Quyến Rũ Anh Hàng Xóm


N Sao vậy?

N Hai người cãi nhau rồi?

Tinh Nhung cảm thấy không có chuyện gì, hai người này vẫn luôn đấu khẩu với nhau như vậy.


Đồ nhát gan tuy rằng lấy tên nick trên mạng như vậy, nhưng thực ra tính cách lại rất cởi mở, lại còn rất nghịch ngợm, lại thêm chủ nhân của cô tính cách nóng nảy, cãi nhau là chuyện như cơm bữa.


Đầu bên kia một lúc lâu sau mới trả lời tin nhắn.


Đồ nhát gan Gần đây bạn gái cũ của anh ấy trở về.


Đồ nhát gan Bọn họ tổ chức một bữa tiệc cho cô ta, anh ấy cũng đi.


Đồ nhát gan Hai người bọn tớ chắc sắp kết thúc rồi.


Đồ nhát gan Aizzz, hôm qua giới thiệu cho cậu người đó, nếu không phải vì địa điểm không thích hợp, với lại nếu không phải là bạn của anh ấy thì tớ đã tự đi rồi.


Tinh Nhung vẫn chưa dứt ra khỏi mấy dòng tin nhắn trước, vừa nhìn thấy câu này liền xóa hết mấy dòng an ủi trong khung chat.


N Cảm ơn cậu

N Cậu đến muộn rồi, tớ đã nhận anh ấy làm chủ nhân rồi/ Đắc ý rung đùi.

JPG.


Đồ nhát gan Chúc mừng chúc mừng

Đồ nhát gan Tớ cũng sẽ cố gắng, tranh thủ 1/5 đến gặp cậu, sẽ dẫn cả chủ nhân của tớ đi.



N Cậu cố lên nha, còn nửa tháng nữa.


Hai người hẹn nhau từ hôm Thanh Minh, nói là 1/5 sẽ gặp nhau, đến lúc đó Đồ nhát gan thấy cô đăng ảnh đồ ăn vặt, nói là muốn ăn, hai người liền cứ như vậy quyết định gặp mặt.


Đồ nhát gan Cố lên.

JPG.


Sáu giờ, Kỳ Nam sang gõ cửa.


Tinh Nhung đã chuẩn bị xong, đứng ở cửa cong eo thay giày.


Nghe thấy âm thanh, cô liền mở cửa rồi tiếp tục chiến đấu với đôi giày trắng.


Dây giày hơi chặt, cô lại lười gỡ ra, chỉ có thể cố gắng dùng lực nhét chân vào bên trong.


Anh đưa tay vỗ vào mông cô hai cái "Đi giày chậm vậy?”

Tư thế này của Tinh Nhung khiến máu đều dồn hết lên mặt, có chút không thoải mái.


“A, đợi em một chút.



Kỳ Nam kéo tay cô "Đứng lên.




“Hả?” Tinh Nhung tuy rằng không hiểu gì, nhưng vẫn đứng lên theo lời anh nói.


Giây tiếp theo, liền thấy người đàn ông mặc quần đen áo sơ mi trắng ngồi xổm xuống trước mặt cô.


Kỳ Nam gỡ lỏng dây giày, nắm lấy chân cô đi vào,

Tinh Nhung máy móc thuận theo động tác của anh, nhìn thấy dây giày lỏng ra theo động tác của ngón tay thon dài của anh, sau đó biến thành một chiếc nơ bướm.


“Chủ, chủ nhân! ” Cô hoàn hồn, có chút kinh sợ vì được yêu thương.


Kỳ Nam đứng dậy "Đi thôi, đi ăn cơm.



Hai người cũng không đi quá xa, đến một tiệm cháo gần quảng trường.


Là Tinh Nhung đề nghị.


Cô không giỏi nấu ăn, thường đặt đồ ăn ngoài.


Đồ ăn ở tiệm này rất ngon, đây là lần đầu tiên cô đến đây ăn trực tiếp.


Bây giờ vẫn còn sớm, trong tiệm cũng không có nhiều người, Tinh Nhung nhỏ giọng nói “Chủ nhân, anh đã sớm biết người nói chuyện với anh là em đúng không?”

Kỳ Nam không khẳng định cũng không phủ định, nhìn cô không nói gì.


Tinh Nhung mím môi, hỏi bằng một cách khác "Chủ nhân, anh biết em là người nói chuyện với anh từ lúc nào vậy?”

Kỳ Nam nhìn khuôn mặt tràn đầy sự tò mò của cô, tốt bụng giải đáp nghi ngờ cho cô "Lúc nhìn thấy em làm ướt sofa.



Giọng nói của anh không cao không thấp, Tinh Nhung mở to mắt nhìn anh, sau đó mắt đảo vòng tròn, nhìn trái lại nhìn phải.


Thấy không ai để ý đến bọn họ, cô mới nhỏ giọng nói “Anh không nói với em đó là anh.



Kỳ Nam dựa vào ghế, một tay cầm điện thoại, mệt mỏi nói “Vậy tôi có thỏa mãn được sự mong đợi của em không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận