Buổi tối.
Bảy giờ rưỡi.
Đại viện Diêu gia, Diêu phụ Diêu mẫu liên tiếp khuyến khích Diêu Thúy gọi điện thoại, giúp Diêu Lực an bài công tác nhiều thể diện nhiều đãi ngộ.
Nhưng Diêu Thúy nghĩ không được, "Con làm gì có quyền lợi này."
Diêu phụ trừng mắt nói: "Con sao không có, con là thư ký của thường vụ phó huyện trưởng!"
Diêu Thúy bất đắc dĩ nói: "Nhưng mà người ta nếu không cho con mặt mũi? Bằng không con nói một tiếng cùng Học Bân."
Diêu mẫu bĩu môi nói: "Con đúng là uổng công làm tại nhà nước, mẹ còn hiểu hơn con, loại sự tình này đâu dùng phiền phức Đổng huyện trưởng hả? Chỉ cần một câu nói của con! Người ta Đổng huyện trưởng là bận đại sự, kinh tế phát triển chiêu thương dẫn tư mới là người ta quan tâm, tìm công tác còn cần phiền phức người ta? Rồi nói Đổng huyện trưởng vừa tới huyện chúng ta mới vài ngày, người bên dưới Đổng huyện trưởng cũng không nhận ra, con bảo nói như thế nào?"
Diêu Thúy nói: "Con không phải không hiểu, con là thấy ngại."
Diêu Lực nói: "Ba mẹ, chị, không cần, sau này rồi nói sau, hơn nữa xí nghiệp nhà nước con sợ là cũng vào không được, nhà xưởng bình thường là được."
"Thúy nhi, con gọi thử xem sao."
"Trước qua vài ngày được không? Hiện tại thật không thích hợp."
Nói nửa ngày Diêu Thúy cũng không đáp ứng, nói lo lắng, suy nghĩ một chút nữa.
Diêu phụ thấy thế, cũng không nói cái gì nữa, "Quên đi, Thúy nhi cũng là vừa lên, mọi người cũng đều không nhận ra, sau này nhìn rồi nói, thật ra cũng phải, thư ký lãnh đạo có bao nhiêu quyền to chúng ta biết cái gì? Cũng là thấy người ta trước đây không tồi, nhưng bên trong ai biết? Có thể người ta là mặt ngoài phong cảnh, đóng cửa lại kêu khổ thì sao, khiến cho Thúy nhi công tác trước một thời gian rồi nói sau, trước đem bên trong thăm dò rồi nói."
Đang nói chuyện, tiếng đập cửa vang lên.
Cốc cốc, cánh cửa hơi động.
Diêu mẫu vừa nhìn, nghi hoặc qua đi mở cửa, "Tới rồi, ai vậy hả?"
Cửa vừa mở ra. Lộ ra thân ảnh của một thanh niên, đại khái ba mươi tuổi, vừa nhìn thấy Diêu mẫu, người này lập tức cười nhiệt tình cầm tay của Diêu mẫu, "Chào dì."
Diêu mẫu chớp mắt nói: "Cậu là?"
Diêu phụ mở miệng nói: " Cho vào trước đi."
Cửa đóng, người này cung kính bắt chuyện Diêu phụ, "Xin chào chú." Chợt nhìn về phía Diêu Thúy, nhất thời kích động bước đi tới. Hai tay nắm tay cô ấy, "Ngài là thư ký Diêu sao? Tôi là của cục công thương huyện, xin chào xin chào, lần này là lãnh đạo cho tôi đến đây xin lỗi, trước đây tiệm của nhà ngày có mấy lần bị người của chúng tôi phạt tiền, thật sự xin lỗi. Hiểu lầm, đều là hiểu lầm." Nói xong, người này cho tay vào cặp, móc ra một phong thư, bên trong đều là tiền, "Đây là phạt tiền vài lần trước, lãnh đạo kêu tôi trả lại cho nhà ngài." Nói xong, người này còn cúi đầu với Diêu phụ Diêu mẫu bọn họ, "Chỉ là hiểu lầm. Thật sự xin lỗi."
Diêu Thúy ặc nói: "Cũng là nhà tôi lúc trước không có giấy phép kinh doanh, phạt tiền cũng là đương nhiên, tiền này không cần? Anh đem trở về đi."
Nghe vậy, người này vội vàng nói: "Đừng đừng, là chúng ta không thẩm tra, giấy phép kinh doanh đã xuống tới, ngày mai trong cục sẽ có người đưa đến đây, tiền này ngài cần phải lấy lại." Khi nói, người này cũng không chờ bọn họ từ chối. Bỏ lại phong thư thì cáo từ nhanh chóng rời khỏi.
Người vừa đi. Diêu Thúy và cha mẹ hai mặt nhìn nhau.
"Giấy phép kinh doanh xuống tới?" Diêu Lực kinh ngạc nói: "Không phải vẫn không phê cho chúng ta sao?"
