Tất cả mọi người trợn tròn mắt, khó có thể tin nhìn Tô Du Du, người nhân viên kia trực tiếp bật thốt lên: "Cô điên rồi sao! Cô có biết những phiếu mua hàng này trị giá bao nhiêu tiền không!"
Tô Du Du vô tội trừng mắt nhìn, "Không biết, nhưng dù sao mới nãy cô cũng nói, trung tâm này không phải là người có cấp bậc như tôi có thể mua sắm sao, tôi lấy phiếu mua hàng cũng vô dụng mà thôi."
Nhân viên với quản lý trừng mắt nhìn Tô Du Du, chỉ cảm giác mình gặp người điên!
"Được được được, cô Không muốn lấy phiếu mua hàng cũng được." Quản lý giật giật cà vạt của mình, bực bội nói, "Chúng tôi tại đây có khách quý muốn tới, làm phiền cô đi nhanh một chút."
"Không có vấn đề."
Tô Du Du cũng gọn gàng, nhanh chóng, không có một tia quyến luyến quay đầu rời đi, nhưng cô vừa tới cửa, cửa đột nhiên từ bên ngoài bị mở ra, một người đàn ông từ từ đi vào.
Thân ảnh cao lớn, gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị, mang theo một loại khí tức cao quý bẩm sinh, trong nháy mắt tiến vào liền hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Tất cả nhân viên kinh hãi, tranh thủ thời gian trở lại tại chỗ, nhiệt tình cao giọng nói: "Hoan nghênh ông chủ!"
Quản lý vội vàng tới, khom người, vẻ mặt nịnh nọt, "Trì thiếu, ngài đã tới."
Trì Tư Tước lại là căn bản không để bọn họ vào mắt, chỉ là rủ xuống con mắt nhìn cô gái nhỏ đứng cạnh cửa.
Thấy Trì Tư Tước nhìn Tô Du Du, quản lý càng là xuất mồ hôi trán, tranh thủ thời gian xin lỗi: "Thật ngại quá Trì thiếu, còn có người chưa dọn dẹp sạch sẽ, tôi bây giờ lập tức xử lý."
Nói xong, hắn tranh thủ thời gian muốn đẩy Tô Du Du đi, nhưng thời điểm này, hắn nghe thấy Trì Tư Tước thấp giọng nói: "Như thế nào nhanh như vậy muốn đi? Không phải tôi nói tôi nhận một cuộc điện thoại rồi đến sau, để em đi mua sắm trước sao."
Quản lý tay lập tức mà cứng lại.
Trì thiếu đây là đang nói chuyện với ai?
Tất cả đều ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng tất cả đều đưa mắt nhìn cô gái đứng trước mặt Trì thiếu.
Chỉ thấy cái miệng nhỏ nhắn của cô gái hơi cong lên, "Nhưng có người không muốn cho tôi đi mua sắm mà."
"Là Ai?" Trì Tư Tước lông mi có chút nhăn lại, "Ai không cho vợ của tôi đi mua sắm?"
Vợ?
Vợ!
Chân nhân viên mới vừa rồi làm khó dễ Tô Du Du mềm nhũn, nếu như không phải bên cạnh có đồng nghiệp giúp đỡ, lúc này đoán chừng liền trực tiếp ngã.
Cô gái bình thường như này...!vậy mà...!vậy mà là thiếu phu nhân Trì gia?
Quản lý lúc này cũng là trợn tròn mắt, thẳng đến khi Tô Du Du nhìn về phía hắn, mở trừng hai mắt, "Vị quản lý này, là ông không cho tôi đi mua sắm phải không?"
Quản lý đầu gối mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ xuống.
"Trì thiếu.
.
.
Không không.
.
.
Thiếu phu nhân.
.
.
Tôi tôi tôi thực là có mắt không nhìn được Thái Sơn." Hắn bối rối nhìn về phía Tô Du Du, hiện ra so với khóc còn khó coi hơn khuôn mặt tươi cười, "Tôi.
.
.
Tôi thật sự không biết cô là...!cô có thể đi mua sắm, có thể tùy tiện đi dạo!"
Tô Du Du nhìn ông ta, ánh mắt càng vô tội, "Nhưng các người vừa rồi đều nói, tôi nên đi mua sắm ở trung tâm nhỏ Vạn Lâm đối diện mới đúng."
Quản lý hiện tại hối hận hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của mình.
"Tôi...!tôi nói bậy.
.
." Trên trán ông ta từng giọt mồ hôi tuôn ra, "Trung tâm này đều là sản nghiệp của Trì gia, đương nhiên cô muốn đi mua sắm thì đi"
Tô Du Du nhìn chân ông ta đều đang phát run, cũng không tiếp tục làm hắn khó xử.
"Được rồi, tôi đây liền đi dạo một chút vậy."
Quản lý lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, tranh thủ thời gian lại bồi thêm khuôn mặt tươi cười, "Thiếu phu nhân, mới vừa rồi là không phải nhìn trúng bộ đồ này sao, bây giờ tôi dẫn cô đi thử một chút."
Tô Du Du gật đầu, vừa muốn cùng quản lý đi qua thử thì cổ áo đột nhiên bị kéo lại.
"Này, Trì Tư Tước, anh làm gì thế!" Cô lúng túng giãy dụa.
"Trước khi thử đồ thì thay cái này trước." Trì Tư Tước lạnh lùng nói, lấy kính cợm của Tô Du Du xuống.
Hắn thích mắt của cô gái nhỏ này, cong cong khóe mắt, hình như luôn mang theo nụ ý cười.
Nhưng hết lần này tới lần khác bị cái kính khó coi này ảnh hưởng tầm nhìn.
Tô Du Du bị lấy đi kính mắt, trước mắt một mảnh mơ hồ, rầu rĩ nói: "Hã, được, tôi từ lâu đã không thấy gì rồi."
Quản lý bây giờ đang sử dụng hết tất cả cách lấy lòng Tô Du Du, tranh thủ thời gian nói: "Trì thiếu, Thiếu phu nhân, nơi này của chúng ta có salon chuyên nghiệp, từ tạo kiểu tóc đến trang điểm còn có trang phục, đều có thể giúp ngài kết hợp, không bằng tôi dẫn Thiếu phu nhân đi trải nghiệm một chút?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...