Quỷ Vương Cuồng Vợ

Sau khi tan làm, Trúc Hân đi bộ về nhà trong lòng thầm lo sợ, thế nào về tới nhà tên quỷ vương không có liêm sỉ kia cũng sẽ bắt cô lăn giường với hắn.

"Aizz tự dưng khi không lại hứa với hắn làm gì không biết nữa. Bây giờ mà về tới nhà thế nào cũng bị hành cho lên bờ xuống ruộng cho mà xem. "

Trúc Hân đang suy nghĩ cô muốn tìm cách trốn Đại Vĩnh, nhưng cô làm gì ở đâu hắn cũng biết hết thì trốn bằng cách nào.

"Trúc Hân… Trúc Hân ".

Cô giật mình quay lại, nhìn thấy Thiên Khải dừng xe lại. Anh nhìn cô mỉm cười ôn nhu.

" Trễ rồi, sao em không bắt xe về mà lại đi bộ. Con gái đi một mình nguy hiểm lắm đấy".

Trúc Hân mỉm cười cô nói. " Anh dừng lo nhà em gần đây thôi. "

Thiên Khải không yên tâm để cô đi một mình, anh đưa nón bảo hiểm cho cô rồi nói. " Em lên xe đi, anh đưa em về nhà. Dù sao anh cũng chung đường với em mà. "

Trúc Hân định từ chối, nhưng Thiên Khải đã đội mũ bảo hiểm cho cô. "Em lên xe đi, đừng khách sáo. "

Không từ chối được Trúc Hân đành lên xe để Thiên Khải đưa cô về.


Đi được một lúc thì đã tới khu nhà mà cô ở. Thiên Khải nhiệt tình cởi mũ bảo hiểm giúp Trúc Hân.

"Cảm ơn anh đã đưa em về. "

"Không có gì đâu, em có thể mời anh vào nhà không? ".

Trúc Hân lúng túng khi Thiên Khải muốn vào nhà. Nhỡ anh vào nhà rồi đụng độ với Đại Vĩnh thì sao.

"Trễ rồi, anh về sớm đi. Để bữa khác em mời anh tới chơi nha. "

Thiên Khải thấy cô từ chối, anh cũng chỉ cười gượng một cái. "Được rồi, em vào nhà đi anh về đây. "

“Vâng tạm biệt anh”. Trúc Hân quay lưng đi vào.

Thiên Khải cũng len lén đi theo sau. Anh muốn biết số nhà của Trúc Hân thôi.

Trúc Hân tới trước cửa nhà, cô ngập ngừng không muốn vào. Cô biết Đại Vĩnh đang đợi được thị tẩm ở bên trong.

Cô mở cửa đi vào trong, nhìn thấy nhà cửa tối thui không có lấy một ánh đèn. Cô hơi ngạc nhiên bình thường Đại Vĩnh sẽ ở nhà, hắn sẽ ngồi ở phòng khách đợi cô về.

Trúc Hân mở đèn lên, không thấy Đại Vĩnh đâu. Cô nghĩ hắn đã về ma giới nên cũng không mấy bận tâm. Để túi xách qua một bên, mở tủ quần áo lấy một bộ đồ ngủ rồi đi vào phòng tắm.

Cô mở vòi sen lên chuẩn bị gội đầu, đang gội được một nửa cô cảm thấy cơ thể mình có gì đó là lạ.

Những chỗ nhạy cảm của cô bị ai đó chạm vào, cô muốn mở mắt ra nhìn nhưng chẳng thấy gì.

Trúc Hân cảm thấy rùng mình, cô nhanh chóng xả sạch xà phòng trên tóc.

"Ở đây vẫn còn xà phòng này. "

Trúc Hân nghe thấy giọng nói của Đại Vĩnh cô quay lại, nhìn thấy hắn đang trần như nhộng đứng sau lưng mình. Gương mặt còn có chút dâm đãng nhìn chằm chằm vào cơ thể của cô.

"A… Đồ biến thái sao anh vào được đây hả? ".


Trúc Hân hét lên rồi lấy cây chà lưng đáng tới tấp vào người hắn.

"Này… Này em có khóa cửa phòng tắm đâu. Tôi sợ em tắm một mình cô đơn nên mới vào cùng em. "

"Ai cần anh vào hả? ".

Đại Vĩnh thấy cô ngại ngùng hắn bật cười, ghé sát vào tai Trúc Hân nói nhỏ. "Đâu phải lần đầu tôi nhìn thấy em như này đâu. Ngại ngùng gì chứ, nào để tôi giúp em tắm nha. "

Trúc Hân mặt đỏ bừng, lấy tay che chỗ cần che lại. Đại Vĩnh sợ cô bỏ chạy nên đã khống ché bắt cô đứng yên một chỗ.

Hắn đi tới bồn tắm, mở vòi nước nóng pha nước tắm cho cô. Còn nhiệt tình cho thêm thảo mộc vào trong giúp cô thư giãn đầu óc nữa.

Trúc Hân đứng đó nhìn hắn, hắn cứ trần truồng như vậy đi tới đi lui làm cô muốn bỏng cả mắt.

"Anh đang làm trò gì vậy hả? ".

Cô không còn kiên nhẫn nữa, Đại Vĩnh chuẩn bị xong thì bế cô đặt vào trong bồn tắm.

“Để tôi tắm giúp em”.

Đại Vĩnh không nhanh không chậm ngồi vào bồn tắm cùng cô. Hắn giúp cô chà lưng, rồi kì cọ tay chân. Trúc Hân vừa ngại vừa khó chịu muốn chạy trốn nhưng không được.

Sau khi kì cọ chán chê những chỗ bình thường. bàn tay không yên phận của hắn bắt đầu di chuyển xuống bên dưới.


Trúc Hân cảm thấy không ổn liền nói. “Đại Vĩnh, anh đang đi quá phận đấy”.

Đại Vĩnh hôn lên vành tai đỏ ứng của Trúc Hân, rồi thì thầm.

"Tôi chỉ giúp em rửa sạch nó thôi mà. Em. cứ thả lỏng đi. "

Nói xong, tay của hắn đặt ở đùi trong của cô. Hắn dùng tay tách hai chân của cô ra. Bàn tay lạnh lẽo của hắn chạm nhẹ vào vùng cấm địa của Trúc Hân làm cô rùng mình.

" Anh… anh đừng chạm vào đó".

Thấy Trúc Hân cứ cự tuyệt Đại Vĩnh dùng tay còn lại ôm chặt lấy cô ghì sát vào người mình.

"Chẳng phải em đã hứa tối nay sẽ lăn giường cùng tôi sao?. Em định thất hứa à. "

Đại Vĩnh vừa nói vừa trêu chọc Trúc Hân, cô không chịu nổi sự kích thích mà run rẩy. Hắn thấy cô không còn sức phản kháng mới mỉm cười hài lòng.

“Nào để tôi giúp em làm sạch bên trong”.

Hắn nói xong liền hôn vào cổ của Trúc Hân. Cô bị kích thích liền ngửa cô ra sao. Đại Vĩnh mỉm cười hài lòng khi nhìn thấy thái độ của cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận