Tinh Nhung nghe thấy bước chân của anh dần đi xa, hình như là vào phòng ngủ, lúc này mới đưa tay sờ mông mình, sau đó lại thành thật quỳ tiếp.
Lúc này, não của cô mới có thể hoạt động bình thường, nhớ lại tất cả chuỗi sự việc diễn ra ngày hôm nay.
Anh chắc chắn đã sớm biết cô, thảo nào trước đây cô nói đặt phòng khách sạn anh lại từ chối.
Khó trách lúc hai người gặp nhau, anh lại không mang túi dụng cụ theo.
Rốt cuộc nick phụ của cô đã bị lộ từ lúc nào?
Tinh Nhung không giải thích được.
Qua một lúc sau, Kỳ Nam từ phòng ngủ trở ra, một tay cầm điện thoại, một tay ôm ga trải giường
Tinh Nhung quay đầu nhìn anh rồi lại nhanh chóng quay đầu lại.
Kỳ Nam nhìn thấy dáng vẻ lén la lén lút của cô, cũng không nói gì.
Thực ra anh cũng không nghĩ đến việc cô sẽ bị đánh đến mức tiểu ra.
Ga giường được vứt vào máy giặt, anh đi ra ngoài, nói “Đứng lên đi.
”
Tinh Nhung chống tay bò dậy, vểnh mông xoa đầu gối, đỏ lên rồi.
Kỳ Nam lấy bình xịt ngồi lên sofa, liếc đầu gối của cô, nói “Qua đây.
”
Tinh Nhung ngoan ngoãn đi đến bên cạnh anh, nhưng không ngồi xuống.
“Ngồi xuống.
” Kỳ Nam hất cằm chỉ sofa, cố tình nói.
Tinh Nhung nhút nhát nói “Mông đau.
”
Kỳ Nam cười nhẹ một tiếng, đưa tay nhấc eo cô, bế cô đặt lên đùi mình, để mông cô ngửa lên, không làm cô đau chút nào.
Tinh Nhung ngây người, cánh tay khoác lên cổ anh rất tự nhiên.
Kỳ Nam nhìn cô một cái, cũng không gỡ tay cô xuống, cầm bình xịt phun lên đầu gối của cô, lành lạnh rất thoải mái.
“Được rồi, nằm sấp lên đùi tôi.
”
Việc xoa mông này lại làm cho Tinh Nhung khóc một lần nữa, lúc bò xuống từ đùi Kỳ Nam, mắt cô lại đỏ lên lần nữa.
Kỳ Nam đưa tay lau nước mắt cho cô "Khóc cái gì, không phải em muốn xoa mông sao? Có muốn ôm ôm không?”
Tim Tinh Nhung đập mạnh một cái, cắn môi nói “Muốn.
”
Kỳ Nam kéo cô ngồi lại trên đùi mình, đưa tay ra ôm cô vào lòng mình.
Bộ ngực mềm mại bọc trong chiếc áo lót mỏng manh cách một lớp quần áo dán vào cơ ngực của anh.
Anh ăn mặc chỉnh tề, cô lại trần ͙truồng cả người, chỉ mặc áo ngực, thậm chí tiểu huyệt còn đang nhét quần lót ngọc trai.
Vừa nghĩ vậy, Tinh Nhung bất giác cảm thấy xấu hổ, nước trong tiểu huyệt lại càng nhiều hơn.
Kỳ Nam nắm lấy cổ cô, kéo giãn khoảng cách giữa hai người, nói “Hôm nay huấn luyện đến đây thôi.
”
Sắc mặt Tinh Nhung hơi cứng lại, cảm thấy mình giống như cô bé lọ lem lúc mười hai tuổi, sự vui vẻ còn chưa có được đã vội vàng biến mất.
Kỳ Nam đưa tay vuốt ve lưng cô giống như an ủi "Suy nghĩ của tôi là trước hết sẽ huấn luyện em một lần, nếu em đồng ý tiếp tục thì tôi sẽ xác nhận quan hệ chủ tớ, nếu không đồng ý! ”
“Tôi đồng ý.
” Tinh Nhung đánh gãy lời anh, đối mắt với anh, sau đó lại có vài phần ngại ngùng cúi đầu, thêm một câu “Chủ nhân.
”
“Nghĩ kĩ chưa?” Tay Kỳ Nam vỗ về trên lưng cô "Những dụng cụ vừa nãy em đều đã xem rồi, sau này đều sẽ dùng trên người em, cho dù em sợ tôi cũng sẽ không dừng lại.
”
Nói xong, anh bóp bóp hai “trái cà chua” sau lưng cô "Mức độ này chỉ là mức độ dành cho người mới bắt đầu.
”
Tinh Nhung vặn vẹo eo trong ngực anh, muốn tránh thoát hai bàn tay sau lưng kia, vẻ mặt mang theo vài phần ngây thơ “Anh sẽ làm tổn thương tôi sao? Là kiểu sẽ rách da chảy máu, máu chảy thành sông, máu thịt be bét sao?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...