Nhạc Thiên Tuyết bĩu môi, dung mạo của nàng cũng rất tốt, mặc dù không phải dạng khuynh quốc khuynh thành, nhưng bất quá cũng được gọi là một mỹ nhân!
Nàng nói: "Cha, chuyện đó không hề có, con chưa từng xâm phạm đến Chiến Vương gia."
Nhạc Hòa buồn chán nói: "Cho dù con không làm nhưng chuyện này đã truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ rồi! Con nếu như không thể tái giá, ta biết nói thế nào với mẫu thân quá cố của con đây? Không được! Xem ra ta phải tới tận cửa nhà để hỏi cưới cho con rồi."
Nhạc Thiên Tuyết lập tức trợn mắt lên, phụ thân nàng thực sự muốn làm như vậy? !
"Cha! Người cần phải làm như thế sao ?!"
"Làm sao lại không phải như thế? Con trước đây quấn quít lấy Tứ Hoàng tử, nhưng Tứ hoàng tử căn bản là không ưa thích con, con không nên khổ sở như vậy nữa." Nhạc Hòa vẫn là thành tâm khuyên bảo con gái.
Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày, đây là chủ nhân trước yêu thích Tứ hoàng tử, chứ không phải là nàng yêu thích Tứ hoàng tử a.
Nàng đang định giải thích thì bị Từ Thị chen vào, ngọt giọng nói: "Lão gia, thiếp thấy Lý công tử của Thượng Thư bộ binh cũng rất ổn, hắn lúc trước còn trèo tường vào phủ, đòi dẫn Tuyết Nhi ra ngoài du ngoạn, ngài xem hắn có thể không?"
Con trai của Thượng Thư bộ binh?
Cái con người mập mạp ấy?!
Nhạc Thiên Tuyết vừa nghĩ tới tên mập mạp đó đã cảm thấy ớn đến tận cổ!
Ai ngờ được Nhạc lão gia lại gật gật đầu: "Không tồi không tồi, Lý công tử này diện mạo khôi ngô, cũng coi như là một nam tử tốt."
"Cha! Chuyện này không được!" Nhạc Thiên Tuyết lập tức phản đối.
Nàng kiếp trước không chịu kết hôn chỉ vì muốn ngóng trông tìm một nam tử ưa thích, chứ không phải muốn tìm một người đại mập mạp!
Chỉ cần vừa nghĩ tới thời điểm động phòng, thân thể nhỏ bé của nàng chắc chắn là bị đè bẹp bởi thể trọng của tên béo kia, cả người nàng đã run lên cầm cập.
"Làm sao lại không được?" Nhạc Hòa tức thì đứng lên, "Ngày mai con cùng Lý công tử đi ăn cơm một bữa, nếu như Lý công tử đối với con hài lòng, liền lập tức đính hôn!"
Nhạc Thiên Tuyết lắc đầu một cái: "Con sẽ không đi."
"Nếu như con không đi, ta liền cấm túc con một tháng!" Nhạc Hòa lạnh lùng đe dọa, ông cực kỳ hối hận khi trước đây đã nuông chiều Nhạc Thiên Tuyết quá mức như vậy.
Bên trong kinh thành căn bản cũng không có công tử nào vừa ý Nhạc Thiên Tuyết, dù sao Nhạc Thiên Tuyết cái gì cũng không biết, thế mà lại biết được một ít công phu quyền cước, đã vậy lại thường xuyên lấy công phu ít ỏi kia của mình ra để đi gây sự.
Cái danh *hoàn khố vô độ của nàng quả là không sai.
(*hoàn khố: cụm từ chỉ những người ăn chơi trác táng, phá gia chi tử ngày xưa)
Nhạc Thiên Tuyết khẽ cắn răng, đã không có biện pháp, nàng chỉ còn cách phải đồng ý.
Nhưng dù phụ thân có bắt ép đến đâu, nàng không tin, mình không vượt qua được!
Hôm sau, Lý công tử đã tới rất sớm ngồi đợi Nhạc Thiên Tuyết ở trong phủ.
Lý công tử năm nay mười tám, dáng người mập mạp, so với Nhạc Thiên Tuyết có cao một chút, từ xa nhìn lại, trông không khác gì một con heo mũm mĩm tròn quay!