Diêu mẫu trong lúc nhất thời có chút hăng hái, "Không phê là chúng ta chưa cho tiền. Hiện tại Thúy nhi xoay người, bọn họ đương nhiên đi nịnh bợ."
Diêu phụ cũng cười, cầm phong thư, "Cũng là tiền phạt chúng ta đóng lúc trước, nói nhiều không nhiều nói ít cũng không ít, ha ha."
Sau vài phút.
Cốc cốc, cánh cửa lại bị người gõ.
Lúc này là Diêu Thúy đi mở cửa, đứng bên ngoài một người trung niên, nhìn qua có chút quen mặt, vừa nghĩ Diêu Thúy mới nhớ ra, đây là Trương phó cục trưởng cục vệ sinh của huyện bọn họ!
Diêu Thúy nói: "Trương cục trưởng? Ngài sao tới?"
Trương phó cục trưởng vội vàng nói: "Đừng dùng ngài, thư ký Diêu, gọi lão Trương là được."
"Ặc, mời vào." Diêu Thúy cho Trương phó cục trưởng vào, sau đó giới thiệu một chút cho ba mẹ.
Diêu phụ Diêu mẫu vừa nghe người ta là cán bộ, cũng đứng lên đi qua đón theo thói quen.
Trương phó cục trưởng rơi vào tình huống khó xử, lập tức nói: "Hai ngài đừng đứng, nhanh ngồi nhanh ngồi, tôi cũng không ở lâu, ngày hôm nay tới là bởi vì tháng trước cục vệ sinh có người đi nhà ngài thu tiền phạt, những người đó tôi đã nghiêm khắc phê bình bọn họ, thật sự quá phận, hai ngài yên tâm đi, chờ ngày mai tôi sẽ thu thập bọn họ, hơn nữa cam đoan sau này loại sự tình này sẽ không xảy ra, được rồi đây là tiền phạt lần kia, tôi mang đến."
Diêu mẫu khách khí một câu, "Không cần Trương cục trưởng."
"Cần cần." Trương phó cục trưởng nói: "Tôi điều tra một chút, quán ăn nhà ngài căn bản không tồn tại vấn đề vệ sinh gì, là bọn họ loạn thu phí! Trở về tôi sẽ xử lý bọn họ!"
Diêu phụ cũng nói: "Không nghiêm trọng như vậy, bỏ qua đi."
Trương phó cục trưởng nói: "Vậy tiền này ngài phải thu hồi, còn có một chút bồi thường trong cục, ngài nhất định phải nhận, nếu không chúng tôi sẽ cảm thấy băn khoăn."
Diêu Thúy cũng không ngốc, lập tức nói: "Tiền phạt lúc trước chúng tôi có thể lấy lại tới, nhưng bồi thường thì khỏi."
Trương phó cục trưởng cũng không nói cái gì nữa, "Vậy được, tôi đại biểu cục vệ sinh nói lời xin lỗi."
Diêu Thúy nói: "Không có việc gì, vệ sinh của quán nhà tôi thật ra cũng có làm không tốt."
Trương phó cục trưởng nói: "Không có, là nhân viên chúng tôi điều tra có vấn đề."
Nói thêm chốc lát, trương phó cục trưởng cũng cáo từ rời khỏi, nhưng không đợi cửa đóng, cốc cốc, bên ngoài lại có người gõ cửa, lúc này tới người Diêu Thúy không nhận ra.
Là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, một thân tây trang rất tinh thần.
Thấy Diêu Thúy, người kia nhất thời nắm tay cô ấy, "Xin chào thư ký Diêu, ngài có thể không nhận ra tôi, tôi là chủ quản nhà máy in huyện chúng ta."
Nhà máy in?
Là cái nhà máy lần trước Diêu phụ nhờ bạn bè để cho Diêu Lực phỏng vấn?
Đây chính là nhà máy tương đối không tồi của huyện bọn họ, còn là xí nghiệp nhà nước, đãi ngộ vô cùng tốt.
Lúc trước Diêu phụ lấy quan hệ của một người bạn cũ, khiến cho Diêu Lực đi qua, kết quả người ta nhận người tương đối nghiêm ngặt, ừm, hơn nữa có thể là quan hệ của nhà bọn họ không đủ cứng, cho nên sau khi phỏng vấn Diêu Lực đã bị loại, sau đó không có tin tức, đã ba bốn tháng trôi qua, bọn họ cũng không ngờ rằng người của nhà máy in lại có thể chủ động tìm tới, còn là một cán bộ trung tầng.
Diêu Thúy bắt tay với hắn, "Xin chào, mời vào."
"A, quấy rối quấy rối." Người kia rất câu nệ.
Diêu phụ Diêu mẫu lúc này cũng có kinh nghiệm, thẳng thắn không đứng lên, gật đầu.
Người kia nhất thời nói: "Chào dì chào chú, a, đây là tiểu Lực sao? Quả nhiên tuấn tú, được, tốt!" Hắn nhìn về phía Diêu Lực, gật đầu.
Diêu Lực cả người không được tự nhiên, bởi vì người này Diêu Lực đã gặp qua, lúc trước đi nhà máy in phỏng vấn cũng là người này phụ trách, thái độ đối với hắn không tốt lắm, hoặc là nói căn bản không có coi trọng, lúc đó sau khi phỏng vấn xong còn phê bình Diêu Lực vài câu, nói hắn quá chất phác, không thích hợp. Nhưng ngày hôm nay, cc chủ quản nhân sự đột nhiên thay đổi thái độ, như thay đổi thành một người khác.
Diêu phụ nhìn hắn nói: "Cậu tới có chuyện gì sao?"
Người kia tinh thần nhắc lên, nói: "Lần trước tiểu Lực tới chổ chúng tôi phỏng vấn, tôi thấy hắn cũng là một nhân tài, cho nên cho phía dưới khảo sát vài lần, chuẩn bị đem tiểu Lực làm cán bộ trọng điểm bồi dưỡng, cho nên lần này tới là muốn mời tiểu Lực tới nhà máy chúng tôi đi làm, chúng tôi khẳng định sẽ cho ra đãi ngộ tốt nhất."
Diêu phụ Diêu mẫu lặng lẽ.
Diêu Lực cũng trợn tròn mắt một chút, không nói chuyện.
Người kia thấy thế, lập tức nói: "Tôi đã xin chỉ thị qua lãnh đạo, tiểu Lực đến sẽ là vị trí chủ quản, tiền lương và đãi ngộ đến lúc đó có thể thương lượng, tuyệt đối không ít." Dừng một chút, người kia chân thành nói: "Chúng tôi cũng không muốn mất đi nhân tài như tiểu Lực, bằng không cũng sẽ không ra loại đãi ngộ này, phải biết rằng vừa vào còn làm chủ quản là lần đầu của chúng tôi, coi như là ngoại lệ vì tiểu Lực, chủ yếu là chúng tôi biết công tác năng lực của Diêu Lực đồng chí, nếu như mời không được hắn, khẳng định là tổn thất của chúng tôi."
Diêu mẫu khóe miệng co rút.
Diêu phụ đá bà ấy một cước, nhắc nhở một chút.
Diêu Thúy lặng lẽ nửa ngày, cuối cùng vẫn là nhìn về phía Diêu Lực, "Em, em nghĩ như thế nào?"
Diêu Lực cực kỳ quấn quýt, vội nói: "Em, em... Chị, em nghe lời chị."
Diêu Thúy vừa suy xét, thẳng thắn nói: "Vậy trước làm thử xem sao."
"Được!" Diêu Lực cũng rất hưng phấn, đó là xí nghiệp nhà nước, đi vào còn là chủ quản, chuyện này người khác nằm mơ đều tìm không được.
Diêu Thúy nói với người kia: "Vậy phiền phức các người, em trai của tôi tương đối thành thật, sau này phiền phức các người tha thứ nhiều."
Người kia cũng biết ý của Diêu Thúy nói, thật ra là để cho bọn họ chiếu cố Diêu Lực, đừng làm cho hắn bị khi dễ, nhưng người kia trong lòng cười khổ, trong lòng nói ngài đều là thư ký của thường vụ phó huyện trưởng, là bạn học cũ của Đổng huyện trưởng, đừng nói bọn họ, toàn bộ huyện Trinh Thủy còn có mấy người dám khi dễ Diêu Lực?
Công tác của Diêu Lực liền quyết định như thế.
Người kia vừa rời đi, Diêu phụ liền cảm thán, Diêu mẫu cũng không kém bao nhiêu.
Bọn họ đều biết vị trí thư ký lãnh đạo huyện khẳng định là không tầm thường, nhưng không ngờ rằng sẽ khoa trương như vậy, Thúy nhi ngày hôm nay vừa được bộ tổ chức khảo sát, buổi tối người ta tới cả đám? Vừa trả tiền phạt vừa tìm cho công tác? Cái này cũng quá nhiệt tình, hai người trong lúc nhất thời ngược lại có chút không tiếp thụ được.
Nhưng để cho bọn họ há hốc mồm còn ở phía sau.
Không bao lâu, lại một người tiếp một người tìm tới cánh cửa.
Có cán bộ trong huyện tới chắp nối cùng Diêu Thúy, hình như là muốn cùng Đổng huyện trưởng ăn một bữa cơm, cho nên mới đi đến chổ Diêu Thúy, còn có người mời Diêu Thúy ăn, cũng không biết chuyện gì, có người thậm chí giới thiệu người yêu cho Diêu Thúy, dù sao đủ loại người đều tới.
Diêu phụ Diêu mẫu âm thầm không nói gì.
Mặt của Thúy nhi cũng quá lớn!
Đây là năng lực của thư ký thường vụ phó huyện trưởng??
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...