Quyển 1 - Tôi Thao Phục Lão Đại Hắc Bang


Tôi tên Hướng Nam! Cuối cùng cũng không phải làm nam hai và không phải chịu đựng nói ra những lời kịch ngu ngốc nhão dính ghê tởm nữa.

Hiện tại, tôi là chúa tể nơi này! Không gì không làm được…Trên đây là kêu gào trong nội tâm của đồng chí họ Hướng.

Thế giới làm nhiệm vụ lần này là 《 Ngục bá siêu A yêu ta 》nhìn tên là biết truyện phong cách thời xưa, cốt truyện cũng toàn là máu chó.

Công là bá chủ hắc đạo, bởi vì bị đàn em bán đứng mà bị bắt vào ngục giam.

[Hướng Nam: Anh ta là bá chủ, còn có thể bị hố vào ngục giam, không có cấp dưới chân thành vì lão đại rơi đầu chảy máu, gánh tội thay hay gì à? Xem ra người này làm lão đại xã hội đen cũng chẳng ra gì.

]Ở trong ngục, công gặp thụ, thụ vào đây vì lỡ tay giết người.

Công coi trọng thụ, nói ngắn gọn chính là thèm thân thể thụ.


Ở trong ngục giam hai người bắt đầu một đoạn nhục dục đan xen tình yêu, triền miên lâm li.

Cuối cùng được cấp dưới tẩy trắng cứu ra, nhân tiện vớt thụ đi theo, cuối cùng hai người thành công HE.

Hướng Nam nhìn cốt truyện thế giới này, cảm thấy đau mắt, mẹ, một phần cốt truyện, chín phần thịt, đây không phải muốn chọc mù mắt trai thẳng à.

Tự giác nhảy qua phần thịt, không đến mười phút cậu đã đọc xong một quyển dài đến một triệu chữ.

Xem hết, Hướng Nam tang thương chỉ muốn rít một điếu thuốc.

Lần này, thân phận của Hướng Nam là trưởng ngục, có thân phận cao nhất trong đám nhân vật phụ lên sân khấu trong cả quyển truyện.

Hướng Nam cao hứng, thân phận này thật hăng hái.


Nhưng khi thấy nhiệm vụ mình phải làm thì Hướng Nam lập tức mất hứng.

[Nhiệm vụ một: Hãy tìm được một người để phát tiết trong ngục giam! Hạn là một tháng.

]Cậu phải tìm một tù nhân ở trong ngục giam để phát tiết! Đương nhiên cái “phát tiết” này không phải đánh người một trận, phát tiết trong thế giới 18+, bạn hiểu mà.

Bảo một trai thẳng như sắt thép đi chịch đàn ông, Hướng Nam muốn mổ bụng tự sát, từ bỏ nhiệm vụ.

Nhưng câu [Nhiệm vụ thất bại sẽ trừ toàn bộ tích phân] lặp lại quanh quẩn trong đầu Hướng Nam, khiến cậu mất hết quyết tâm từ bỏ nhiệm vụ.

[Thật ra đàn ông không khác phụ nữ là mấy! Đúng không?]Hướng Nam u buồn an ủi chính mình nhưng trong nội tâm có bé Nam tí hon nhảy ra mắng: [Cái dắm! Chỗ nào là khác nhau không lớn?! Rõ ràng là khác nhau cực lớn nhá…Em gái thơm tho mềm mại với thằng đực rựa cứng rắn thối hoắc, đây là mây trắng với đất đen, khác nhau một trời một vực.

]Hướng Nam cực kỳ muốn khóc to một trận, an ủi tâm linh bị thương nhưng cậu không thể! Đàn ông con trai không được khóc… Hức ~Hướng Nam héo rũ suốt ba ngày, trong ba ngày này, nội tâm cậu giằng xé xoắn xuýt.

Cuối cùng đến ngày thứ tư, cậu thu thập tâm tình quyết định đi tìm đối tượng để phát tiết.

Nhưng rất khó tuyển người, quá xấu, cậu không cần; quá õng ẹo, cậu không muốn; quá tráng, cậu từ chối (lỡ bị phản công, thì thà tự sát đi); quá chủ động, liếc mắt đưa tình, cậu cảm thấy hơi ghê tởm….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận