...
- Ngươi... hỗn xược! Nói ai tiểu nhân hả!!_ Hạ Lan Linh Lung nổi xung lên, cái tên Trình Giảo Kim này thật không biệt phải trái
Nghe vậy, Nhất Linh nở nụ cười như có như không chế giễu:
- Ngươi chính là tự nhận a ~~ Đừng trách ta chứ _ Một lời này khiến mấy người xem kịch cười vang lên
- Câm mồm! Muốn chết!
Thẹn quá hóa giận, nàng ta chụp một chưởng vào đầu Nhất Linh, một chưởng này đập vào đầu chắc não cũng vỡ tung ấy chứ. Một số người không đành lòng mà che mắt lại... tiểu mỹ nhân như hoa như ngọc lại sắp biến thành thi thể lạnh băng..thật thương tiếc mà. Tuy nói vậy đấy nhưng hiếm ai ra cứu giúp, đắc tội Hạ Lan gia không phải điều tốt
" Ruỳnh " Một chưởng rơi vào đầu Nhất Linh, Hạ Lan Linh Lung cười sung sướng, cũng chỉ vậy thôi mà đắc tội nàng ta không có quả ngon để ăn đâu!... nhưng chỉ một phút sau nụ cười đã tắt vì... thân ảnh của nàng { Nhất Linh } đang dần tiêu tán...
Tàn ảnh?
Đây là tốc độ thế nào mới để lại tàn ảnh? Điều này làm lòng người khiếp sợ
- Haha, chỉ vậy thôi mà đòi giết ta? Ngươi coi khinh ta quá đấy!_ Nhất Linh thân ảnh đã xuất hiện khoảng nửa dặm cách đó { 250 m }
Hạ Lan hơi sửng sốt, song cũng chẳng để ý:
- Dạo nhạc mà thôi, nếu chưởng ấy không tiếp nổi thì không xứng làm đối thủ của ta
Nói xong, nàng ta nhanh chóng tiếp cận Nhất Linh, vận dụng thuộc tính kim bao bọc tay rồi liên tiếp đấm, quả đấm của này bây giờ đã không giống bình thường mà là đấm sắt! Một chưởng có thể dời núi lấp biển!!!
Nhất Linh không vội. nàng vẫn né tránh. Thấy cảnh này, Hạ Lan cười ngặt nghẽo
- Haha, chỉ biết tránh thôi! Đúng là rùa đen rút đầu!!!
Khinh miệt một phen, song, ả vẫn tiếp tục khai chiến... nhưng lần này không phải là đấm mà là uy áp Đại Nguyên Sư?
- Ôi!!!! Hạ Lan tiểu thư 23 tuổi đã được Đại Nguyên sư cao cấp? Thật mạnh mẽ! _ Mọi người lâm vào bàn tán
- Cô bé con kia chắc hết đời rồi, aizzz, cũng tầm mười mấy tuổi, cùng lắm thì nguyên sư thôi_ Lời này nói ra không nghi ngờ được tất cả mọi người đồng ý, riêng tính năm tháng tuổi đời, Hạ Lan Linh Lung đã hơn Nhất Linh rồi cơ mà
Đại nguyên sư cấp 7? Lẩm bẩm ba chữ này trong lòng. Nhất Linh nở nụ cười, nàng muốn thử chiến đấu vượt cấp xem nào!!!
Cơ mà....nàng chỉ có vũ kỹ tổn hại Huyết Nguyệt thôi.... làm sao đây??? Không thể dùng nó được...
Chẳng lẽ lại tự sáng tạo sao?
Khó nhỉ?
Thấy vẻ mặt có chút âu lo của Nhất Linh, Hạ lan ha ha mấy tiếng rồi bắt đầu tạo kết ấn. Đảo qua đảo lại những chỉ ấn khó hiểu, từ đó tản mát một loại sức mạnh hung bạo khôn cùng
Nhất Linh nhìn động tác của Hạ lan linh lung rồi quyết định sẽ cận chiến, không có vũ kỹ thì không đấu vũ kỹ được... vậy đấu võ đi!!!!
Trong đầu của thiếu nữ họ Nhất đã nảy sinh một ý tưởng táo bạo không ngờ...
Nàng lấy ra một thanh kiếm bằng sắc, thọc thẳng vào vũ kỹ đang tạo... mọi người tất thảy há hốc mồm... thọc như vậy cũng được sao? Bưu hãn quá đấy..
- Má ơi... cô bé không sợ phản phệ sao?_ một người lên tiếng hỏi
- Thọc vào như vậy là lần đầu ta thấy đấy..._ Trời ạ, đang mơ sao?
- Cô bé thật... can đảm hay ngu ngốc đây? Vũ kỹ phá hủy gây ra thương tổn kinh khủng lắm đó... hơn nữa... chênh lệch giữa hai người là cả một cấp bậc * rất đáng sợ { *Đại nguyên sư cao cấp và Bình nguyên sư cao cấp }_ Một kẻ khác cũng lắp bắp bàn luận
... Mặc kệ mọi người nói đâu đây, Nhất Linh không phản ứng. Phảng phất thế gian này chỉ còn nàng và cái vòng xoáy hệ kim kia.
Sau khi thọc kiếm vào thì đã tạo nên dao động khôn cùng cho nguồn năng lượng, nó muốn phản phệ Nhất Linh nhưng không được. Từng tầng sức mạnh cứ một đạo lại một đạo khác đánh vào thân thể gầy yếu quật cường kia. Nó mong muốn kẻ nào đó sẽ buông tay... nhưng không.... Mặc kệ sự đau đớn như muốn tróc da, tróc thịt, nàng vẫn run rẩy tập trung tinh thần cố gắng tháo gỡ từng mắc xích kết ấn..
Máu chảy đầm đìa từ tay, từ chân, từ lưng rồi bụng... những chỗ bị nguyên lực đánh vào đều đỏ ửng, nứt nẻ... trông toàn thân Nhất Linh hiện giờ cứ như một con ma bị lột da vậy thê thảm không tả nổi
- Ngươi.... ngươi là đồ điên _ Hạ Lan Linh Lung hoảng sợ, nàng ta thấy kinh hãi khi Nhất Linh cứ từng tí từng tí tháo gỡ kết ấn của mình, rồi lại sợ hãi những vết thương kinh tởm kia... phải... nó rất kinh tởm... da của Nhất Linh gần như biến mất rồi, có thể sơ sơ qua thấy xương cốt trắng ngần và các mạch máu lưu thông...
Đây chỉ là ngoại thương thôi... chứ nội thương còn tệ nữa. Lục phụ ngũ tạng bị thương tổn nặng nề, các kinh mạch bị cắt đứt ra, sắp biến mất hoàn toàn.... Đan điền có chút ảnh hưởng... nhưng ảnh hưởng này tốt vì nó khiến nguyên lực mạnh mẽ hơn, mãnh liệt hơn giống như dục hỏa trùng sinh phượng hoàng niết bàn.
Tốt thì tốt chỉ là đau đớn lắm cơ, đau đớn như bị vạn kim đâm vào, đau đớn như bị người ta mổ xẻ thành từng khúc rồi ghép lại... cái sự đau này không tả nổi, nó như kiểu hoán cốt, phá hủy tất thảy tế bào cũ rồi đổi mới cho tốt hơn..
Mặc kệ vậy, Nhất Linh vẫn như cũ phá hủy kết ấn
" oanh " kết ấn biến mất hoàn toàn, Hạ lan bị dọa mất mật nên chạy thẳng rồi. Mọi nguời cũng bị một trận đau tim, không dám ở lại mà rời đi... Nhất Linh ngã xuống té xỉu
Song, đằng xa có một nữ nhân chạy tới, nàng ấy chạy thật nhanh, thật nhanh rồi phi tới nơi này, bế Nhất Linh lên nhẹ nói:
" Tỷ tỷ, gặp tỷ rồi "
....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...