rượu, nhưng vừa rồi Đổng Học Bân rõ ràng thấy có một chiếc xe không có bị ngăn cản trực tiếp đi qua, mà Đổng Học Bân vừa đến đây, lại bị đối phương không chút nghĩ ngợi chặn lại, điều này làm cho Đổng Học Bân mị con mắt, trong lòng cũng lắc đầu. Cái này là có người cố ý? Từ chỗ nhà đầu tư tại huyện Trinh Thủy bên kia thu được tin tức? Biết mình uống rượu còn lái xe đưa ngoại thương đi tỉnh thành? Cho nên nửa đường chặn xe muốn chơi xỏ Đổng Học Bân? Tối thiểu cũng có thể làm xấu mặt hắn?
Đúng là hẹp hòi!
Đám người này cũng chỉ chút tiền đồ như thế!
Trương Long Quyên liếc nhìn hắn một cái, "Sao bây giờ?"
"Không có việc gì." Đổng Học Bân hạ cửa sổ xe xuống nhìn mấy người cảnh sát đứng bên ngoài.
"Thổi một hơi thở." Cảnh sát cầm thiết bị đưa tới, thật ra cũng không cần thổi làm gì, cửa sổ xe vừa hạ xuống bọn họ đã ngửi thấy mùi rượu nồng đậm trên người Đổng Học Bân.
Nhưng Đổng Học Bân cười cười, căn bản không coi là gì, tay đặt trên người mình, mặc niệm một tiếng REVERSE một giây đồng hồ, sau đó thổi vào thiết bị.
Tích tích.
Thiết bị cho ra kết quả.
Một con số nhảy ra... 0!
Mấy người cảnh sát lúc đầu muốn ra tay bắt người đều ngạc nhiên ở tại chỗ!
0? Hàm lượng cồn trong máu và hơi thở một chút cũng không có? Cái con mẹ nó! Vậy mùi rượu nặng như vậy từ đâu mà ra hả? Sao có thể là 0??
"Anh thổi lại một chút."
"Để làm gì hả?"
"Thiết bị có thể xảy ra vấn đề."
Đổng Học Bân không sao cả, thấy bọn họ thay đổi một thiết bị mới đem tới, lại cúi đầu hung hăng thổi một hơi.
Tích tích!
Vẫn là 0!
Mấy người cảnh sát nhìn nhau không nói gì!
"Khổ cực các đồng chí." Đổng Học Bân nói mát một câu, nâng cửa sổ xe lên, lái xe đi.
Đám cảnh sát ở phía sau nhìn đèn sau của Land Rover, nhìn lẫn nhau vài lần, nhưng không có bất luận biện pháp gì, chỉ có thể giương mắt nhìn nhìn Land Rover rời đi. Bọn họ quả thật là nhận được tin tức nhằm vào Đổng Học Bân tới, từ điểm đó cũng có thể nhìn ra, có vài người của các huyện khu thậm chí là thành phố lần này bị Đổng Học Bân đánh vào mặt, đều có chút giận tới cực điểm, bằng không cũng sẽ không áp dụng thủ đoạn hạ cấp như thế với Đổng Học Bân.
Hai trăm triệu!
Đó chính là hai trăm triệu đầu tư!
Nếu như không phải Đổng Học Bân chặn ngang, nếu như không phải hắn chuốc say mọi người, cái đầu tư này không chừng chính là của khu huyện bọn họ!
Hơn nữa hiện tại những ngoại thương này sau khi thị sát xong huyện Trinh Thủy, lại có thể đi như thế, bọn họ đã nghe nói ngoại thương là buổi sáng ngày mai lên máy bay, giống như không còn lưu lại cơ hội cho bất luận khu huyện gì! Lợi ích lớn như vậy, mọi người sao có thể không quan tâm đến? Sao có thể không tức giận?
Đổng Học Bân!
Mày đúng là thiếu đạo đức về đến nhà!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...