Quyển 1 - Tôi Thao Phục Lão Đại Hắc Bang


Sau khi vắt quần áo, Bùi Mẫn còn có tật giật mình ngửi xem quần áo còn mùi không, chóp mũi toàn là mùi bột giặt thấp kém.

Mùi như vậy lại khiến Bùi Mẫn vừa lòng, cuối cùng không có loại hương vị kia.

Tuy Hướng Nam cho Bùi Mẫn không ít ưu đãi, nhưng vẫn phải làm việc, dù chỉ là việc đơn giản nhất.

Chạng vạng, khi Bùi Mẫn làm việc xong trở về nhà tù thì thấy trước cửa phòng giam có hai người dựa vào cửa đang chờ anh.

Đến gần mới thấy, hai người này mình đều biết, một đứa là đàn em của mình, một đứa là thằng nhóc lần trước đến tìm mình xin được che chở.

“Mày dẫn nó đến đây làm gì?” Giọng Bùi Mẫn hơi không kiên nhẫn.


Đàn em kia lấy lòng nhìn Bùi Mẫn: “Lão đại, cậu ấy trước kia là bác sĩ, em tìm cậu ấy đến xem chân cho anh.

Anh thấy có thể lưu trữ cậu ấy hay không, sau này có thể dùng.

”Bùi Mẫn nhíu mày: “Chân tao không cần nó xem, tao tự mình hiểu rõ.

”Đàn em muốn nói lại thôi nhìn Bùi Mẫn, sau đó tiến đến ghé vào tai Bùi Mẫn, nhỏ giọng nói: “Lão đại, anh nể mặt em thu lưu cậu ấy đi, cậu ấy là em trai mối tình đầu của em đấy ạ, bị bắt vì thấy mối tình đầu của em bị bắt nạt, lỡ tay giết người.

”Bùi Mẫn hơi nheo mắt, cẩn thận đánh giá Quý Tô Việt từ trên xuống dưới, ánh mắt sắc bén như dao nhỏ xẻo thịt, từng nhát cắt xẻo thân thể Quý Tô Việt, muốn nhìn rõ con người cậu ta.

Quý Tô Việt bị nhìn cả người phát run, sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn cố đứng thẳng tắp mặc cho Bùi Mẫn đánh giá: “Em rất hữu dụng, nội thương ngoại thương đều có học.


Chân gãy của anh, em cũng có thể hỗ trợ.

”Tuy không muốn che chở thằng nhóc nhìn qua có vẻ yếu ớt này, nhưng nhìn đàn em chân thành như thế, ở chỗ này đúng là đang cần người phe mình, Bùi Mẫn cân nhắc mãi vẫn là đồng ý: “Mày muốn bảo hộ nó thì bảo hộ đi.

”Trái tim Quý Tô Việt treo lên rốt cuộc buông xuống, không cần lo lắng bị những những tù nhân đó quấy rầy nữa rồi, cậu ta sợ hãi nhìn khuôn mặt anh tuấn của Bùi Mẫn trong lòng tràn ngập cảm kích: “Cảm ơn anh.

”“Cảm ơn tao làm gì, muốn cảm ơn thì cảm ơn nó kìa.

” Bùi Mẫn thấy ánh mắt nhút nhát của Quý Tô Việt thì trong lòng cứ nổi lên một cảm giác quái lạ.

Thế giới ban đầu trong cốt truyện, đàn em chân thành này xem như nam hai si tình, vẫn luôn yêu tha thiết nam chính thụ, bảo hộ các kiểu, còn làm nam chính công ăn vài lần dấm chua cơ.

Nói là nam hai si tình, thật ra cũng gần như là người công cụ, suất diễn cũng không nhiều lắm, mỗi lần đều là lúc nam chính thụ yêu cầu thì xuất hiện cung cấp trợ giúp, cũng làm chất xúc tác làm tăng cảm tình công và thụ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận