Quyến Rũ Anh Hàng Xóm


Tí tách tí tách.


Người trên giường cảm thấy quá mất mặt, ôm mặt khóc huhu.


Kỳ Nam ngây người, sau đó cười, vỗ cô “Khóc cái gì, người đêm nay không có giường để ngủ là tôi đấy.



Tinh Nhung không để ý đến anh, vẫn chìm đắm trong sự xấu hổ chưa thoát ra được.


Kỳ Nam dứt khoát không dỗ nữa, dùng cán gỗ của tán roi chạm vào bãi nước kia, sau đó ma sát bộ phận nhạy cảm ẩm ướt trơn trượt của cô.


Từng vòng từng vòng phác họa hình dáng của nơi đó, bắt đầu dạy dỗ “Chỗ này không ngoan, tùy tiện phun nước, có phải là do dạy dỗ chưa đủ? Hay là muốn đau thêm chút nữa?”

Giọng nói thanh lãnh thốt ra lời này, cảm giác xấu hổ của Tinh Nhung lại càng mãnh liệt, không tự chủ được kẹp chân lại, muốn che đi bộ phận xấu hổ kia.


Đột nhiên cảm nhận được một trận đau đớn trên bắp đùi, cô hoang mang bỏ tay xuống để nhìn xem.


Kỳ Nam lạnh mặt nói "Trước khi đánh nói thế nào?”

Lông mi của Tinh Nhung còn đang vương lệ, bị dọa đến mức lắp bắp “Không thể.



“Phạt thế nào?” Kỳ Nam trực tiếp hỏi

Tinh Nhung muốn khóc, bịt miệng nức nở “Đánh, đánh lại từ đầu.




“Được.

” Kỳ Nam đáp lại, vỗ một cái lên đùi non trắng nõn của cô "Tư thế.



Ngón chân Tinh Nhung co rúm lại, hai tay nắm lấy chân mình, thương lượng "Tôi có thể vào nhà vệ sinh trước không?”

Câu phía sau, dường như cô muốn trốn trong nhà vệ sinh tự an ủi.


Tinh Nhung hóp bụng lại, cảm nhận cẩn thận, hình như không còn nước tıểu rồi…

Âm hộ chợt lạnh, cô cúi mắt nhìn, thấy người đàn ông quỳ bên giường, chu đáo giúp cô lau chùi chỗ nhạy cảm kia.


Miệng âm đa͙o, đáy chậu, còn có niệu đạo, hai cánh hoa, âm môi múp míp mềm mại, cuối cùng là viên chân trâu nhỏ.


Bởi vì vừa bị đánh, lúc khăn ướt phủ lên cô cảm thấy hơi rát, nhưng cảm giác mát lạnh cũng chậm rãi làm tiêu tan đau đớn, thoải mái đến mức cái miệng nhỏ lại tí tách chảy xuống dâm thủy̠ đặc sệt.


Kỳ Nam mạnh tay lau qua tiểu huyệt không ngoan ngoãn, chọc cho Tinh Nhung kêu lên một tiếng đau đớn.


“Bắt đầu thôi, nhớ quy tắc đấy.

” Kỳ Nam vừa nói vừa vứt khăn ướt vào thùng rác, lần nữa cầm tán roi lên.


“Được.



Âm đế vừa bị đánh qua một vòng, tiểu huyệt lúc này lại phải nghênh đón một vòng đánh mới.



Đau đớn kích thích lại lần nữa lan ra, cô bắt đầu đấu tranh với bản năng muốn khép chân lại, chưa được mấy lần đã đau đến mức âm thanh bắt đầu biến điệu.


Đầu gối muốn khép lại, chân lại bị cô dùng lực nắm lấy.


“A…”

Từ cái thứ 11 trở đi, hai bên âm để bị đánh sưng lại mở ra, tán roi rơi xuống.


Tinh Nhung cảm nhận được tiếng khóc của mình cũng dần lạc đi.


“Anh ơi, anh ơi, đau…”

“Đau mới sướng, không phải sao?” Kỳ Nam vui vẻ trả lời, tầm mắt rơi trên sợi tơ bạc tán roi kéo ra từ tiểu huyệt.


Nhìn âm đế bị đánh đến mức sưng to, Kỳ Nam mới chịu buông tha.


Nhụy hoa dâm mỹ lúc này đã biến thành màu đỏ sẫm.


Không thể tiếp tục đánh nữa.


“Đứng dậy, quỳ nhoài người về phía trước.



Tinh Nhung giống như được đại xá, động đậy đôi chân đã tê cứng, lật người quỳ bò trên giường.


Chân vô tình chạm vào vũng ẩm ướt, cô lặng lẽ dịch sang bên cạnh.


Kỳ Nam nhìn mà rất buồn cười, nhưng không nói gì.


Đầu gối quỳ xuống, cả người bò trên giường, mông là bộ phận duy nhất được nâng cao, chỗ chưa từng được chạm đến cứ thế phơi bày trước mặt người khác.


Tinh Nhung biết anh đang nhìn từ phía sau, hô hấp không nhịn được mà gấp rút hơn, cúc hoa khép chặt động đậy hai cái nhưng cuối cùng vẫn không mở.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận