Quyền Khuynh Nhất Thế


Xe hơi đi trên quốc lộ tới trấn Hạc Lập, Điền Quốc Cường ngồi ở vị trí lái phụ, còn Lục Duệ và phó huyện trưởng thường vụ Lao Mô thì ngồi ở ghế sau.
Sáng sớm, Lục Duệ bảo chủ nhiệm văn phòng chính phủ Chiêm Quyền thông tri cho Lao Mô cùng mình xuống nông thôn điều nghiên, Lao Mô rất hưng phấn, một đường chạy tới văn phòng của Lục Duệ.
Dọc theo đường đi, hai người không hề đi thẳng vào vấn đề, dù sao hiện tại chỉ là có ý đồ hợp tác với nhau, cả hai vẫn đang thử nhau, Lục Duệ cũng không vội, chậm rãi hỏi Lao Mô một số phong thổ của huyện Cẩm Phú, dù sao Lao Mô là cán bộ làm lâu ở huyện Cẩm Phú, đối với những điều này chắc là nắm rõ.
Lục Duệ không vội nhưng Lao Mô thì sốt ruột, không tỏ rõ thái độ, không chừng Lý Minh Hoa và Dương Sơn sẽ đâm lén mình, thấy cả nửa ngày Lục Duệ vẫn không đi vào chính đề, hắn chỉ có thể cố gắng hướng đề tài tới điểm mấu chốt.
" Huyện trưởng, lần này có thể từ tỉnh lý xin được năm trăm vạn để xây đường, tình trạng giao thông của huyện Cẩm Phú chúng ta khẳng định có thể được cải thiện trên diện rộng." Lao Mô vẻ mặt bội phục nói với Lục Duệ, nói thật, không riêng gì hắn, cho dù là các cán bộ trong huyện, cũng không ngờ Lục Duệ thực sự có thể xin được chỗ tiền này, lúc ấy khi tin tức truyền tới huyện Cẩm Phú, tất cả mọi người chấn động, đặc biệt là trên cuộc họp thường ủy khi Lục Duệ nói ra có năm trăm vạn, Lao Mô cảm thấy rất kinh ngạc.

Đồng thời, hắn cũng thầm giật mình với quan hệ phía sau Lục Duệ, tài chính toàn tỉnh đều dồn vào xây dựng đường cao tốc, Lục Duệ có thể giành được chỗ tiền ấy vào thời điểm mấu chốt này, điều này cũng khiến lòng tin của Lao Mô đối với Lục Duệ chắc chắn hơn.
Không ngờ Lục Duệ lại thở dài, bất đắc dĩ nói: "Huyện trưởng huyện trưởng nói thì rất thoải mái, chỗ tiền này như muối bỏ biển, muốn xây lại hết quốc lộ toàn huyện, chút tiền ấy căn bản không đủ, chỉ có thể nói là trước tiên sửa lại những chỗ kém nhất, rất nhiều nơi căn bản là không thể sửa được, chỉ có thể xem sau này thế nào..." Lời này của Lục Duệ là thật, dựa theo tình trạng giao thông hiện tại của huyện Cẩm Phú, nếu như quốc lộ toàn huyện đều sửa lại, tài chính cần chính là một con số thiên văn, đừng nói năm trăm vạn, cho dù là một ngàn vạn cũng còn thiếu nhiều, Lục Duệ cũng chỉ có thể an bài phía dưới cải tạo lại những đoạn quan trọng, còn lại thì phải xem tài chính tài chính về sau.
" Huyện trưởng, ngài đừng như vậy, tình huống hiện tại cũng đã không tồi rồi, vấn đề giao thông của huyện Cẩm Phú tồn tại đã lâu, có bao nhiêu lãnh đạo đều muốn sửa, nhưng lại bởi vì đủ loại nguyên nhân mà không thể không đình trệ, cuối cùng đều là sấm to mà mưa nhỏ, chỉ có ngài một lòng vì sự phát triển của huyện lý, xin được tiền từ tỉnh lý."

Lời này của Lao Mô là nói thật lòng, hắn công tác ở huyện Cẩm Phú cũng đã lâu, đối với tình huống bên trong huyện nắm rất rõ, lãnh đạo mấy nhiệm của huyện Cẩm Phú cũng có không ít người muốn dựa vào xây đường để đưa kinh tế trong huyện đi lên, gióng trống khua chiêng tỏ ý muốn sửa đường, nhưng cuối cùng hoặc là không giải quyết được gì, hoặc là phát hiện xây đường thật sự quá khó khăn, chủ động từ bỏ.

Chỉ có Lục Duệ, trong vô thanh vô tức từ tỉnh lý xin được tài chính, ngay cả đường cao tốc cũng đi ngang qua huyện Cẩm Phú.
Thở dài, Lục Duệ thản nhiên nói: "Huyện trưởng Lao, thượng cấp nếu đã đưa tôi tới huyện Cẩm Phú công tác, mưu cầu phúc lợi cho người dân chính là bổn phận mà huyện trưởng tôi phải làm, nói thật, nhìn quần chúng huyện Cẩm Phú chịu khổ, tôi rất đau lòng.

Tôi rất muốn thay đổi tình trạng bần cùng của huyện Cẩm Phú, cái này cần phó huyện trưởng thường vụ anh giúp."
Nếu đã nói đến nước này, Lục Duệ cũng không cần thiết phải giấu diếm gì nữa, trong lời nói tất nhiên lộ ra ý muốn lôi kéo Lao Mô.
Lao Mô đã sớm đợi lời này của Lục Duệ, hắn đã hạ quyết tâm muốn đầu nhập vào phe Lục Duệ, tất nhiên sẽ không chần chờ gì nữa, mỉm cười nói: "Có huyện trưởng Lục ngài chèo chống, công tác của huyện chính phủ chúng ta tất nhiên không có gì phải lo, tôi là phó thủ nhất định sẽ theo sát bước chân của ngài."
Lục Duệ cười ha ha, nhìn Lao Mô nói: "Làm phiền huyện trưởng anh giúp đỡ, tôi tôi công tác của huyện Cẩm Phú khẳng định có thể bước lên một bậc thang mới, ngày mai của huyện Cẩm Phú cũng sẽ tốt đẹp hơn."

Lao Mô nói: "Có huyện trưởng Lục ngài ở đây, tuy rằng gánh nặng đường xa, nhưng tôi tin tiền đồ là một mảng rực rỡ."
Hai người hiện tại đã tỏ ý liên minh, lời nói còn lại cũng không cần phải nói nhiều, Lục Duệ rất rõ ràng, Lao Mô chỉ là bởi vì lâm vào tuyệt cảnh mới chủ động dựa vào mình, cho nên trong nhất thời nửa khắc người này sẽ không khăng khăng một mực theo mình, có điều cũng là vì hắn đang ở trong tuyệt cảnh, chỉ cần một ngày Lý Minh Hoa và Dương Sơn còn ở huyện Cẩm Phú, trừ mình ra thì không ai có thể giữ được Lao Mô hắn, cho nên Lục Duệ hiện tại không lo lắng Lao Mô sẽ có biến hóa gì.

Hơn nữa Lục Duệ cũng tin, trong công tác về sau, một khi hắn minh bạch lực lượng chân chính của mình, sẽ toàn tâm toàn ý đi theo mình.
Xuống nông thôn điều nghiên rất nhanh đã xong, Lục Duệ giao mấy trăm vạn tài chính cho các phó huyện trưởng đi vận tác, để bọn họ phân vùng phụ trách kế hoạch cải tạo quốc lộ các hương trấn, điều này khiến cho các phó huyện trưởng đều mang ơn Lục Duệ, mà các lãnh đạo hương trấn ông rất rõ ràng, chỗ tiền này là Lục Duệ làm ra, người ta trao quyền lực cho họ, chính là một loại mượn sức biến tướng, mà theo quốc lộ toàn huyện bắt đầu tu sửa đại diện tích, huyện trưởng trẻ tuổi Lục Duệ này thanh danh ở huyện Cẩm Phú cũng càng lúc càng cao.
Bên trong văn phòng của Bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa
" Bí thư Lý, hiện tại trong huyện đều khen huyện trưởng Lục là cán sự chân chính của huyện lý, rất nhiều người đều đang nghị luận." Thư ký Lý Đào của Bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa cũng coi như là người nhà của hắn, rất nhiều lúc thư ký chính là lỗ tai của lãnh đạo, có trách nhiệm nghe ngóng, nhìn thấy gì đều nói với lãnh đạo, Lý Đào trong chuyện này vẫn luôn làm không tồi, bởi vì hắn biết rõ lợi ích của mình và Lý Minh Hoa dính liền một chỗ, Lý Minh Hoa nếu xảy ra vấn đề, mình chắc cũng xong.

Mà Lý Minh Hoa đối với thái độ và tác phong công tác của Lý Đào cũng khá hài lòng, dù sao có thư ký hiểu lãnh đạo như vậy mà nói, cũng là chuyện thư thái.
Lý Minh Hoa nhướng mày nhìn Lý Đào hỏi: "Nghị luận cái gì?"

Hắn rất ít có thể nghe lời đồn thổi, đối với thân tín Lý Đào này, Lý Minh Hoa vẫn rất tín nhiệm.
Lý Đào nhìn nhìn Lý Minh Hoa, cúi đầu nói khẽ: "Bí thư, cái này, rất nhiều người đều đang nói, nếu để Lục Duệ lên làm bí thư huyện ủy huyện Cẩm Phú, có lẽ huyện Cẩm Phú đã sớm phát triển, cũng sẽ không giống như hiện tại." Nói xong câu đó, hắn rất nhanh liền cúi đầu.
Vẻ mặt không thay đổi, Lý Minh Hoa cười ha ha, vỗ vỗ Lý Đào Lý Đào, phất tay nói: "Đi làm việc đi, đừng có nghe mấy cái lời đồn đó làm gì, tập trung vào công tác đi."
Nhìn Lý Đào rời khỏi văn phòng mình, sắc mặt đang vui vẻ của Lý Minh Hoa lập tức trở nên xuống, hắn mặc dù biểu hiện ra vẻ thờ ơ trước mặt thư ký, nhưng trên thực tế lời nói vừa rồi của Lý Đào cũng khiến hắn không thoải mái, đối với Lý Minh Hoa mà nói, vị trí bí thư huyện ủy huyện Cẩm Phú này được coi là cấm địa, trong quan niệm của Lý Minh Hoa, mình chỉ có trước tiên ngồi vững trên vị trí bí thư huyện ủy, bước tiếp theo mới có thể cân nhắc có có cơ hội đi lên hay không, nhưng hiện tại bỗng nhiên có người nói bí thư huyện ủy hắn còn không bằng để Lục Duệ làm, điều này khiến trong lòng Lý Minh Hoa mơ hồ sinh ra một tia bất mãn với Lục Duệ,
Dựa lưng vào ghế, Lý Minh Hoa nhắm mắt trầm tư, không biết qua bao lâu, hắn chậm rãi mở mắt, bất kể nghĩ như thế nào, hắn đều cảm thấy mình không thể tùy ý để Lục Duệ tiếp tục phát triển như vậy, nếu không, mình khẳng định sẽ bị hắn đẩy xuống.
Vốn theo Lý Minh Hoa, mình mượn quan hệ và năng lực của Lục Duệ, chia một chút chính tích, để có thể mượn cơ hội thượng vị.

Nhưng hiện tại Lý Minh Hoa lại cảm thấy một loại cảm giác nguy hiểm, đặc biệt hiện tại xu thế phát triển của huyện Cẩm Phú càng ngày càng tốt, trong mắt thượng cấp hoàn toàn chính là công lao của Lục Duệ, mình trước kia vô năng, như vậy một khi so sánh, không chừng lúc nào đó chức bí thư huyện ủy huyện Cẩm Phú sẽ biến thành của người thanh niên Lục Duệ này.
Hạ quyết tâm, Lý Minh Hoa thầm nghĩ: "Cho dù anh ở tỉnh thành có quan hệ, nhưng ở một mẫu ba phân đất huyện Cẩm Phú này lại không phải do anh định đoạt." Hắn đã quyết tâm, bất kể phải trả giá đắt cỡ nào, nhất định phải cho Lục Duệ một cái giáo huấn.
Vươn tay cầm điện thoại, Lý Minh Hoa bấm số điện thoại của chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Cổ Hoa: "Thông tri cho lãnh đạo hội nghị hiệp thương chính trị, ngày mai bắt đầu phái ra tổ kiểm tra liên hợp, tiến hành kiểm tra đối với công trình cải tạo quốc lộ các hương trấn toàn huyện."

Lục Duệ lúc này lại không biết gì, hắn dồn hết sức vào kiểm tra thi công, mỗi ngày đều chú ý tới tiến triển của công trình, từ tình huống trước mắt cho thấy, tiến độ và chất lượng của công trình vẫn không tồi, tuy rằng cũng có những vấn đề nhỏ, nhưng vẫn có thể hoàn thành mục tiêu, có điều cứ như vậy, Lục Duệ dứt khoát ngồi canh giữ các hương trấn, căn bản không có thời gian về huyện lị.
Hôm nay, Lục Duệ đang kiểm tra tiến độ công trình của trấn Hạc Lập thì Lý Minh Hoa gọi điện thoại tới.
"Huyện trưởng.

Buổi sáng tổ điều tra liên hợp của hội nghị hiệp thương chính trị và công an khi kiểm tra xây dựng quốc lộ xã Màn Trúc, phát hiện có vấn đề tồn tại.

Anh buổi chiều trở về một chút, mở cuộc họp thường ủy thảo luận về chuyện này."
Lục Duệ ngơ ngác, không biết đã phát sinh chuyện gì.
Vừa buông điện thoại, phó huyện trưởng thường vụ Lao Mô gọi điện thoại tới: "Huyện trưởng, có chuyện này phải báo cáo với anh, buổi sáng không biết vì sao tổ kiểm tra liên hợp của công an và hội nghị hiệp thương chính trị đột kích kiểm tra công trình cải tạo quốc lộ xã Màn Trúc, vốn chỉ là một chút việc nhỏ, chỉ là một chỗ mặt đường tu sửa không được quá tốt, nhưng bí thư Lý bất ngờ phát hỏa, đương trường mắng bí thư đảng uỷ xã Màn Trúc Trịnh hoa như tát nước vào mặt."
Lục Duệ sửng sốt, đây là có chuyện gì? Lý Minh Hoa rốt cuộc có chủ ý gì thế?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui