Chớp đôi mắt to, giọng điệu bất mãn, "Anh lại muốn lừa tôi?"
Cả khuôn mặt đều lộ rõ ý có phải anh muốn kéo cô lên xe tăng một lần nữa hay không.
Cố Tầm Xuyên:......
Di chuyển con chuột để loại bỏ mũi tên trên màn hình, ý cười trên khoé môi Tầm Xuyên thu liễm, nhướng mày khiêu khích, "Có chắc là không tới không?"
Sở Từ hơi do dự chớp mắt, liền nghe thấy nam nhân này thong thả ung dung một câu, "Chân ngắn."
Sở Từ:......
Sở Từ: "Tôi nhất định không tới! Ông chú già!"
Tức giận đến phổi cũng muốn vỡ ra.
Sở Từ phồng miệng, căm giận mở trò chơi ra, vào được trận liền đi tàn sát kẻ địch, kết thúc xong rồi mới click vào số liệu thống kê.
Trận đấu của Cố Tầm Xuyên còn chưa kết thúc thì Sở Từ liền nghe thấy giọng nói kinh hoảng của Trương Cẩn vang lên, "Ngoạ tào, Xuyên ca, anh lại chơi Sao Routine à?"
Cố Tầm Xuyên đang tập trung chơi game, nghe Trương Cẩn nói đành ngẩng đầu lên, lười biếng không đáp lời.
"Vì anh muốn như vậy, vừa rồi còn muốn kéo con gái nhà người ta lên xe?" Trương Cẩn một bộ dáng bênh vực kẻ yếu làm Sở Từ có chút tò mò, nghiêng người nhìn màn hình máy tính của Cố Tầm Xuyên.
Trận đấu của Tầm Xuyên đã bắt đầu được một nửa, sẽ không có gì đáng nói nếu như anh không sử dụng một nhân vật mà chính mình chưa chơi bao giờ, bay tán loạn khắp nơi.
Không chỉ khiến phe đối diện phiền muốn chết, mà thuận tiện còn khiến cả đồng đội của mình khó chịu không thôi, khung chat đều là tin nhắn khiển trách lên án.
Cố Tầm Xuyên một chút cũng không để ý, chỉ tập trung chơi đến vui vẻ.
"Không phải Sở Từ không lên xe sao?" Anh hơi nhướng mày nghe Trương Cẩn nói, chậm rãi phản bác.
"Đội trưởng, anh lại lừa tôi!" Ngay lập tức tiểu cô nương bất mãn lên tiếng.
Thao tác Cố Tầm Xuyên dừng lại, vô tội nói, "Tôi không có."
Trước sự quấy rối liên tục của Cố Tầm Xuyên, trận đấu đã chiến thắng một cách khó khăn, anh hơi cong khoé môi, đưa tay chỉ màn hình, đắc ý, "Nhìn xem, tôi thắng."
"Đó là do phe bên kia bị anh làm phiền." Trương Cẩn bên cạnh âm thầm bổ sung.
"Thật ra..." Nhìn tiểu cô nương ở bên cạnh, Cố Tầm Xuyên rũ mắt tiếp tục nói.
"Tôi rất có trách nhiệm với đồng đội."
Hai ngày trước Trương Cẩn vừa bị chính người đội trưởng kính yêu này tra tấn thể xác lẫn tinh thần, còn thuận tiện kéo cậu xuống hạng rank thấp, nghe vậy liền định phản bác lại, ai ngờ đối diện với ánh mắt bình tĩnh nhưng đầy nguy hiểm của Cố Tầm Xuyên.
Trương Cẩn:......
Có còn cho cậu quyền lên tiếng không vậy?
Nghĩ đến đây, cậu lại yên lặng nuốt xuống những lời mình định nói.
"Ồ." Tiểu cô nương ngồi bên cạnh, kiểm tra thông tin trò chơi của mình.
Rất lãnh đạm, cũng không có ý định ngồi vào xe.
Cố Tầm Xuyên còn chưa kịp nói thì Tiểu Tường liền xen vào, "Đúng rồi, Sở Từ, tuyển thủ chuyên nghiệp mỗi tháng cần phải có thời gian phát sóng trực tiếp cố định, chúng ta sẽ ký hợp đồng sau, sau đó em sẽ có thời gian phát trực tiếp cố định, nhất định phải nhớ kỹ đó."
Sở Từ theo bản năng giương mắt nhìn Tiểu Tường, ngoan ngoãn gật đầu, "Được, Tường ca."
Tiểu Tường liếc mắt nhìn mấy người còn lại, lên tiếng, "Mấy cậu chú ý lúc phát sóng trực tiếp không được quay Sở Từ."
Mỗi người lần lượt trả lời.
Chờ đến lúc Sở Từ ký hợp đồng phát sóng trực tiếp xong thì đã qua mấy ngày, sắp đến giờ hẹn với các đội khác tham gia trận đấu tập.
Sau khi cuộc thi huấn luyện kết thúc, tất cả thành viên của SJ phải đi chụp một bộ ảnh mới để chuẩn bị cho cuộc thi đấu cấp quốc gia, có tổng cộng mười đội tham gia đấu giải quốc tế, quán quân và á quân cuối cùng có thể được tham gia giải thế giới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...