Tướng mạo Nhạc Thiên Tuyết không tệ, hơn nữa còn là trưởng nữ của phủ tướng quân, Lý công tử thầm nghĩ này nếu như cùng Nhạc Thiên Tuyết kết đôi, đối với con đường thăng quan tiến chức của hắn ắt là có lợi không ít.
Huống chi, Nhạc Thiên Tuyết kia chính là trèo cao, hắn cũng không tin Nhạc Thiên Tuyết sẽ không gả cho mình.
Thế nhưng Lý công tử liền đã quên, hiện ở nhà hắn đã có đến mấy phòng tiểu thiếp rồi.
Trong phòng khách, Từ Thị mời Lý công tử uống trà, Lý công tử biết Nhị tiểu thư Nhạc Linh Vy đang ở trong cung thư đồng, không có ở trong phủ, nên cũng không hi vọng có thể thấy được mỹ nhân này rồi.
"Tuyết Nhi muội muội vẫn chưa ra à?" Lý công tử không kiên nhẫn đợi được nữa, liền cau mày hỏi.
Từ Thị cười cười: "Lý công tử đợi một chút nữa, nữ nhi nhà này đi ra ngoài, nhất định là đang chuẩn bị trang phục."
Đây là muốn chuẩn bị trang phục, đúng, không sai nhưng Nhạc Thiên Tuyết vừa mới bước vào phòng, Lý công tử đang uống một hớp nước trà, nhìn thấy liền phun toàn bộ ra ngoài.
Từ Thị trợn mắt ngoác mồm nhìn, chén trà đang cầm trong tay cũng là cầm không vững mà rơi xoảng xuống mặt đất.
Nhạc Thiên Tuyết quần áo trên đỏ dưới lục, khuôn mặt son phấn hồng hồng cam cam, trên búi tóc cắm liền cả chục cây trâm, quả thực giống như là một nhánh cây xương rồng!
Nhạc Thiên Tuyết đúng là chuẩn bị rất kĩ lưỡng, kĩ đến mức bộ trang trông không khác gì là của một cái cô gái quê mới lên thành thị.
Lý công tử thật sự là nhịn không được, thốt lên: "Ngươi... Ngươi... Xấu quá à..."
"Xấu quá sao? Ta cảm thấy rất đẹp mà." Nhạc Thiên Tuyết điềm nhiên nói: "Lý công tử, chúng ta nhanh đi ra ngoài đi."
Lý công tử lập tức lắc lắc đầu, Nhạc Thiên Tuyết như vậy mà muốn đi ra ngoài cùng hắn, hắn có đánh chết cũng không muốn!
Từ Thị vội nói: "Tuyết Nhi, ngươi nhanh đi thay lại bộ trang phục khác đi!"
Nhạc Thiên Tuyết là cố ý như vậy, nàng xoay một vòng, nói: "Ta không thích, Lý công tử, ngươi nếu như không đi, vậy ta đi trước đây."
Lý công tử hai chân rã rời, căn bản là không muốn đi theo.
Từ Thị thấy Nhạc Thiên Tuyết đã đi rồi, liền vội vàng thúc giục: "Lý công tử, Tuyết Nhi chỉ là giận dỗi mà thôi, nàng đây là đang muốn thử thách Lý công tử, Lý công tử chớ nên phân tâm, lão gia nhà chúng ta rất mong Lý công tử làm con rể của ngài đấy."
Cũng nhờ một câu này của Từ Thị, Lý công tử lập tức đã sực tỉnh.
Hắn không có bản lãnh gì cho cam, nếu như có nhạc phụ là một tướng quân chiếu cố, vậy hắn sau này liền có thể thăng quan tiến chức rồi.
Hắn ngay lập tức đứng dậy đi theo, mặc kệ Nhạc Thiên Tuyết có xấu hay không xấu.
Nhạc Thiên Tuyết không nghĩ tới Lý công tử lại thật sự đuổi theo mình, hiện giờ trên đường nàng đang trở thành tiêu điểm, Lý công tử đi theo sau một mực cầm quạt giấy che mặt lại.
Tiểu Hoa đi theo Nhạc Thiên Tuyết, cảm thấy việc này rất là thú vị a, từ khi tiểu thư khỏi bệnh ba tháng trước, nay đã trở nên khác trước một trời một vực rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...