Kỳ Nam tát một phát lên âm hộ đỏ sẫm, trách mắng “Không được kẹp, thả lỏng.
”
Tinh Nhung nghẹn ngào nức nở, ngoan ngoãn cố gắng thả lỏng cơ thể.
Lúc mấy viên ngọc trai đều đi vào bên trong, Kỳ Nam vỗ lên cặp mông đầy đặn của cô.
Tinh Nhung nghe vậy, còn tưởng anh lại muốn đánh vào âm hộ, đưa tay nắm lấy cánh tay anh khóc lóc cầu xin “Anh ơi, xin anh đừng đánh chỗ đó nữa, vẫn còn đau, đổi chỗ khác được không?”
Kỳ Nam đưa tay lau nước mắt của cô, không thèm để ý, nói “Chuẩn bị tư thế.
”
Tinh Nhung hôm nay đã bị dọa sợ, không dám giở trò quyến rũ như bình thường, ngoan ngoãn nằm úp sấp, ôm lấy đùi mình.
Kỳ Nam cầm lấy roi mây bên cạnh "Quy tắc vẫn như vừa nãy, có cần nhắc lại một lần không?”
Tinh Nhung bẹt miệng, trả lời "Không cần.
”
Kỳ Nam gật đầu "Vậy được, bắt đầu.
”
Roi mây không đánh vào âm hộ như cô tưởng tượng.
Roi mây liên tục năm lần bảy lượt rơi trên hông, chẳng được mấy lần, Tinh Nhung đã đau đến mức bắt đầu văn vẹo.
Thịt ở chỗ tiếp giáp giữa mông và đùi rất non nớt, vì vậy đau đớn càng tăng lên gấp bội.
Trong đầu cô pháo hoa nổ liên tục, quá kích thích
Sau năm lần, roi mây đổi chỗ đánh.
Mười cái còn lại ngay ngắn đánh trên mông cô.
Vốn dĩ vì âm đa͙o đau rát nên quên mất sự đau đớn trên mông, giờ này cảm giác đau đớn lại chầm chậm thức tỉnh, đau đớn giống như hai mép thịt bị đốt lửa.
Nước mắt của Tinh Nhung rơi xuống tóc mai, hai đùi thon thả không nhịn được mà run rẩy.
Lúc kết thúc, Tinh Nhung cảm thấy sức lực của mình cạn kiệt.
Kỳ Nam nhìn hai bàn chân trắng trẻo nõn nà, đưa tay chạm vào, nói “Lần sau đánh vào đây.
”
Tinh Nhung lập tức cảm thấy thân dưới hơi phình ra, giống như đang đáp lại lời anh.
“Còn mười lăm cái nữa, em muốn uống nước trước hay làm xong rồi mới uống?” Kỳ Nam xoa dấu vết trên mông cô, hỏi.
“Trước! Kết thúc xong rồi uống.
” Nghĩ đến chuyện mình tiểu ra giường vừa nãy, Tinh Nhung liền sửa lời.
Kỳ Nam nhìn cô "Tiếp theo, tay vịn cửa sổ, nâng mông lên.
”
Tinh Nhung để chân trần xuống giường, quần lót ngọc trai nhét trong tiểu huyệt ma sát vách tường bên trong, một cơn co giật dâng lên, lúc cô đang định bày tư thế, Kỳ Nam cởi dép trên chân mình đặt dưới chân cô "Đi vào.
”
Tinh Nhung rũ mắt, chân của anh to lớn, to hơn cô rất nhiều, chân nổi gân xanh giẫm trên nền gạch men.
Cô cúi đầu, xỏ dép vào, cảm nhận được độ ấm còn lại của anh trong dép, không nhịn được cong môi.
Rèm cửa sổ đang đóng, cô úp sấp bên cửa sổ, không nhìn thấy bên ngoài, mông vểnh ra phía sau, giống như dâng lên cho anh.
“Soạt”, rèm cửa sổ bằng voan mỏng để che nắng được kéo ra, bên dưới là khu vui chơi cho trẻ em, cô nhìn thấy rõ ràng bên dưới có vài người, thậm chí bên tòa đối diện!.
Mắt của Tinh Nhung mở lớn, trong điều kiện ánh sáng phản xạ chiếu vào khiến cô muốn ngồi xổm xuống che đậy thân thể đang trần ͙truồng của mình, lại bị Kỳ Nam dùng một tay giữ eo lại.
“Đừng động đậy.
” Giọng nói lạnh lẽo giống như rắn của người đàn ông vang lên bên cổ.
“Sẽ! sẽ bị nhìn thấy.
” Tinh Nhung run rẩy mở miệng.
Kỳ Nam cười một tiếng "Tiểu huyệt dâm đãng còn sợ bị nhìn thấy sao?”
Tinh Nhung nghẹn ngào "Sợ! sợ! huhu.
.
”
Một tay Kỳ Nam sờ lên huyệt nhỏ nóng bỏng, cảm nhận sự co rút của chỗ đó, vỗ một cái lên trên.
Tinh Nhung bị đánh kêu lên một tiếng “Hưm”, khóc rấm rứt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...