Quyền Khinh Nhất Thế


“Đó chính là bí thư ủy ban kỷ luật thành phố!" Chu Kiến Dân trong lòng không nhịn được ám thầm than thở, ông ta thật sự sợ Lưu Bân bên kia của điện thoại nhất thời tức giận, trực tiếp đem điện thoại cúp.
Nghĩ thầm Lục Duệ cái này cũng quá không biết trời cao đất rộng, mặc dù cậu cùng người ta là bạn học, thế nhưng hiện tại thân phận của hai bên không giống, Lưu Bân đã là cán bộ cấp sở, Lục Duệ cậu bất quá chỉ là một bí thư huyện ủy. Hai bên chênh lệch to lớn như vậy, người ta chịu cho cậu mặt mũi ăn bữa cơm với cậu cũng không tính là không tồi rồi, lúc này nói chuyện như vậy, rõ ràng là có chút quá phận.
Thế nhưng ngoài ý liệu của Chu Kiến Dân chính là, Lưu Bân bên kia của điện thoại căn bản không có một chút phản ứng đối với lời nói của Lục Duệ, chính xác mà nói, Lưu Bân căn bản không nhìn uy hiếp của Lục Duệ. Bởi vì ngồi quá gần Lục Duệ, Chu Kiến Dân có thể nghe được bên trong điện thoại truyền đến Lưu Bân nói cái gì.
Chỉ nghe Lưu bí thư bên kia cười hắc hắc: "Tên nhóc cậu đừng nói tôi không thông báo cho cậu, anh vợ của cậu cũng đến đây, cậu nếu như hiện tại trở về cẩn thận Lam nha đầu kia gấp với cậu."
Anh vợ? Chu Kiến Dân trong đầu nổi lên một dấu chấm hỏi.
Lục Duệ cũng sửng sốt, Lâm Thiên Hoa sao chạy thành phố Tất Phương? Thế nên hắn nói: "Các người ở nơi nào, chúng tôi hiện tại đi qua."
Lưu Bân cười hắc hắc, báo ra một địa chỉ.
Không bao lâu sau, Vương Mậu Đức dựa theo chổ của Lưu Bân nói đem xe chạy đến trước cửa một khách sạn tên là Lệ Cảnh Hiên, cách từ xa, Chu Kiến Dân đã thấy mấy thân ảnh đứng ở cửa khách sạn, ba người dẫn đầu ông ta nhận ra hai người bên trong, đứng ở chính giữa là bí thư ủy ban kỷ luật thành phố Lưu Bân, càng làm cho ông kỳ quái chính là, người đàn ông nho nhã hơn ba mươi tuổi đứng ở trước người của Lưu Bân, tuy rằng không nhận ra người này, thế nhưng có thể khiến cho Lưu Bân đồng ý đứng sau, thân phận khẳng định không thấp.

Nghi hoặc nhìn thoáng qua Lục Duệ bên cạnh, Chu Kiến Dân càng ngày càng cảm thấy vị Lục bí thư bên cạnh mình thật sự là quá thần bí.
"Đại ca, sao anh lại tới đây?" Lục Duệ xuống xe liền ngây ngẩn cả người, có chút kỳ quái nhìn Lâm Thiên Hoa.
Lâm Thiên Hoa cười ha ha nói: "Tôi đến Tất Phương họp, nghe Bân tử nói cậu muốn đến đây, lúc này không phải đến xem sao?" Nói xong, nhìn thoáng qua Chu Kiến Dân, cười nói: "Vị này chính là?"
Lục Duệ cười, giới thiệu nói: "Vị này chính là bí thư ủy ban kỷ luật huyện Đại Hồng chúng tôi Chu Kiến Dân đồng chí, ha ha, ông ấy là An bạn học cũ của Lý Dật Phong đồng chí huyện Thuận, sau khi tôi đến huyện Đại Hồng, Kiến Dân bí thư cho tôi rất nhiều trợ giúp."
Nói xong, mỉm cười với Chu Kiến Dân giới thiệu nói: "Vị này chính là thị trưởng thành phố Dương Minh Lâm Thiên Hoa đồng chí." Sau đó có chút ngượng ngùng cười cười: "Cũng là đại ca của bạn gái tôi."
Chu Kiến Dân nhất thời cảm thấy dường như một tia sét khổng lồ bổ vào trên đầu của mình, trong lòng không ngừng hò hét: "Lão tử trúng giải thưởng lớn rồi!"
Ông biết tên Lâm Thiên Hoa này, tuy rằng vị đại thiếu gia của Lâm gia, trong tỉnh cũng điệu thấp, thế nhưng tương đối là thái tử gia của Lâm hệ, sao có thể không được người biết, hơn nữa Chu Kiến Dân cũng là người trong thể chế, đối với vị Lâm thị trưởng này vẫn là có lý giải. Chỉ là ông trăm triệu lần không ngờ rằng, Lục Duệ dĩ nhiên là em rể Lâm Thiên Hoa, vậy chẳng phải là ý nghĩa Lục Duệ cũng là người của Lâm gia?
Chu Kiến Dân vội vã cung kính bắt chuyện với Lâm Thiên Hoa: "Lâm thị trưởng, chào ngài."
Lâm Thiên Hoa thân thiết cầm tay ông ta cười nói: "Không cần khách khí như vậy, Kiến Dân đồng chí, Lục Duệ ở huyện Đại Hồng nhờ có anh chiếu cố." Nói xong, gã lại liếc mắt trừng Lục Duệ nói: "Cậu còn coi tôi là đại ca của Nhược Lam hả? Nếu như nghe tôi đi uỷ ban trung ương, vì sao muốn đi Đại Hồng?"

Lục Duệ sửng sốt, thì thấy Lưu Bân phía sau của Lâm Thiên Hoa cười hì hì tiến lên nói: "Lâm lão đại, anh bớt chém gió đi, anh đã quên Lục Duệ mang theo em gái anh đi ra Lâm gia sao, hắn dám trở lại kinh thành mới là lạ." Nói xong cười hắc hắc: "Tên nhóc này hiện tại được Hoàng bí thư coi trọng, một mình đề bạt hắn, lần trước tại trường đảng anh không thấy được, cái danh tiếng kia, không biết còn tưởng rằng Hoàng bí thư cùng hắn có thân thích đấy!"
Chu Kiến Dân càng thêm hồ đồ, nhìn Lục Duệ trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì, cuối cùng cũng may ông ta còn chưa có mất đi lý trí, cung kính thăm hỏi người đàn ông trung niên phía sau của Lưu Bân và Lưu Bân nói: "Xin chào Lưu bí thư, xin chào Hoa chính ủy."
Lưu Bân gật đầu, vỗ vỗ vai của Chu Kiến Dân: "Lão Chu không tồi, cố gắng nỗ lực, tổ chức nhìn ông tiến bộ."
Mấy câu nói đó khiến cho thân thể của Chu Kiến Dân dại ra. Tổ chức nhìn mình? Cái gì là tổ chức, đó chính là bí thư ủy ban kỷ luật Lưu Bân, dù sao điều chỉnh cán bộ của hệ thống ủy ban kỷ luật có quyền tự chủ rất lớn, cái này cũng là nguyên nhân vì sao sau khi Chu Kiến Dân biết Lục Duệ cùng Lưu Bân có quan hệ, lập tức lựa chọn dựa vào hướng của Lục Duệ, thế nhưng trăm triệu lần không ngờ rằng, chỉ là dựa vào hướng Lục Duệ, Lưu Bân đã ột ám chỉ, Chu Kiến Dân cũng lăn lộn quan trường vài chục năm, tự nhiên rõ ràng ý tứ trong lời nói của Lưu Bân, đó rõ ràng là nói chỉ cần ông cùng Lục Duệ phối hợp tốt, tôi sẽ đề bạt ông!
Lục Duệ tự nhiên nhìn ra được Lâm Thiên Hoa cùng Lưu Bân bày ra trận thế như vậy là có ý gì, là giúp mình giữ thể diện, khiến cho Chu Kiến Dân hoàn toàn hướng về mình.
Nhìn thoáng qua người đàn ông đứng ở bên cạnh của Lưu Bân, vừa mới nghe Chu Kiến Dân gọi là Hoa chính ủy, chợt nghe Lưu Bân cười giới thiệu nói: "Lão Hoa, tên nhóc này cũng là Lục Duệ tôi thường nhắc tới với ông, bạn học cùng ký túc xá ở trường đảng." Nói với Lục Duệ: "Đây là Hoa Đại Dũng, chính ủy phân khu quân đôi Hoa Phương chúng ta, đều là người một nhà."
Một câu người một nhà trong nháy mắt đem quan hệ của Hoa Đại Dũng cùng Lục Duệ kéo gần lại. Lục Duệ vươn tay cười nói: "Xin chào Hoa chính ủy, tôi là Lục Duệ."
Hoa Đại Dũng cũng là một người hào sảng, cầm tay của Lục Duệ cười nói: "Nếu là người trong nhà, thì đừng có khách khí như vậy. Sau này có chuyện gì cứ việc nói, chuyện của phân khu tôi vẫn có thể làm chủ."
Về phần Vương Mậu Đức là rất thẳng thắn không nói gì, cấp bậc của hắn không đủ, nói chuyện cùng đám đại nhân vật này thật sự là có chút không được tự nhiên.

Mọi người khách khí một trận rồi đi vào phòng.
"Đại ca, anh thật sự là đi họp?" Lục Duệ vừa ngồi xuống, liền hỏi Lâm Thiên Hoa.
Lâm Thiên Hoa gật đầu: "Gần đây thành phố Tất Phương cùng thành phố Dương Minh muốn làm một hoạt động giao lưu kinh tế, cái vụ phát triển kinh tế nông nghiệp đặc sắc cậu làm tại Thuận An được vài một khu huyện cấp tốc phát triển trong toàn bộ thành phố, trong tỉnh có ý định muốn mở rộng toàn bộ tỉnh, cho nên khiến cho thành phố Tất Phương giao lưu với chúng tôi."
Lục Duệ cười cười, đối với chuyện này hắn cảm thấy rất hài lòng, dù sao có thể khiến cho nhiều quần chúng được ngày lành, đây là nguyện vọng với lý tưởng của hắn.
" Công tác của huyện Đại Hồng thế nào?" Lâm Thiên Hoa mở miệng hỏi Lục Duệ.
Lục Duệ nở nụ cười hắc hắc, nâng chung trà lên uống một ngụm. Lại không nói gì. Lâm Thiên Hoa thoáng cái thì rõ ràng là chuyện gì xảy ra, xem ra vấn đề tồn tại của huyện Đại Hồng không chỉ là một chút,.
"Tất cả cẩn thận, không được thì gọi điện thoại cho tôi." Lâm Thiên Hoa lo lắng nói.
Lưu Bân lại cười hắc hắc, nói với Chu Kiến Dân: "Lão Chu, công tác của ủy ban kỷ luật chúng ta chính là phải hiệp trợ đảng uỷ tăng mạnh tác phong trong sạch đảng và xây dựng bộ máy chính trị, đối với làn gió có chút bất chính, nhất định phải kiên quyết đả kích, nếu như lực lượng của ủy ban kỷ luật huyện Đại Hồng các người không đủ, có thể xin ủy ban kỷ luật thành phố. Tôi toàn lực ủng hộ công tác của ông, có chuyện gì có thể trực tiếp báo cáo với tôi!"
Chu Kiến Dân tự nhiên rõ ràng hắn có ý gì, cung kính nói: " Ủy ban kỷ luật chúng ta vẫn quay quanh công tác của đảng uỷ."
Thoả mãn gật đầu, Lưu Bân cười nói với Hoa Đại Dũng: "Hoa ca anh cũng đừng nhàn rỗi, xung quanh huyện Đại Hồng tôi nhớ kỹ có một đồn trú quân, có thời gian đem người phụ trách tìm ra ăn bữa cơm, người chuyện của trong nhà, không thể coi như không thấy phải không?"

