Editor: Shmily
---------------------
7 giờ sáng, người vẫn luôn ở nhà cũ lo toan về việc ăn uống hằng ngày của Tịch Đình Ngự, dì Hứa, đã tới biệt thự của hắn, chuyển bị bữa sáng thật tốt.
Lúc Tịch Đình Ngự nhìn thấy bà, biểu tình vẫn thanh lãnh như cũ.
Chỉ chào đón một tiếng: "Dì Hứa."
"Chào buổi sáng, thiếu gia." Dì Hứa cười ôn hòa, nói: "Bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi."
"Ừm."
Tịch Đình Ngự xuống lầu, ngồi ở trước bàn ăn, lại ngẩng đầu nhìn lên phía trên lầu, sau đó lại nhìn đồng hồ.
"Qua một tiếng nữa, dì lên đánh thức cô ấy dậy, đừng để cô ấy ngủ nướng quá lâu, đối với thân thể sẽ không tốt."
Nghe được Tịch Đình Ngự phân phó, dì Hứa đáp: "Vâng, thiếu gia."
Dì Hứa đã làm việc ở nhà cũ nhiều năm, phàm là về chuyện của Tịch Đình Ngự, lớn lớn bé bé bà đều rất rõ ràng.
Tất nhiên cũng đã nghe nói tới việc Tịch Đình Ngự và Hạ Thập Thất cho nên cũng không có hỏi nhiều.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Tịch Đình Ngự liền tiện tay cầm lấy tờ báo hôm nay, lật lên xem.
Từ trước tới nay hắn chỉ chú ý tới tin tức về tài chính kinh tế, đối với những việc bát quái trong giới giải trí, hắn đều chưa từng có hứng thú.
Liên tục quét qua mấy tiêu đề đầu đều là ảnh chụp của Bạch Hạ, hắn cũng đều làm như không thấy.
Thấy thời gian không còn sớm, Tịch Đình Ngự đứng dậy, cầm lấy áo khoác tây trang.
Vừa ra tới cửa, hắn lại quay lại nói với dì Hứa: "Nhớ chuẩn bị cho Hạ nhị tiểu thư một ly sữa bò nóng, nhìn cô ấy uống hết rồi mới thôi."
Dì Hứa gật đầu, "Đã biết, thiếu gia."
Xe của Tịch Đình Ngự vừa ra khỏi biệt thự, dì Hứa đã gấp không chờ nổi cầm lấy điện thoại, gọi tới số điện thoại của nhà cũ Tịch gia, báo cáo với lão gia tử: "Lão gia, Ngự thiếu thật sự đã đưa Hạ nhị tiểu thư về nhà, hơn nữa hình như bọn họ còn ngủ cùng một phòng."
Cho nên nói, trên thế giới này căn bản không tồn tại người phụ nữ nào không thích hóng chuyện bát quái, kể cả đã có tuổi đi chăng nữa cũng không thể cản được độ hăng say của họ.
Lão gia tử đang nhàn nhã uống trà dùng điểm tâm sáng ở nhà cũ vừa nghe thấy việc này liền không khỏi nâng cao giọng: "Xác định hai đứa nó đêm qua ngủ chung với nhau?"
"Trước khi Ngự thiếu gia đi công ty có dặn tôi, nói là một tiếng nữa phải tới gọi Hạ nhị tiểu thư dậy.
Hơn nữa còn bảo tôi chuẩn bị cho cô ấy một ly sữa bò, nhìn cô ấy uống xong mới được đi.
Tôi nghĩ, nhất định là đêm qua quá mệt mỏi rồi." Dì Hứa còn không quên cường điệu thêm chuyện này.
"Tốt tốt tốt." Phảng phất như thấy được đứa cháu trai ở trước mặt, lão gia tử không nhịn được cười nói, "Bà cứ nghe theo Đình Ngự, chiếu cố thật tốt tiểu nha đầu kia."
"Dạ, lão gia."
Sau khi cúp điện thoại, lão gia tử vẫn cười tới mức nếp nhăn trên mặt hiện rõ ra.
Mà Tịch Lãng ngồi bên cạnh thấy ông như vậy liền chủ động mở miệng hỏi: "Ông nội có chuyện gì vui vậy ạ?"
Lão gia tử cũng không có ý định giấu hắn, nói: "Anh họ của con đấy, nó đang sống chung với cô bạn gái nhỏ kia rồi."
"Sống chung là chuyện tốt nha." Tịch Lãng cười cười, nhấp một ngụm trà, "Bất quá, cô bạn gái nhỏ của anh họ mà ông nội nói, là Hạ Thập Thất sao? Là người lần trước anh họ đưa tới tham dự yến hội của gia tộc?"
Lão gia tử gật gật đầu, "Chính là tiểu nha đầu đó."
"Là một cô gái rất tốt." Tịch Lãng hào phóng khen, sau đó còn nói thêm: "Kỳ thật lúc vừa mới biết anh họ cùng cô ấy ở bên nhau, con còn cảm thấy rất kinh ngạc, rốt cuộc là cũng kém nhau nhiều tuổi như vậy, cũng thực lo là bọn họ sẽ không bên nhau được lâu.
Bất quá hiện tại xem ra tựa hồ là con đã suy nghĩ nhiều rồi.
Quan hệ của bọn họ thực không tồi, anh họ cũng rất dung túng cho cô ấy, làm chuyện gì cũng đều sủng cô ấy, quan tâm tới cô ấy.
Con nhìn ra được, anh họ rất để tâm tới cô gái này."
"Đúng vậy."
Lão gia tử cười cười, cũng không nói cái gì nữa, chỉ nâng chén trà lên, ý bảo Tịch Lãng tiếp tục uống trà.
Tịch Lãng hiểu ý, cũng không tiếp tục cái đề tài này nữa, liền trực tiếp chuyển sang chuyện khác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...