Từ khi rời khỏi trong hội nghị, trên mặt mỗi người đều mang theo nụ cười cao hứng, trong quá trình nói chuyện vừa rồi, biểu hiện của Hoàng Thế Hùng vô cùng thân thiết, chuyện trò vui vẻ với mỗi một thường ủy huyện ủy huyện Đại Hồng, hơn nữa mỗi người đều được y khen ngợi, cũng cổ vũ đối phương không ngừng cố gắng.
Đối với các thường ủy huyện ủy huyện Đại Hồng này mà nói, Hoàng Thế Hùng là lãnh đạo cao cấp nhất bọn họ từng tiếp xúc, hôm nay trải qua chuyện này, trên người mỗi người đều giống như tràn ngập lực lượng, tựa hồ công tác ngày sau nhất định phải cố gắng hết sức, chỉ có điều loại tinh thần hăng hái này có thể kéo dài bao lâu thì phải xem phẩm hạnh của mỗi người.
"Bí thư Lục, có thời gian không?"
Vừa ly khai phòng họp, huyện trưởng Lý Tú Quân đã cười nói với Lục Duệ.
Lục Duệ mỉm cười hồi đáp: "Huyện trưởng Lý có việc gì à?"
Trên mặt Lý Tú Quân lộ ra nụ cười rất khó nắm bắt, gật đầu nói: "Có chút việc muốn tâm sự với bí thư Lục."
Cười ha ha, Lục Duệ gật đầu nói: "Thế này đi, trời cũng sắp tối rồi, buổi tối tôi mời ngài ăn cơm, chúng ta lúc đó nói chuyện."
Lý Tú Quân dùng dư quang nhìn thoáng qua Đào Ngọc Cường sắc mặt đang xanh mét, cười nói: "Được, vậy tôi từ chối thì bất kính rồi."
Bởi vì ngày hôm sau phải cùng đám người Hoàng Thế Hùng xuống nông thôn thị sát, Lục Duệ phải về chuẩn bị một chút.
Bên trong ký túc xá gọi điện thoại cho Trương Thiên Hào, Lục Duệ báo cáo qua loa những gì diễn ra trên toạ đàm toạ đàm với hắn, cuối cùng nói: "Anh Trương, bí thư Hoàng đã đồng ý với kế hoạch của Mạnh Khánh Phong, chuẩn bị để huyện Đại Hồng chúng tôi là nơi thí điểm, phó tỉnh trường Hồng của tỉnh chính phủ đã tỏ vẻ chú ý tới chuyện này, anh ở thị lý cũng phải chuẩn bị sẵn sàng."
Trương Thiên Hào cố nén sự kinh ngạc trong lòng, gật đầu trầm giọng nói: " cậu yên tâm, chuyện này tôi nên làm gì bây giờ nên làm gì. Có điều cậu có thể cam đoan kế hoạch này khẳng định sẽ thành công không?"
Lục Duệ cười ha ha: "Anh cứ nhìn huyện Thuận An thì biết."
Lòng tin của Lục Duệ rất đầy đủ, Trương Thiên Hào cũng không phải là kẻ ngốc, chỉ thoáng cân nhắc đã minh bạch sự ưu việt trong đó, gật đầu cười nói: "cậu yên tâm, tôi biết nên làm như thế nào."
Trương Thiên Hào lại cười nói: "Đúng rồi, tháng sau tôi đính hôn, thằng nhóc cậu nhớ phải cùng Lưu Bân tới đấy."
Lục Duệ cười cười: "Anh yên tâm, đây là lần thứ ba anh nói với tôi rồi, tôi nhớ mà, anh còn nợ tôi một bữa đại tiệc đó."
Cười Ha ha, Trương Thiên Hào trêu: "cậu yên tâm, đến Thục đô rồi, anh trai khẳng định sẽ để cậu hưởng thụ một chút cái gì gọi là cuộc sống chân chính, tôi nói với cậu nhé, Thục đô có hội sợ Khuynh Thành Nhất Tiếu, tư vị bên trong, chậc chậc! Đảm bảo hết xẩy."
Lục Duệ xì khinh bỉ, từ trong lời nói của người này cho có thể nghe ra tư vị mà hắn nói là nội dung gì rồi, cười cười, Lục Duệ nói: "Chẳng lẽ bên trong hội sở có tình nhân của anh?"
Hắn chỉ nói đùa một câu, không ngờ Trương Thiên Hào lại ho khan, sau một lúc lâu mới nói: "Thằng nhóc cậu nói linh tinh cá gì đó, tình nhân của tôi sao lại ở trong cái hội sở đó."
"Hả." Lục Duệ rất mẫn cảm nhận thấy được cái thóp của Trương Thiên Hào trong lời nói này, nhưng rất thức thời không nó ra, dù sao cho dù là bằng hữu anh em cũng phải có bí mật của riêng mình, huống chi Trương Thiên Hào là người sắp đính hôn, loại chuyện này hắn nguyện ý nói thì tất nhiênsẽ nói với mình.
Tựa hồ cảm thấy được suy nghĩ của Lục Duệ, Trương Thiên Hào cười nói: "Thằng nhóc cậu, đừng có nghĩ bậy, đến lúc đó cậu sẽ biết."
Cười ha ha, Lục Duệ chuyển đề tài.
Hai người lại nói chuyện phiếm trong chốc lát rồi dập máy. Từ chỗ Trương Thiên Hào, Lục Duệ biết được thị lý hiện tại tựa hồ đang có ý điều chỉnh ban lãnh đạo huyện Đại Hồng, chính là huyện trưởng Lý Tú Quân, kẻ đứng mũi chịu sào, sau lưng không ai ủng hộ. Lục Duệ cười cười, xem ra nguyên nhân Lý Tú Quân tìm mình ăn cơm chỉ sợ cũng là ở đây.
Dù sao bên trong quan trường muốn giữ được vị trí hiện hoặc là muốn sinh tồn, nhất định phải có hậu trường, Lục Duệ lúc trước nếu như không phải được Âu Văn Hải và Hàn Định Bang giúp đỡ, hiện tại cũng sẽ không có thành tích như vậy, cho dù là đến tỉnh G, nếu như không phải cơ duyên xảo hợp cơ duyên xảo hợp, muốn đạt được tới mức này, cũng cần thận trọng dè dặt từng bước. Mà Lý Tú Quân rõ ràng không có vận khí tốt đó của Lục Duệ, cho nên, hắn chỉ có thể lựa chọn tìm một cái thuyền để dựa vào.
" Bí thư Lục, đây là lần đầu tiên chúng ta ăn cơm với nhau nhỉ?" Lý Tú Quân cười nói.
Lúc này hai người đang ngồi trong một khách sạn của huyện Đại Hồng, gọ mấy món ăn và hai bình rượu trắng.
Lục Duệ cầm chén rượu lên nhấp một ngụm, thản nhiên nói: "Huyện trưởng Lý khách khí rồi, lúc trước khi tôi thượng nhiệm, anh cùng bí thư Đào mở tiệc tẩy trần, phần nhân tình này tôi nhớ rõ."
Sắc mặt cứng đờ, khóe miệng Lý Tú Quân giật giật, lập tức xua tay nói: "Xem trí nhớ của tôi này, kém quá, không ngờ lại quên mất." Nói xong hắn cầm chén rượu lên nói: "Phạt rượu, phạt rượu."
Rượu qua ba tuần, đồ ăn qua năm món, Lục Duệ vẫn tươi cười rạng rỡ tán gẫu với Lý Tú Quân, về sau không ngờ còn kể những chuyện vui khi mình học đại học, Lý Tú Quân trong lòng có việc, tất nhiên không có tâm tư nói chuyện tào lao với hắn, nhìn bộ dạng vững như Thái Sơn của Lục Duệ, cuối cùng Lý Tú Quân vẫn đành phá vỡ cục diện bế tắc, mở miệng nói: "Bí thư Lục, anh thấy sao về công tác của chính phủ?"
Trong lòng cười thầm trong lòng, cuối cùng hắn vẫn không nhịn được mà lên tiếng rồi, xem ra Lý Tú Quân này sống rất khó khăn, nếu không cũng sẽ không mở miệng với cùng như vậy. Có điều trong lòng Lục Duệ lại có ý đồ khác, mình chỉ f phó bí thư huyện ủy, nếu như thực sự để Lý Tú Quân đầu nhập, mặc dù ở trên cuộc họp thường ủy có thể nắm giữ được chủ động nhất định, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy có dấu vết lòng mưu đồ quyền lực quá nặng. trên Chính trị càng lúc càng thành thục, Lục Duệ cảm thấy thứ mình nên học rất nhiều, ít nhất thì cũng phải học giấu tài đã.
Khẽ cười, Lục Duệ thản nhiên nói: "Công tác của Chính phủ tất nhiên phải cần người đứng đầu chính phủ phụ trách, huyện trưởng Lý, ngài là người cầm lái của chính phủ, tôi tất nhiên là toàn lực ủng hộ."
Lý Tú Quân sửng sốt, hắn như vậy nói như vậy, hoàn toàn chính là tự cho Lục Duệ cơ hội nhúng tay vào chuyện của chính phủ, phải biết rằng mình hiện tại là tư lệnh không quân, rất nhiều chuyện của phía chính phủ tới phó huyện trưởng thường vụ Phó Trung Nguyên cũng không để mình vào mắt, mấy lần khiến Lý Tú Quân ở trên cuộc họp chính phủ huyện phải mất mặt. . Thị lý gần đây có tin đồnmuốn điều chỉnh ban lãnh đạo huyện Đại Hồng, cho nên Lý Tú Quân mới cân nhắc có nên ngả về phía Lục Duệ hay không.
Nhưng hắn ngàn vạn lần không ngờ là mình ném ra cành oliu, song Lục Duệ lại đẩy trả.
Không biết Lục Duệ cũng có cân nhắc của mình, dù sao mình thân phận bất đồng, hơn nữa Lục Duệ không cho rằng mình có thể ảnh hưởng tới vận mệnh của thị lý, quan hệ của mình và đám người Trương Thiên Hào rất tốt, nhưng cũng chỉ giới hạn ở bản thân mình mà thôi, nếu như nói bắt họ vì lợi ích của Lục Duệ, tranh đoạt một vị trí huyện trưởng với Trương Hạo Vinh, Lục Duệ cảm thấy, Lý Tú Quân không đáng.
Ngay khi Lý Tú Quân có chút xấu hổ, không biết nên mở miệng thế nào thì liền thấy Lục Duệ cười ha ha, đưa ra một tờ giấy, bên trên chỉ có một số điện thoại.
"Đây là số điện thoại cá nhân của thị trưởng Trương, tôi cảm thấy, chuyện của huyện chính phủ, cần phải báo cáo với lãnh đạo của thị chính phủ thì tốt hơn. Anh nói có phải không? Huyện trưởng Lý." Giọng nói của Lục Duệ rất bình thản, nhưng lọt vào tai của Lý Tú Quân thì lại như thiên âm.
"Số điện thoại của thị trưởng Trương?" Giọng nói run run tiếp lấy tờ giấy đó, Lý Tú Quân ngẩng đầu nhìn Lục Duệ, hỏi lại.
Lục Duệ mỉm cười, gật đầu, đứng lên nói: "Huyện trưởng Lý cứ từ từ dùng cơm, tôi hơi mệt rồi, xin phép đi trước."
Nói xong, Lục Duệ rời khỏi khách sạn, để lại Lý Tú Quân hai tay run run, người vẫn còn thất thần.
Có đôi khi, cũng không nhất định phải thu người ta dưới cờ của mình, chỉ cần Lý Tú Quân không ngu, sau khi dựa vào Trương Thiên Hào, trên cuộc họp thường ủy hắn cũng sẽ lựa chọn liên thủ với Lục Duệ để đối phó Đào Ngọc Cường, Lục Duệ cần gì phải biểu hiện cường thế như vậy, giống như mình là người nắm trong tay tất cả?
Sáng sớm Ngày hôm sau, Lục Duệ tới cả nhà khách huyện ủy nơi đám người Hoàng Thế Hùng ở, phát hiện bí thư huyện ủy Đào Ngọc Cường đã chờ ở đó. Đào Ngọc Cường gật đầu với Lục Duệ, trong lòng thì thầm khinh bỉ huyện trưởng Lý Tú Quân tới giờ còn chưa dậy, nhất là khi nhìn thấy bộ dạng hớt hải của Lý Tú Quân, trong lòng càng tức giận không thôi, người này chẳng trách bị điều chỉnh, căn bản không biết nặng nhẹ, cùng bí thư tỉnh ủy xuống nông thôn là chuyện lớn cỡ nào, hắn không ngờ còn dám đến muộn!
Có điều nói đến cũng lạ, Lý Tú Quân tuy rằng đến muộn, nhưng trên mặt lại không có một tia lúng túng nào, sau khi gật đầu chào hỏi thường ủy khác thì Lý Tú Quân thản nhiên nói với Đào Ngọc Cường: "Ngại quá, bí thư Đào, bên chính phủ lâm thời có việc nên tôi tới muộn."
Tư thái hắn hạ rất thấp, nhưng một bộ bộ dạng không kiêu ngạo không siểm nịnh, ở trước mặt nhiều người như vậy Đào Ngọc Cường cũng ngại không nổi nóng,, đành phải mỉm cười gật đầu nói: "Lần sau chú ý là được rồi, đồng chí Tú Quân à, bí thư Hoàng thị sát huyện Đại Hồng chúng ta hiện tại là nhiệm vụ hàng đầu, làm việc nhất định phải biết phân nặng nhẹ, công tác tiếp đãi chuận bị thế nào rồi?"
Lý Tú Quân gật đầu nói: "Những gì Bí thư Đào dặn tôi đã an bài rồi, ngài yên tâm, sẽ không có vấn đề gì đâu."
Đào Ngọc Cường lúc này mới hài lòng gật đầu.
Lục Duệ ở bên cạnh cũng không nói gì, cho tới khi Lý Tú Quân nhìn mình, hai người mới khẽ gật đầu, xem như là chào hỏi, có điều từ vẻ cảm kích trong ánh mắt Lý Tú Quân, Lục Duệ biết, an bài của mình đã có hiệu quả.
Người trong nhà biết chuyện nhà mình, Lục Duệ hiểu rõ, chỉ thêm một năm nữa, mình hoặc là bị điều hỏi tỉnh G, về lại tỉnh H, hoặc là ở lại tỉnh G công tác, nhưng nếu ở lại tỉnh G, một năm sau Hoàng Thế Hùng cũng sẽ được điều nhiệm tới Trung ương, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trước khi Hàn Định Bang tới, Lục Duệ sẽ không có hậu trường gì để dựa vào. Cho nên, hắn chỉ có thể lựa chọn minh hữu và điểm chống đỡ cho bản thân.
Lục Duệ biết rõ, Lý Tú Quân vươn cành oliu ra ình, không ngoài vì Hoàng Thế Hùng coi trọng mình, nhưng Lục Duệ biết, loại chú ý này sẽ không kéo dài lâu, dù sao thời gian Hoàng Thế Hùng rời khỏi tỉnh G cũng sắp tới, cho nên, hắn dứt khoát đẩy Lý Tú Quân về phía Trương Thiên Hào đang nóng lòng muốn thành lập thế lực của mình ở cơ sở của thành phố Tất Phương, như vậy, không chỉ tranh thủ được một minh hữu ình, hơn nữa Lục Duệ tin, quan hệ của Trương Thiên Hào với mình cũng sẽ hòa hợp hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...