Các nàng có thấy cái góc tâm sự trước kể lể hơi nhiều không.. Sorry vì hai chap đó hơi nhảm. Quay lại truyện thôi nha.
Chương 38: Hỏa khí công tâm
Béo cười hề hề lấy tay gãi đầu tỏ vẻ xấu hổ... hắn cũng đâu có nghĩ miệng mình lại thiêng vậy đâu...
- Mồm miệng lão đại thiêng thật đấy, tiểu đệ bái phục_ Vãn Chí cười lên một tiếng, chắp hai tay vái lạy
Càng nói Béo càng xấu hổ hơn... chỉ ước giờ phút này có một cái hố lớn để chui vào...
Sau khoảng một lúc suy nghĩ, cuối cùng Nhất Linh cũng mở miệng:
- Đa tạ các hạ chỉ điểm, tiểu nữ họ một chữ Nhất tên Linh. Hẹn ngày tái ngộ_ Nói xong, Nhất Linh xoay người đi về hướng cửa
- A, khoan, tiểu cô nương, ta tên Hoắc Đạt nhé! _ Béo, à không, Hoắc Đạt hét lớn
Lời này rơi vào tai Nhất Linh khiến nàng trầm tư một hồi... Hoắc Đạt à.. Hoắc hả... Nghe ra có chút quen thuộc...
...
Đạp Phong Thuật
Nhẩm một tiếng, nàng đạp phong về căn nhà trúc kia. Vốn định xem xét tình hình các nhân tuyển Thánh Nữ và thời thế hiện tại nhiều hơn nhưng... bây giờ có chuyện quan trọng hơn phải giải quyết à nha.
Cái tòa biệt viện nhỏ nhắn xinh xắn này, nhìn qua nghèo nàn vô cùng.. nhưng thật ra từ bộ bàn ghế đến bức tranh lụa treo tường đều đáng giá ngàn vàng. Căn phòng bài trí đơn giản tao nhã, khắp nơi tỏa ra hương trúc nhàn nhạt, chỉ vậy mà khảm vào tâm can.
Trà nước trông bình thường vậy chứ thực chất làm bằng dược liệu trân quý, bổ huyết, tăng cường nguyên lực, thúc đẩy thăng cấp. Bộ ấm chén nhìn dở tệ lại làm bằng lưu ly trắng, dùng nguyên lực Đại nguyên sư mới phá hủy được. Chiếc giường cứ như làm bằng gỗ rẻ tiền nhưng trên thực tế bằng gỗ xoan đào thiết kế trận pháp và mật đạo. Cả phòng đầy rẫy cạm bẫy, không cẩn thận mất mạng như chơi.
Đang nhâm nhi trà dược thảo thì " rầm "" một cái, cửa chính bật mở, Tử Yêu như ma đuổi chạy vào. Bắt gặp ánh mắt sâu như giếng cổ của Nhất Linh liền chột dạ, song vẫn nói cười tự nhiên:
- Ây zaaaa, Mạn Y đáng yêu của ta, muội về sớm vậy..._ Tử Yên nhớ rằng đây là lần thứ 4 kể từ khi trở thành sát thủ mình gọi Nhất Linh.
Mạn Y, tên tự* của Nhất Linh ngoại trừ nghĩa mẫu, nghĩa phụ và nàng thì không ai được gọi nàng ấy như vậy. Kể cả muội muội bạch nhãn lang khi trước
* kiểu tên người thân thuộc mới gọi
Nhất Linh miệng khẽ cong lên một đường, ánh mắt tràn đầy nguy hiểm nhìn chằm chằm Tử Yên
- Sớm? Vậy sao An Yên đáng mếnnnnnn! _ Tính chơi trò giả vờ giả vịt này à? Thế thì nàng cũng bồi cùng.
An Yên, cũng là tên tự của Tử Yên, ngoại trừ Nhất Linh không ai được phép gọi. Nhất Linh rất ít khi kêu tên này. Bình thường Tử Yên sẽ vô cùng phấn khích nhưng hôm nay, lông mao nàng nổi hết lên rồi!
- Ách, có cái gì từ từ hẵng nói, gì mà làm quá lên vậy_ Tử Yên ha ha mấy tiếng... có lẽ lúc ở tửu lâu đã bị Nhất Linh phát hiện rồi
- Ơ, An Yên tỷ tỷ, muội đâu có làm quá nhỉ?_ Lời nói một kiểu nhưng suy nghĩ lại khác. Riêng cái ánh mắt như muốn bổ não Tử Yên ra xem bên trong có gì đã làm nhân tâm khiếp sợ...
Tử Yên mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nàng cảm thấy chột dạ... Đã thế nói cái kiểu vòng vo này thót tim lắm... Cuối cùng, Tử Yên phẫn nộ nói:
- Mạn Y! Nói thẳng đi!_ Trêu đùa như vậy thật khó chịu
Như không nhìn thấy Tử Yên bộ dạng, Nhất Linh vẫn cứ chăm chú nhìn vào chén trà. Chén trà trong vắt như ngọc, từ chén trà khói trắng bay lượn lờ mang theo mùi hương thấm sâu vào lòng người. Trong chén những chiếc lá trà quay quay chầm chậm, phảng phất nói tâm tình Nhất Linh lúc này....
- Từ từ nào,nhìn xem, lá trà còn bình tĩnh hơn ngươi...
Vẫn điềm đạm bộ dáng! Muốn chọc Tử Yên nàng hỏa khí công tâm đến chết hở! Tử yên lườm nguýt Mạn Y. Ngồi phịch một cái xuống ghế trúc đối diện Nhất Linh...
- Tính giết người không dao đấy à!
Nghe một câu này, Nhất Linh ngẩng mặt lên cười:
- Thưởng trà đi. Trà quý đấ....
Chưa nói xong, Tử yên đã ngắt lời
- Thôi đi!
Nghe câu này, Nhất Linh chỉ cười nhẹ che giấu trào phúng nơi đáy mắt.
- Nhấp thử một ngụm trà Thanh Hoa, ngươi sẽ thấy vị chát nhẹ mát lành của Thanh Thảo dược. Sau khi nuốt xuống nước trà, ngươi vẫn sẽ cảm thấy trong cổ còn đọng lại dư âm dịu ngọt. Nào, rất tuyệt vời đó.
- Thôi ngay! Ngươi định muốn ta tức chết sao? _ Tử Yên khó chịu lấy tay đập bàn " phanh " một tiếng chói tai
Nhìn chiếc bàn gãy nát cùng bộ ấm chén tan tành, Nhất Linh cười lạnh, mở miệng thốt ra đầy lời chế giễu:
- Ta chỉ học theo Gia Cát Lượng!Ngươi như này cũng là đại diện cho Tử gia?_ Ý Tử Yên đường đường là người Tử gia phái tới khảo sát và được khắp nơi xưng tụng đại nhân lại bị một Đại nguyên sư nho nhỏ làm cho tức đến mức độ này... aizzz đáng buồn làm sao
- Rồi rồi! Ta chính là có quen biết Xích gia thiếu chủ được chưa!!!!!!!!!_ Tử Yên hét lớn bay ra ngoài
Nhất Linh nhìn phương hướng đó xem tí nữa sặc. Hình như nàng ép người quá đáng rồi thì phải....
....
....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...