Hoa Đại Dũng nở nụ cười ha ha: "Còn cần cậu nói? Tên nhóc Thiên Hào đã sớm gọi điện thoại cho tôi, tôi đã dặn dò xuống phía dưới." Nói xong, lấy ra một tờ giấy, mặt trên chỉ có một dãy số, xem ra là dãy số điện thoại. Nói với Lục Duệ: "Đây là điện thoại của người phụ trách đồn trú quân huyện Đại Hồng, tên nhóc kia là lão chiến hữu của tôi, trước đây cùng bộ đội là quan hệ trên dưới, có việc gọi điện thoại cho hắn, cứ nói là bạn của tôi, hắn sẽ hỗ trợ."
Lục Duệ vội vã đứng lên, vẻ mặt cảm kích nhìn Hoa Đại Dũng nói: "Cái này, Hoa chính ủy, thật sự là quá cảm ơn."
Hoa Đại Dũng khoát khoát tay nói: "Đừng khách khí như thế, tôi trước đây đã làm cảnh vệ viên cho Dương tư lệnh, tên nhóc Thiên Hào lúc gọi điện thoại cho tôi đã nói, các người là bạn bè.”
“Cậu cũng đừng kêu chính ủy chính ủy nữa, cứ như Bân tử gọi Hoa ca là được."
Lục Duệ gật đầu, biết những người xuất thân quân đội đều là cái loại thẳng tính này, bạn quá mức khách khí với bọn họ, ngược lại là làm cho người ta cảm thấy con người bạn dối trá. Cười cười nói: "Hoa ca nói như vậy, tôi cũng sẽ không làm kiêu, qua một thời gian Trương ca đính hôn, chúng ta không say không về."
Hoa Đại Dũng hai mắt sáng lên, có thể được Trương Thiên Hào mời đi tiệc đính hôn của nhà lão Trương, thân phận của Lục Duệ quả nhiên không đơn giản. Gã vốn dĩ giúp Lục Duệ là bởi vì điện thoại của Trương Thiên Hào và yêu cầu của Lưu Bân, dù sao mình là người của Trương hệ, giúp một bậchútn cũng không có gì, đối với Lục Duệ người này, gã thật có một ít tò mò. Thế nhưng ngày hôm nay Lâm Thiên Hoa xuất hiện, khiến cho Hoa Đại Dũng có chút ngoài ý muốn, tiện đà nghe nói Lục Duệ là con rể của Lâm gia, thế nhưng lại rời khỏi Lâm gia, cái này đã khiến cho đủ gã ngoài ý muốn. Thế nhưng trăm triệu lần không ngờ rằng, Trương Thiên Hào lại có thể mời Lục Duệ đi tiệc đính hôn của mình?
Trương Thiên Hào chính là người phát ngôn tương lai tại chính giới của Trương gia, đừng xem hắn hiện tại bất quá là cấp sở, ngày sau đó là muốn vào danh sách trung ương. Có thể thu được hữu nghị của Trương Thiên Hào, tự nhiên không phải người bình thường, hơn nữa Lưu Bân cháu ngoại của lão gia tử Vương gia, trong bất tri bất giác, Hoa Đại Dũng phát hiện Lục Duệ lại có thể tạo quan hệ cùng ba đại gia tộc.
Thật ra gã thật đúng là nghĩ sai rồi, quan hệ của Lục Duệ cùng Lâm gia thật sự rất bình thường, chỉ bất quá Lâm Thiên Hoa thương yêu em gái của mình, cho nên mới cùng Lục Duệ duy trì quan hệ tốt đẹp. Mà Lưu Bân cùng Trương Thiên Hào, thuần túy là bởi vì quan hệ của anh em Lâm gia, hơn nữa Lục Duệ cũng hợp tính tình, cho nên mới thành bạn bè. Mấy người này gặp gỡ, thật đúng là không mang theo quan hệ lợi ích cái gì.
Có đôi khi, người luôn luôn đem mấy thứ đơn giản gì đó suy nghĩ thành phức tạp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui