Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia
Nhạc Thiên Tuyết càng là tức giận rồi. Nói ra: "Vân ca. Ngươi có phải hay không từ nhỏ bị ca ca ngươi che chở đã quen. Rõ ràng tin tưởng một người ngoài cũng không tin ca ca ngươi."
Chiến Vân Ca lại càng hoảng sợ. Rụt rụt thân thể. Cũng không biết trả lời như thế nào.
Nhạc Thiên Tuyết tỉnh táo lại. Nói: "Mà thôi. Nghe nói ngươi như vậy. Thời Ngọc là một người rất cẩn thận. Nàng biết rõ hành tung của Chiến Liên Thành. Lại không nói cho là nàng ở nơi nào. Đây đã là đang lợi dụng ngươi. Bằng tính tình giảo hoạt của nàng. Sẽ không cho giải dược đâu. Nàng nếu muốn cho. Đã sớm cho."
Chiến Vân Ca nhìn Nhạc Thiên Tuyết. Hỏi: "Cái kia... Vậy bây giờ là phải làm như thế nào cho phải. Ta... Kỳ thật ta là cảm thấy Thời Ngọc tỷ tỷ không có thể làm như vậy đấy. Trước kia nàng đối với ta khá tốt."
"Lòng người khó dò. Ngươi làm sao sẽ rõ ràng." Nhạc Thiên Tuyết nói."Vậy bây giờ ngươi như thế nào thì liên hệ với nàng ta."
Chiến Vân Ca suy nghĩ một chút. Lại là lắc đầu."Từ trước đến nay đều là Thời Ngọc tỷ tỷ liên hệ với muội. Muội không biết làm sao tìm được nàng."
Nhạc Thiên Tuyết đành phải là hít một tiếng. Xem ra Chiến Liên Thành thật đúng là sủng ái cô muội muội này a. Hắn là một người đầy tâm cơ. Nhưng mà Chiến Vân Ca lại là người vô cùng ngây thơ.
Nàng nói tiếp: "Vậy được rồi. Việc này ta sẽ cùng ca ca ngươi nói. Lại để cho hắn đề phòng nhiều hơn một chút. Ngươi về sau cũng đừng có lại một mình đi gặp nàng ta. Lúc này đây là liên quan đến tính mạng ca ca ngươi. Không thể tùy hứng."
Chiến Vân Ca nghĩ thầm. Chiến Liên Thành vì chữa trị bệnh cho nàng. Cái kia cũng không biết là đã hao tốn biết bao nhiêu tâm tư. Hiện tại nàng cũng là phải bảo vệ tốt ca ca của nàng.
Nàng trùng trùng điệp điệp gật đầu. Đã là đáp ứng.
Nhạc Thiên Tuyết có chút vui mừng. Dù sao Chiến Vân Ca vẫn là hướng về Chiến Liên Thành đấy. Về sau có lẽ cũng sẽ không bị Thời Ngọc lợi dụng.
Chẳng qua Vân ca nghiêng đầu. Có chút nghi hoặc. Hỏi: "Cái kia Nhạc tỷ tỷ. Ta nghe hạo Nguyệt nói. Tỷ chính là quỷ y cô nương kia. Tỷ cũng không có biện pháp cứu ca ca ta sao."
Nhạc Thiên Tuyết thất thần một cái. Nàng là có biện pháp. Bất quá là có thể mất đi tính mạng của mình.
Nàng đành phải nói là: "Tạm thời không có. Cho nên vẫn là phải tìm được Thời Ngọc vẫn hơn."
"Ta đây liền không rõ. Vì cái gì Tỷ biết ca ca sẽ không qua được vài năm nữa. Lại cùng với ca ca ở cùng một chỗ. Cùng một chỗ cũng là kì quái. Nhưng kỳ quái hơn chính là. Tỷ vì cái gì không muốn cùng ca ca ta kết hôn." Chiến Vân Ca hỏi.
Nhạc Thiên Tuyết cũng liền cười cười rồi."Nào có nhiều vì cái gí như vậy. Bây giờ còn không phải lúc. Ta phải biết rõ ràng một ít chuyện rồi để sau mới nói được."
Chiến Vân Ca thấy Nhạc Thiên Tuyết bộ dạng như vậy. Đã biết rõ Nhạc Thiên Tuyết sẽ không nói nữa. Nàng liền cũng tiếp tục quấn quít lấy Nhạc Thiên Tuyết dạy nàng Dịch Dung Thuật rồi.
Nhạc Thiên Tuyết bắt đầu từ cơ bản nhất dạy Chiến Vân Ca. Chiến Vân Ca đối với phương diện này cũng là có chút điểm hứng thú. Chuyên tâm học tập.
Bất quá muốn học được cái này của Nhạc Thiên Tuyết. cũng không phải một sớm một chiều có thể học được.
Cho nên Chiến Vân Ca cũng là quyết tâm muốn tiếp tục học tập. Dù sao thiên hạ này cũng chỉ có mỗi Nhạc Thiên Tuyết là giỏi nhất dịch dung thuật mà thôi.
Mắt thấy muốn đi Dạ thành. Nhạc Thiên Tuyết cũng là kỹ càng chuẩn bị một phen. Tuy rằng hội đấu giá kai chỉ cử hành trong một ngày. Nhưng mà nàng cũng đúng lúc là ở Dạ thành du ngoạn hai ngày. Cũng là không sai.
Hôm nay. Hoa Đào theo sau Nhạc Thiên Tuyết ra đi mua một ít thứ đồ vật. Cái kia trên đường chính là gặp Ngọc Chỉ Dương.
Ngọc Chỉ Dương nhìn nàng một cái. Cũng là không cùng nàng chào một tiếng. Liền cũng là đi tới.
Nhạc Thiên Tuyết quay đầu nhìn nhìn. Ngược lại là cảm thấy kỳ quái. Ngọc Chỉ Dương quả thực là coi nàng trở thành cừu nhân đối đãi rồi. Cũng không biết là vì cái gì.
Hoa Đào nhỏ giọng nói: "Tiểu thư ngươi còn nhìn không ra sao."
Nhạc Thiên Tuyết sững sờ: "Làm sao vậy."
Hoa Đào nói: "Tam hoàng tử nhất định là tức giận ngươi cùng chiến Vương gia truyền ra chuyện kia. Ai ai. Thật là làm cho tâm người kia thương tiểu thư đau đớn rồi."
Nhạc Thiên Tuyết khóe miệng co quắp. Ngọc Chỉ Dương có tâm tư với nàng nàng cũng là có chút điểm hiểu rõ. Tuy rằng không phải rất xác định...
Nhưng mà nàng nghĩ thầm. Ngay từ đầu nàng cũng là đem Ngọc Chỉ Dương trở thành bằng hữu. Sau đến liền không cần phải nói. Nàng đứng về phía Chiến Liên Thành Ngọc Chỉ Dương thủy chung là người của hoàng thất. Đó cũng là không cùng lập trường với nàng. Hiện tại không làm bằng hữu. Đó cũng là tốt.
Nhạc Thiên Tuyết Nói: "Ta đối với ngươi cũng rất yêu thương. Ngươi làm sao lại nói đến người khác đi."
Hoa Đào ngại ngùng cười cười. Nói: "Tiểu thư làm gì vậy trêu ghẹo nô tài rồi. Còn muốn đi mua vài món đồ đây. Tiểu thư đi nhanh thôi."
Nhạc Thiên Tuyết mới cười cười. Cùng Hoa Đào lại đi dạo phố.
NHạc Thiên Tuyết không biết là. Ngọc Chỉ Dương là người tiết lộ tin tức lớn đó cho mình. Mà nàng cuối cùng lại cùng Chiến Liên Thành gạo nấu thành cơm. Một chút cũng không quý trọng tin tức kia.
Ngọc Chỉ Dương tự nhiên là tức giận. Không thể tưởng được hai người bọn họ lại là hòa hảo như lúc ban đầu. Về sau muốn chia rẽ vậy khó càng thêm khó rồi.
Đã đến ngày đi Dạ thành. trên xe ngựa của Chiến Liên Thành tự nhiên là có hai nữ tử. Một là Nhạc Thiên Tuyết. Một người nữa là Chiến Vân Ca.
Chiến Liên Thành kể từ khi biết Thời Ngọc sẽ xuất hiện ở Dạ thành. Tâm tình một mực tối tăm phiền muộn. Bất quá hắn đã là hạ lệnh. Tại Dạ thành bố trí xuống thêm nhiều trạm gác ngầm.
Hắn tìm Thời Ngọc tám năm. Lúc này đây quả quyết sẽ không dễ dàng như vậy để nàng thoát.
Bởi vì buổi đấu giá của Nhan gia này. Dạ thành lại là phi thường náo nhiệt.
Bởi vì Nhạc Thiên Tuyết cho Chiến Vân Ca làm một mặt nạ da người. Cho nên Chiến Vân Ca ngược lại là có thể giả dạng làm bộ dạng của Hoa Đào đi ra ngoài. Điều này cũng không sợ làm cho người khác nhìn chằm chằm vào.
Dạ thành chợ đêm tự nhiên là càng thêm náo nhiệt. Người rất nhiều. Hai nữ nhi đi xem trái phải. Ngược lại là cao hứng.
Ngày nay đêm còn có khói lửa. Cái này người càng nhiều. Rõ ràng liền đem hai người bọn họ cho tách ra rồi.
Nhạc Thiên Tuyết hô hào tên Hoa Đào. Nhưng cảm giác được Chiến Vân Ca khả năng không thèm để ý danh tự (để ý tên này). Thế nhưng là nàng nếu là hô tên vân ca . Lại sợ khiến người ngoài hoài nghi rồi.
Nhạc Thiên Tuyết không có biện pháp. Chính là vội vàng đi tìm người.
Nhưng lại trên đường cái người rất nhiều. Nhạc Thiên Tuyết cũng là chạy trốn thật lâu. Nhìn không thấy bóng dáng của Chiến Vân Ca.
Nguyên bản Truy tinh cũng là theo chân đến đấy. Nhưng Chiến Vân Ca lúc ấy nói không cần. Cho nên chỉ có hai người các nàng. Nếu là Chiến Vân Ca xảy ra chuyện gì. Nàng cũng không biết nói sao với Chiến Liên Thành đây.
Nhạc Thiên Tuyết suy nghĩ một lát. Cuối cùng là nhìn thấy Chiến Vân Ca.
Nàng nhẹ nhàng thở ra. Vội vàng nói: "Ngươi đi đâu vậy. Làm sao lại tách không đi cùng ta."
Chiến Vân Ca cúi đầu. Trên mặt nàng còn đeo mặt nạ bộ dạng Hoa Đào. Lúc này nàng đã nói."Thực xin lỗi. Ta chỉ là muốn nhìn xem pháo hoa mà thôi."
Nhạc Thiên Tuyết cũng không nên quở trách. Điều này cũng chính là lôi kéo Chiến Vân Ca đi lên phía trước."Pháo hoa là ở bờ sông thả đấy. Chúng ta đi bờ sông thôi."
Chiến Vân Ca nhu thuận gật đầu. Tùy ý để Nhạc Thiên Tuyết lôi kéo chính mình đi.
Sông kia cũng là rất lớn. Chính giữa còn dừng lại lấy một chiếc thuyền hoa. Không biết ở bên trong là có khách quý như thế nào. Bên trong truyền ra tiếng đàn cũng là êm tai cực kỳ.
Nhạc Thiên Tuyết cũng là ổn định tâm tình nghe đàn. Người nữ tử khẩy đàn kia chắc là một người đa sầu đa cảm. Rõ ràng có thể khảy đàn ra như vậy uốn khúc lắt léo.(Không biết là đàn lắm nên miêu tả không sát nguyên gốc)
Chiến Vân Ca ghét bỏ nơi này nhiều người. Chính là lôi kéo Nhạc Thiên Tuyết đến nơi vắng vẻ hơn. Miễn cho bị người gạt ra.(tách ra)
pháo hoa vẫn còn tràn ra đến đây(ở đây vẫn có thể ngắm). Vô cùng xinh đẹp. Nhạc Thiên Tuyết cũng là ngẩng đầu nhìn.
Bất quá bỗng nhiên. Chiến Vân Ca chính là lui về phía sau môt bước.
Hàn quang lóe lên. Cơ hồ là làm cho người ta phản ứng lại.
Nhạc Thiên Tuyết nếu không phải vừa lúc là cúi đầu. Căn bản là không phát hiện được.
Nàng vội vàng soay người. Nhưng mà tóc giơ lên. Trường kiếm kia của Chiến Vân Ca ngược lại là đem tóc của nàng cho cắt đứt.
Nhạc Thiên Tuyết hoảng hốt. Thối lui đến bên cạnh bờ sông. Nói: "Vân ca. Ngươi làm gì. ."
Chiến Vân Ca nở nụ cười trên mặt có điểm quái dị. nói như vậy. Cái kia nhất định là vậy mặt nạ da người không phải người nào cũng thích hợp đeo.
Nhạc Thiên Tuyết lúc trước thời điểm làm cái mặt nạ da người này. Chính là cố ý thiết kế cho Chiến Vân Ca. Nếu là như vậy. Nói như vậy thì. người này không phải Chiến Vân Ca rồi.
"Ngươi đến tột cùng là ai. ." Nhạc Thiên Tuyết cũng là tức giận. Rõ ràng bị người này lừa gạt. Chẳng qua là người này mặc quần áo và thân hình cùng Chiến Vân Ca giống nhau. Tựu liên thanh âm cũng là không sai biệt lắm giống nhau đấy.
Cái kia "Chiến Vân Ca" xùy cười một tiếng. Nói: "Thật sự là trì độn. Hiện tại mới phát giác đi. Mắt ngươi không có địnhlực như vậy. Hắn làm sao sẽ thích loại nữ nhân này như ngươi."
Nhạc Thiên Tuyết tâm trầm xuống. Bỗng nhiên liền nghĩ đến một người.
Thời Ngọc.
Nàng hé mắt."Ngươi là Thời Ngọc."
"Ha ha. Không thể tưởng được ngươi còn biết ta. Xem ra hắn là tại trước mặt ngươi đã nói qua về ta." Thời Ngọc nụ cười kia càng là quái dị. Mà nàng bản thân thanh âm thì có điểm kiều mị. Làm cho người ta nghe thấy đã cảm thấy tê dại và bước đi loạng choạng.
Nhạc Thiên Tuyết trong tay có nhiều thêm mấy cái ngâm châm. Nàng cũng là không có mang theo vũ khí. Cái này nhưng lại phiền toái. Cái này bên cạnh bờ sông này thế nhưng là vắng vẻ.
"Đang suy nghĩ gì đấy." Thời Ngọc chậm nói."Nghĩ đến hắn trở về cứu ngươi. Ta cho ngươi biết. Hắn bố trí thêm nhiều trạm gác gầm ta đã giải quyết rồi."
Nhạc Thiên Tuyết tâm cả kinh. Nói như vậy đến. Lực lượng của thời Ngọc cũng không thể khinh thường.
Vừa rồi thấy chiêu thức của Thời Ngọc. Cũng là gọn gàng. Cái kia võ công thật đúng là không sai.(võ công cũng tốt)
Nàng ngưng trọng."Ngươi muốn thế nào. : "
"Muốn thế nào. Ngươi cứ nói đi. Cái này đương nhiên là muốn giết ngươi." Thời Ngọc nói qua. Liền tiến lên một bước.
Trường kiếm kia hoa văn có chút phiền phức. Thân kiếm cũng là không phải bình thường. Nhạc Thiên Tuyết nhìn ra được cái này không phải trường kiếm bình thường.
Nàng hiện tại đánh nhau trực diện cùng Thời Ngọc. Khả năng là khó giữ được tính mạng. Hiện tại nàng chỉ có thể dựa vào nó mà thôi. Nàng chính là mang theo thuốc bột tùy thân.
Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày."Giết ta. Ngươi nghĩ ta sẽ dễ dang để ngươi thành toàn sao."
Thời Ngọc ghét nhất người khác coi thường nàng. Chính là nói: "Lớn như vậy khẩu khí. Cái người nữ nhân này của hắn. Cho nên cũng là không coi ai ra gì rồi. Hắn cũng chỉ là một người thọt. Ngươi đi theo một người thọt thì có gì mà kiêu ngạo đây."
Đang khi nói chuyện. Thời Ngọc cũng là xông tới.
Nhạc Thiên Tuyết bắn ra ngân châm. Cái này hơi chút là đánh lui Thời Ngọc một điểm. Nàng cũng là đánh ra một chưởng. giữ lại trường kiếm của Thời Ngọc.
Thời Ngọc hừ một tiếng. Nói qua: "Ngươi dùng lại là Càn Khôn bí pháp nội công. Xem ra hắn cũng là thích thật. Rõ ràng dạy ngươi."
Trước kia nàng khẩn cầu như thế nào. Hắn cũng là không chịu cho nàng liếc mắt nhìn.
Đố kỵ trong lòngThời Ngọc lớn dần. Hận không thể giờ này khắc này giết Nhạc Thiên Tuyết.
Nhưng mà một chưởng đánh cuống. Phát hiện Nhạc Thiên Tuyết nội lực cũng là không kém. Hai người so đấu nội lực. Thời Ngọc một thời gian cũng là chiếm không được tiện nghi.
Thời Ngọc chính là lui ra phía sau. Huy kiếm giết người. Nàng ra chiêu lăng lệ ác liệt. Làm cho Nhạc Thiên Tuyết không có chỗ nào để chốn.
Trong nháy mắt. Nhạc Thiên Tuyết trên người đã là có vài vết thương rồi
NHạc Thiên Tuyết giơ tay lên. Chính là có độc phấn rơi vãi ra.
129 thuyền hoa nam tử xuất hiện
Nhưng mà Thời Ngọc căn bản là không nghĩ tới muốn né tránh. Ngược lại là nhảy lên tiến lên. Trường kiếm kia cũng sắp muốn tại Nhạc Thiên Tuyết yết hầu Thượng cắt lấy.
Nhạc Thiên Tuyết kinh hãi. Sau này. Chính là nước sông rồi.
Nàng trong lòng cũng là tại buồn bực. Vì cái gì nàng độc phấn sẽ không có có.
Thời Ngọc cười lạnh một tiếng. Hình như là đang cười nhạo Nhạc Thiên Tuyết ngu xuẩn.
Nhạc Thiên Tuyết trong nội tâm càng là tức giận. Cái này Thời Ngọc quả thật không phải một người đơn giản vật. Lại là lợi hại như vậy. Liền nàng độc phấn đó cũng là không sợ.
May mắn là Nhạc Thiên Tuyết phản ứng rất nhanh. Nhảy tới. Lúc này mới không cần bị Thời Ngọc cho làm bị thương.
Chẳng qua ở ngọc lại là một kiếm vung đến. Mặc dù là không vết cắt Nhạc Thiên Tuyết. Bất quá kiếm kia khí đã là đả thương nàng.
"Hừ. Cứ như vậy điểm cân lượng." Thời Ngọc vui vẻ càng đậm. Có vài phần quỷ dị hương vị.
Nhạc Thiên Tuyết gắt gao chèo chống. Bởi vì này Thời Ngọc võ công tại nàng phía trên.
Hai người đấu trong một giây lát. Nhạc Thiên Tuyết đã là có chút chống đỡ không được rồi. Thời Ngọc không hạ sát thủ. Hình như là cố ý vui đùa một chút Nhạc Thiên Tuyết.
"Không ý tứ. Ta không đùa với ngươi mà rồi." Thời Ngọc lời này vừa dứt lời. Toàn thân sát khí chính là thoáng cái vọt lên đi.
Nhạc Thiên Tuyết kinh hãi. Đang nghĩ ngợi lúc này đây khẳng định là chết chắc. Cái kia trên sông thuyền hoa trong tiếng đàn bỗng nhiên liền biến lăng lệ ác liệt rồi không ít.
Nàng cảm thấy ngực chấn động. Hô hấp có chút khó khăn.
Chẳng qua ở ngọc càng lớn. Cái kia tiếng đàn tựa hồ là cố ý nhằm vào nàng đấy. Nàng dừng bước. Che ngực. Chính là một ngụm máu tươi nhổ ra đi.
Thời Ngọc hoảng hốt. Quay đầu lại nhìn nhìn cái kia thuyền hoa.
Trong nước liền như vậy một cái thuyền hoa. Ánh nến chập chờn. Thoạt nhìn vô cùng hoa lệ. Hơn nữa bên trong không biết là có người nào đó. Lại có người có như vậy công lực khảy đàn như vậy khúc.
Thời Ngọc trừng Nhạc Thiên Tuyết liếc. Còn muốn tưởng xông đi lên thời điểm. Cái kia tiếng đàn lại là càng thêm hơn.
Nhạc Thiên Tuyết cũng là sững sờ. Cái kia cuối cùng là người nào. Cái này lại là giúp nàng đấy.
Thời Ngọc biết rõ người nọ đang ngăn trở chính mình tổn thương Nhạc Thiên Tuyết. Hắn kỹ càng tưởng tượng. Chính là hừ một tiếng. Quay người hay dùng khinh công hướng cái kia thuyền hoa bay đi.
Nhạc Thiên Tuyết tiến lên vài bước. Tại bên cạnh bờ nhìn xem Thời Ngọc. Khinh công của nàng cũng là nhất tuyệt. Hoàn toàn chính là lướt nước cũng đã là bay qua rồi.
Nhưng mà cái kia tiếng đàn lại là biến đổi. Mới vừa rồi là lăng lệ ác liệt được bay thẳng nhân tâm. Mà bây giờ chính là mềm mại. Nhưng lại tại trong này lại là có vài phần lăng lệ ác liệt. Làm cho không người nào làm cho phát hiện.
Mà Thời Ngọc càng là không đến gần được cái kia thuyền hoa. Bởi vì cái kia thuyền hoa trong cửa sổ liền có vô số Phong Nhận bay ra. Trực kích Thời Ngọc.
Nhạc Thiên Tuyết lại là giật mình. Cái này người công lực đến tột cùng là đến trình độ nào. Đem nội lực dung nhập tiếng đàn vậy còn không chỉ có. Rõ ràng còn lợi dụng tiếng đàn phát ra bực này công kích. Quả thực là tuyệt.
Thời Ngọc huy kiếm canh chừng dao chặt bỏ. Bất quá người nọ công lực đích thật là nhất tuyệt. Thời Ngọc coi như là võ công cao hơn. Tựa hồ cũng là chống đỡ không được rồi.
Thời Ngọc khẽ cắn môi. Trong nháy mắt đã bị cái kia Phong Nhận vết cắt rồi nhiều cái lỗ hổng.
Tiếp tục như vậy nữa. Thời Ngọc biết mình khẳng định là chết chắc. Cái này người tạm thời giết không được chính mình. Nhưng mà một lúc sau. Nàng nội lực sẽ tiêu hao rất nghiêm trọng. Đến lúc đó cũng là chỉ còn đường chết a.
Thời Ngọc khẽ cắn môi. Hay vẫn là lòng tràn đầy ảo não. Chính là bay vọt đến một cái khác bên cạnh bờ. Chính là chạy trốn rồi. Ngược lại đã không thấy tăm hơi bóng dáng.
Nhạc Thiên Tuyết nhẹ nhàng thở ra. Thời Ngọc cái này liền chạy. Xem ra tranh này phảng bên trong đích thật là cao nhân đi.
Hôm nay cao nhân kia cứu mình. Cái kia có nên hay không đi nói lời cảm tạ đây. Chẳng lẽ nàng là muốn lên đi chỗ đó thuyền hoa.
Nhưng như vậy mạo muội đi lên lời nói giống như cũng không lớn tốt. Nàng đang đang do dự thời điểm. Cái kia thuyền hoa trong truyền ra đến tiếng đàn đã là nhu hòa không ít. Hình như là thay đổi một người khảy đàn tựa như.
Nhạc Thiên Tuyết suy nghĩ một chút. Chính là lớn tiếng nói: "Đa tạ cứu giúp rồi."
Vừa nói như vậy. Nàng trong lòng cũng là an định không ít. Chính là ý định trở về tìm Chiến Vân Ca. Miễn cho Chiến Vân Ca đã xảy ra chuyện gì sao nàng cũng là không tốt lời nhắn nhủ.
Bất quá nàng cái này vừa nói về sau. Cái kia thuyền hoa bên trong lại là có người rời đi đi. Bởi vì là đêm tối. Hơn nữa bên ngoài đèn lồng ánh sáng không đủ. Nhạc Thiên Tuyết cũng là thấy không rõ hình dạng của hắn.
Nhưng mà người nọ sau đó lại là hướng nàng bên này đã bay qua đến.
Nhạc Thiên Tuyết lui về phía sau vài bước. Người nọ đúng lúc là rơi vào nàng vừa rồi chỗ đứng trên tảng đá.
Ánh trăng vừa lúc là chiếu vào người nọ trên người. Quả thật là... Quả thật là xinh đẹp tuyệt luân.
Nhạc Thiên Tuyết giật mình. Người nọ ăn mặc một bộ màu tím áo choàng. Tóc hay dùng dây cột tóc nhẹ nhàng thắt. Rủ xuống đến sợi tóc lộ ra hắn càng là xinh đẹp vô cùng.
Hắn cùng với Chiến Liên Thành so sánh với. Cái kia hoàn toàn là không đồng dạng như vậy cảm giác. Hắn là sướng đến làm cho lòng người kinh sợ. Mà Chiến Liên Thành là lãnh diễm loại hình đấy.
Thấy hắn ngây người. Người nọ chính là cười cười. Cái kia càng là đẹp."Ngươi nhìn chằm chằm vào ta xem làm gì."
Nhạc Thiên Tuyết lấy lại tinh thần đến. Thấy hắn mặt mày. Cái kia cũng là có chút điểm quen thuộc mắt. Không biết là tại nơi nào bái kiến.
Nàng đã nói: "Ngươi... Ngươi đặc biệt đẹp mắt. Ta liền nhiều nhìn mấy lần mà thôi."
Nam tử kia vui vẻ càng đậm. Liền sờ lên mặt của mình. Hắn nhìn chằm chằm vào Nhạc Thiên Tuyết mặt cũng là nhìn một hồi lâu. Lúc này mới nói: "Vừa rồi ngươi nói lời cảm tạ. Chẳng qua là miệng nói. Chẳng lẽ liền không định tạ lễ à."
Nhạc Thiên Tuyết suy nghĩ một chút. Giống như cũng thế.
Nàng lại hỏi: "Công tử kia muốn cái gì tạ lễ đây. Trên người ta có ít bạc cùng quý báu đan dược..."
"Ai muốn ngươi những thứ này tục vật. Có thể hay không đánh đàn." Nam tử kia đã cắt đứt nàng.
Nhạc Thiên Tuyết sửng sốt một chút. Có chút bất đắc dĩ. Nguyên chủ lúc trước ngược lại là học qua. Bất quá nàng mấy tháng này đều là luyện công cùng luyện dược. Cái kia có thời gian đánh đàn đi đây.
Thấy nàng có chút do dự. Nam tử kia đã là đi lên trước đến. Nhạc Thiên Tuyết vô thức liền lui về sau một bước. Nam tử liền nở nụ cười lên tiếng. Rất nhanh níu lại rồi tay của nàng. Nàng còn không phản ứng qua đến. Nam tử kia đã là níu lại nàng lại để cho thuyền hoa chỗ ấy bay đi.
Nhạc Thiên Tuyết kinh sợ kêu một tiếng. Bị nam tử kia mang theo. Nàng cơ hồ là không cần nội lực của mình là có thể bay đi. Có thể thấy được người này nội công thâm hậu.
Đến đó thuyền hoa Thượng. Nam tử chính là buông lỏng ra tay của nàng. Ngược lại liền đi vào.
"Còn thất thần làm gì vậy. Mau vào đến." Nam tử kia cũng không quay đầu lại. Liền cùng nàng nói một câu nói.
Nhạc Thiên Tuyết chính là đi vào theo. Tuy rằng cái này có thể là vào ổ sói. Bất quá nam tử kia muốn là muốn giết nàng. Cái kia đã sớm là giết. Hà tất bây giờ còn muốn làm nhiều như vậy.
Nàng đi vào. Phát hiện cái kia thuyền hoa bên trong có thật nhiều cái vui cười cơ. Đều là ăn mặc toàn là:một màu quần áo. Cầm trong tay bất đồng nhạc khí.
Những cô gái kia thấy nàng tiến đến. Cái kia đều là ngước mắt nhìn nàng một cái. Bất quá rất nhanh lại là cúi đầu xuống đi. Bất quá Nhạc Thiên Tuyết ngược lại là trông thấy. Các nàng trong mắt mang theo một tia kinh ngạc.
Nam tử kia tại trên giường êm ngồi xuống. Thiên hình vạn trạng. Lại là chọc người.
Hắn nở nụ cười một tiếng."Tiểu mỹ nhân. Qua đến ngồi xuống."
Nhạc Thiên Tuyết có chút sởn hết cả gai ốc. Bị so với chính mình đẹp hơn người xưng thở ra. Đó cũng là cảm giác đến sắc mặt dày đặc mới có thể thừa nhận.
Nhạc Thiên Tuyết chính là nói: "Cái kia không tốt sao. Ta nghĩ lên ta có chút công việc. Ta hay là trước rời đi."
Nàng đã cảm thấy ở đây bầu không khí có điểm lạ quái dị đấy. Nàng cũng không biết người này đến tột cùng là ai. Xem ra không phải một người đơn giản vật.
Nàng xoay người. Cái kia thuyền hoa cái kia cửa gỗ BA~ một tiếng liền cũng là đóng lại.
"Đến ở đây. Nào có dễ dàng như vậy đã đi đấy."
Nhạc Thiên Tuyết quay đầu lại. Nam tử kia cười đến xinh đẹp tuyệt luân. Hắn lại là nói ra: "Trêu chọc ngươi chơi đấy. Tốt rồi. Ta tiễn ngươi một đoạn đường. Vừa rồi cái kia nữ ma đầu khả năng còn có thể đang âm thầm ẩn núp tìm làm phiền ngươi đây. Ngươi bây giờ một người không xong trở về."
Nhạc Thiên Tuyết do dự một chút. Chính là đi qua.
Trùng hợp nam tử kia bên người chính là một cái đánh đàn vui cười cơ. Nhìn đàn cổ. Cũng biết là một cái hàng tốt rồi.
Nàng nhớ tới vừa rồi tiếng đàn. Chính là bội phục nói ra: "Cô nương. Mới vừa rồi là ngươi đánh đàn cứu ta sao của ta. Cám ơn ngươi rồi."
Cái kia vui cười Cơ Trường được cũng rất đúng không sai. Nàng đã nói nói: "Ngươi đã hiểu lầm. Mới vừa rồi là chúng ta công tử ra tay. Ta nhưng lại không bản lãnh lớn như vậy."
Lời này nghe vào có chút chua chát. Nhạc Thiên Tuyết nghe vào cũng là cảm thấy có chút không lớn thoải mái.
Lúc này. Nam tử kia đã là trầm rồi mặt. Nhìn chằm chằm vào cái kia vui cười cơ."Ngươi nói cái gì lời nói đây. Lại dám đối với tiểu mỹ nhân của ta mà nói như vậy."
Cái kia vui cười cơ lập tức chính là kinh ngạc. Không đều nàng quỳ xuống đến nhận sai cầu xin tha thứ. Nam tử kia ngón tay bắn ra. Cái kia vui cười cơ chính là bay bắn đi ra. Đâm vào trên cây cột. Mới vừa rồi còn êm đẹp người. Hiện nay liền trở nên hấp hối rồi.
Nhạc Thiên Tuyết ngẩn người. Nam nhân này. Ra tay cũng là quá độc ác.
Bất quá rất nhanh đã có người đem cái kia vui cười cơ cho kéo xuống. Liền địa phương đều cho thu thập xong.
Những thứ khác vui cười cơ cũng sẽ không dám chi một tiếng. Sợ đắc tội chủ tử của các nàng .
Nam tử kia đối với Nhạc Thiên Tuyết lại là chậm trì hoãn sắc mặt. Lên đường: "Tiểu mỹ nhân. Ngươi ngồi xuống. Khảy một bản cho ta nghe nghe. Cái kia tựu xem như là tạ lễ rồi. Như thế nào."
Nhạc Thiên Tuyết nghĩ đến đó cũng là không sai. Dù sao đây cũng là trả ừ. Vậy cũng không nợ cái gì.
Nhạc Thiên Tuyết ngồi xuống đến. Nam tử ngón tay cũng là khẽ động. Lại là lập tức có nha hoàn đem ban đầu đàn cổ cho lấy đi. Sau đó tiễn đưa Thượng một cái tốt hơn.
Nàng càng là kỳ quái. Cái này đàn cổ dây đàn sờ đứng dậy có chút lạnh buốt cảm giác. Hơn nữa âm sắc rất tốt. Nàng cái này nhận được đến. Vừa rồi nam tử kia chính là dùng cái thanh này cầm cứu nàng đấy.
Cái này...
Đàn này cũng là quá mức quý báu rồi. Xem ra là nam tử thường dùng chi vật. Cái này cho nàng dùng. Tựa hồ không được tốt a.
Nhạc Thiên Tuyết có chút khó khăn rồi. Hỏi: "Đàn này quá quý báu rồi. Hẳn là công tử thường dùng đấy. Ta dùng đó là không được tốt a."
Nam tử kia cười cười. Chính là nói: "Vừa rồi cái kia cầm không xứng với ngươi. Hay dùng cái này."
Nhạc Thiên Tuyết cũng không triệt. Nhớ lại thoáng một phát nguyên chủ trước kia sở học qua uốn khúc mà. Nàng đối với âm luật cũng là không cái gì lớn tạo nghệ. Chỉ bằng lấy nguyên chủ trí nhớ trước kia đến khảy một bản chút đấy.
Nàng thu thập thoáng một phát nỗi lòng. Chính là kích thích dây đàn.
Cầm là đàn rất hay. Bất quá khảy đàn đàn này người. Cái kia công lực cũng là kém một chút mà. Quả thực là không xứng với đàn này đây.
Những thứ khác vui cười cơ cái kia đều là mặt lộ vẻ vui mừng. Không thể tưởng được cô gái này lại là cái bình thường mặt hàng. Phải biết rằng. Các nàng công tử thế nhưng là thích nhất âm luật rồi.
Nhưng mà nam tử kia mắt phượng thoáng nhìn. Chính là đi tới Nhạc Thiên Tuyết bên cạnh. Nói ra: "Điều khiển đều sai rồi. Ngươi xem rồi ta... Ngón tay này... Như vậy... Tay kia..."
Vui cười cơ đám đều là lại càng hoảng sợ. Các nàng công tử lại là dạy người rồi.
Cái này trong chốc lát. Đã liền Nhạc Thiên Tuyết cũng là sửng sốt. Bởi vì này nam tử trên người mùi thơm lạ lùng ngược lại là đặc biệt tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...