Lời nói của Hiên Viên Yên Nhi làm cho Túc Cửu Diệu cùng Ly Yên Minh đen mặt, bọn họ đây giống như khổ sở lắm sao? Bất quá nhìn được, Bắc Ảnh Linh Thứu tựa hồ nhận thức được tiểu cô nương trước mắt này.
"Đúng rồi, các ngươi ngồi nơi nào? Có muốn cùng ta ngồi chung không? Phía trước thấy rõ hơn chút!" Hiên Viên Yên Nhi nhiệt tình mời.
Hết cách rồi, nàng ở đây một người cũng không nhận ra, ca ca của nàng làm điều gì cũng không chịu mang theo nàng, còn không cho nàng tìm Thái tử phi tỷ tỷ, nàng thật buồn chán a! Thế nhưng những nữ nhân khác nàng nhìn không thích, dáng vẻ kệch cỡm, hiếm thấy gặp được người thích, Thái tử phi là một trong những người đó, ngày hôm nay lại làm cho nàng gặp được một người như thế.
Linh Thứu chưa kịp trả lời, liền nghe đến Hiên Viên Yên Nhi lại xoắn xuýt nói.
"Bất quá vị trí của chúng ta cũng không nhiều, hộ vệ của tỷ sợ là phải đứng, ta còn muốn giữ chổ ngồi cho Linh nhi tỷ tỷ!"
Linh Nhi tỷ tỷ? Linh Thứu nháy mắt một cái, ân, nàng ấy nói nhất định không phải nàng.
Lắc lắc đầu, Linh Thứu biểu thị không được, Túc Cửu Diệu trong lòng thở phào nhẹ nhõm, hết cách rồi, hắn vẫn là không thích nữ nhân, cũng vì Bắc Ảnh Linh Thứu khế ước hắn, hắn mới không bài xích nàng, những nữ nhân khác, hắn là thật sự hi vọng có thể rời xa liền cách xa chút.
Ly Yên Minh nhíu mày, theo hắn biết, vị sư tổ này của hắn tên tự cũng có một chữ Linh nha, chà chà, Ly Yên Minh ái muội liếc mắt nhìn Linh Thứu, nhìn đi, tiểu mỹ nhân người ta đối với ngươi rất là để bụng đây.
Linh Thứu lạnh lùng nhìn qua hắn, tuy rằng không hề nói gì chẳng hề làm gì cả, thế nhưng ý vị uy hiếp kia không cần nói cũng biết.
Ly Yên Minh cũng không muốn lại trêu chọc nữ nhân biến thái này, đối với ám chiêu của nàng hắn vẫn rất kiêng kỵ, quan trọng nhất là, mặc kệ hắn bị ức hiếp như thế nào, sư phụ cũng sẽ không tiếp tục giúp hắn, chỉ cần là chuyện có liên quan đến Bắc Ảnh Linh Thứu, đều là lỗi của hắn...
"Đa tạ cô nương hảo ý, bất quá không cần, tiểu thư của chúng ta thích ngồi ở phía sau." Ly Yên Minh nói với Hiên Viên Yên Nhi.
Hiên Viên Yên Nhi bị cự tuyệt, nhìn về phía Bắc Ảnh Linh Thứu, thấy nàng gật đầu, có chút mất mát cúi đầu.
"Được rồi.
Đúng rồi, muội tên Hiên Viên Yên Nhi, còn tỷ..."
Hiên Viên Yên Nhi bi thương ngẩng đầu lên, trước mặt nào còn bóng dáng của ba người Bắc Ảnh Linh Thứu, miệng liền xẹp, muốn khóc, muốn khóc....
Quả nhiên, nàng thật không được ai yêu...!Ca ca không cho nàng theo, Linh Nhi tỷ tỷ quên nàng, chính là nàng thật vất vả vừa ý một người, dù không biết nói chuyện, trời sinh xấu nhan, nhưng cũng ghét bỏ nàng...!Ô ô..
Nàng thật đáng thương.
Mà giờ khắc này bọn ngươi Linh Thứu đã sớm đi đến mặt sau, không thấy những ánh mắt nhìn chằm chằm bọn họ, cũng phải, ai lại không muốn nịnh bợ nhận thức người của đại gia tộc nha, nếu như có thể kết bạn được một người, biết đâu cả tiền đồ gia tộc đều sẽ phát sinh biến hóa lớn.
Linh Thứu nghĩ muốn khiêm tốn, nhưng một mực vẫn có người không muốn nàng được như ý, mới vừa ngồi xuống, liền thấy một nam tử đi tới trước mặt bọn họ, không thể nói được có bao nhiêu cung kính, đáy mắt còn có một tia khó nén ngạo khí: "Vị Tiểu thư này, Tiểu thư chúng ta cho mời."
Tiểu thư bọn họ? Không quen biết.
Linh Thứu mắt đều lười nhấc, trực tiếp giao cho Túc Cửu Diệu cùng Ly Yên Minh xử lý.
Muốn so ngạo khí, nơi nào cuồng ngạo hơn so với Ly Yên Minh, nhìn nam tử trước mắt này, nói đến mời người, lại không hề có một chút thái độ mời nào, nếu không phải cân nhắc đến sự cảnh cáo của Bắc Ảnh Linh Thứu, Ly Yên Minh đã sớm chụp một chưởng đem hắn đi gặp Diêm Vương rồi, phẩm chất đệ nhất sát thủ, không cần nói nhiều, trực tiếp liền giết.
Ly Yên Minh nỗ lực nhịn xuống ý nghĩ máu tanh, nhàn nhạt liếc hắn một cái: "Tiểu thư chúng ta đang bận, không rảnh."
Nghe vậy, nam tử kia sắc mặt không dễ nhìn, bận? Hắn làm sao không thấy? "Tiểu Thư chúng ta mời các ngươi đi qua là để mắt các ngươi, các ngươi không cần rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!"
"Cút!" Rượu phạt sao? Hừ, từ xưa tới nay chưa từng có người dám ở trước mặt hắn lớn lối như vậy! Đương nhiên, ngoại trừ sư phụ thân ái hay thay đổi của hắn, Ly Yên Minh thật sâu hít một hơi, tự nói với chính mình không nên giết người.
Không được giết người ở đây...
Một bên Túc Cửu Diệu cũng là nhíu mày, bọn họ điệu thấp như vậy, làm sao lại có người dính lại đây?
Linh Thứu cảnh giới cao hơn bọn họ rất nhiều, trực tiếp không nghe thấy bên tai tiếng kêu ông ông...!quan sát người đang đến.
Lãnh Trạch Phong cũng có mặt, dựa vào hiểu rõ của nàng đối với hắn, lần trước trộm lấy Trấn Linh Thạch bị thất bại, hắn khẳng định không cam lòng, hắn nếu nổi lên tâm tư muốn Hoàng Thượng trách tội Mộ Hàn, mục đích không có đạt đến, hắn nhất định sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy.
Nam tử kia thấy đối phương không nể mặt mũi như vậy cũng nổi nóng, được nghe lại chữ 'cút' kia, nhất thời rơi vào trong hầm băng, động tác vẫn hơi cứng lại, nhưng cảm giác trên mặt lại không qua được: "Hừ! Các ngươi chờ!"
Nam tử kia đi tìm tiểu thư của hắn, nhất định đem sự tình dặm mắm thêm muối, có hạ nhân chuyên quyền bạo ngược như vậy, vị tiểu thư kia tự nhiên cũng sẽ không phải là người không có thân phận, nơi nào chịu được người khác xem thường! Chỉ là ba người ngồi ở khu tiện dân còn dám hò hét với nàng như vậy?
Bất quá nàng còn có một tia lo lắng, chính là không biết bọn họ quan hệ với Hiên Viên Yên Nhi tốt bao nhiêu, cung yến lần trước phụ thân bảo nàng kết bạn cùng nàng ta, kết quả người ta căn bản không để mắt đến nàng, bởi vì không hoàn thành nhiệm vụ, về nhà nàng còn bị phụ thân mắng một trận.
Vừa nãy thấy thấy Hiên Viên Yên Nhi con mắt dài đến tận trời lại đối đãi với nữ nhân mang mặt nạ vui cười, nàng liền nổi lên tâm tư đi con đường này, chỉ là một nữ nhân đại gia tộc xem thường nàng thì cũng liền thôi, không nghĩ tới hiện tại tiện dân cũng dám bắt nạt trên đầu nàng nữa.!
Nhìn người phía dưới, Linh Thứu đúng là cảm thấy ngồi ở phía sau rất tốt, chí ít tầm nhìn rộng rãi chút, mà bất quá chốc lát nàng liền thấy được bóng người quen thuộc ở giữa sân.
Giờ khắc này Lãnh Mộ Hàn đang khởi động Trấn Linh Thạch, bên trong sân đấu linh trong nháy mắt ánh sáng vạn trượng, mà hắn đang đứng ở giữa sân, nguồn gốc của ánh sáng, nếu như nói nàng từng cho rằng Lãnh Trạch Phong là người cứu rỗi sinh mệnh của nàng, thì Mộ Hàn, chàng chính là thứ duy nhất trong cuộc đời tâm tối của nàng, ánh sáng duy nhất....
Tựa hồ cảm nhận được gì đó, Lãnh Mộ Hàn ngẩng đầu nhìn qua, hai người tầm mắt đan vào nhau, Linh Thứu như tùy ý dời đi tầm mắt.
Lãnh Mộ Hàn trong con ngươi nổi lên một tia nghi hoặc, bất quá xa như vậy, có lẽ chỉ là ảo giác của hắn cũng không nhất định.
Đợi Lãnh Mộ Hàn cũng dời tầm mắt, Linh Thứu mới bắt đầu quang minh chính đại lần thứ hai hiện lên háo sắc, nhìn Mộ Hàn bận rộn, một thân chói mắt như thế, ngẫm lại một nam nhân hoàn mỹ như vậy lại là của nàng, nàng liền cảm giác mình thật hạnh phúc.
Đáng tiếc 'Lương Thần Mỹ Cảnh' cảnh đẹp ý vui như vậy, luôn có người thích phá hoại, Linh Thứu bên này yên tĩnh không bao lâu, vị Tiểu thư kia liền tìm tới cửa.
"Vừa nãy gia nô có nhiều đắc tội, mong rằng tiểu thư bỏ qua cho."
Tuy rằng tức giận, nhưng dù sao còn không rõ ràng lắm quan hệ của Linh Thứu với Hiên Viên Yên Nhi như thế nào, vì lẽ đó trước vẫn nên giao hảo tương đối thỏa đáng hơn, nếu tương lai nàng ta giúp nàng nối đường thành công, nàng không cần nàng ta nữa, đến lúc đó món nợ hôm nay tính cũng không muộn.
Linh Thứu ngẩng đầu liếc mắt nhìn, gật đầu một cái, biểu thị tiếp thu xin lỗi.
Nhưng đây lại chọc tức vị tiểu thư này, quả nhiên là tiện nhân! Một chút lễ tiết cũng không hiểu! Nàng đều nói đến mức độ này, nàng ta dù sao cũng nên trả lời nàng ta cũng có lỗi chứ! Vậy mà coi như tiếp thu nàng xin lỗi là đương nhiên! Quả thực là lẽ nào có lí đó.
Linh Thứu 'Không rõ phong tình ' Để Túc Cửu Diệu cùng Ly Yên Minh câu môi cười, dù sao cũng đang đeo mặc nạ, bọn họ có thể tận tình cười, chỉ cần không cười ra tiếng sẽ không có người biết.
Nữ tử cố gắng duy trì khuôn mặt tươi cười.
"Ta thấy tiểu thư hữu duyên, không bằng kết làm bằng hữu như thế nào? Ta tên là Từ Tinh Tinh, gia phụ là Từ Vĩ, không biết tiểu thư tên gì? Là nhi nữ nhà ai?"
Từ Tinh Tinh nói đến tên phụ thân mình môi liền giơ giơ lên, thay vì nói là giới thiệu mình, không bằng nói là đang khoe khoang gia cảnh.
Mà nàng hỏi Linh Thứu là nhi nữ nhà ai, thứ nhất là muốn thử, bất quá càng nhiều là nhắc nhở Linh Thứu thấy rõ thân phận của chính mình, có thể cùng nàng ta làm bằng hữu là vinh hạnh của Linh Thứu, dù sao ngồi ở phía sau này, trong ý thức của Từ Tinh Tinh đã nhận định Linh Thứu không có gia cảnh.
Đáng tiếc những tiểu gia tộc kia Linh Thứu thật không biết, Từ Vĩ là ai? Từ Vĩ, dối trá, cũng không biết gia gia nãi nãi của nàng ta thế nào lại đặt tên này cho phụ thân của nàng ta.
徐伟 (xú wěi): Từ Vĩ, đồng âm 虚伪 (xú wěi): Dối trá
Ly Yên Minh biết Linh Thứu lười nói chuyện, Túc Cửu Diệu lại không thích cùng nữ nhân tiếp xúc, không thể làm gì khác hơn là ra mặt lần nữa.
"Từ tiểu thư, Đấu Linh đại hội ngay lập tức bắt đầu rồi, vào chỗ ngồi đi."
Trực tiếp đuổi người không phải là đánh vào mặt nàng sao, Từ Tinh Tinh có chút không nén được, mà phụ cận một ít người nghe đến bên này nói chuyện đều trông lại, càng làm cho nàng cảm thấy mất mặt.
Cười không mang ý cười: "Ta nói là Từ gia nha, phụ thân ta là Từ Vĩ, đương nhiệm Từ gia tộc trưởng Từ Vĩ."
Túc Cửu Diệu hết chổ nói rồi, làm sát thủ không có một chút mạng lưới tình báo là không thể, bằng không làm sao mai phục ám sát? Không phải là Từ gia sao, một tiểu gia tộc nhỏ như vậy, hắn liền không hiểu, nữ nhân này đến cùng nghĩ như thế nào, chỉ là một Từ gia nàng liền không ngại ngùng vẫn dám lấy ra nói?
Túc Cửu Diệu trầm mặt xuống, hơi không kiên nhẫn.
"Từ tiểu thư, tiểu thư chúng ta đối với phụ thân ngươi không có hứng thú."
Một câu nói ra trong nháy mắt để những người xung quanh nghe đến cười văng, bất quá cũng hiếu kì bọn người Linh Thứu đến tột cùng là có hậu trường thế nào lại dám không cho tiểu thư Từ gia mặt mũi.
Từ gia tuy rằng uy vọng không bằng đại gia tộc, nhưng cũng tuyệt đối không thể xem thường.
Những tiếng cười kia Từ Tinh Tinh tự nhiên nghe được, đáng ghét! Chỉ thấy sắc mặt nàng xanh rồi trắng lại xanh, tốt! rất tốt! Mối thù này các nàng xem như là kết rồi.
Nhưng mà ngay tại thời khắc nàng muốn bạo phát, trung tâm sân Đấu Linh hội, một nam tử trung niên tầm bốn mươi năm mươi tuổi lên tiếng tuyên bố: "Đấu Linh đại hội sắp bắt đầu, mời các vị vào chỗ."
Nghe nói như thế, Linh Thứu mới phân phó Túc Cửu Diệu: "Ngươi đi lấy số đi, lấy ba cái." Lúc này phỏng chừng không sai biệt lắm đều lĩnh xong, nàng không có chơi đùa, không biết quy tắc cuộc đấu, vì lẽ đó vẫn chậm chút ra trận tốt hơn.
Ly Yên Minh đáp một tiếng liền vượt qua Từ Tinh Tinh đi lĩnh số, mà Túc Cửu Diệu vẫn một bộ tư thế cách nữ nhân xa một chút, nhìn tất cả mọi người bắt đầu vào chổ, Từ Tinh Tinh tuy rằng tức giận, nhưng cũng không thể đường đột đứng, dù sao nơi này còn có nhiều đại nhân vật ở, liền lạnh rên một tiếng cuối cùng cũng coi như là đi rồi.
Ly Yên Minh nhận ba lệnh bài viết số thứ tự, đột nhiên cảm thấy một đạo tầm mắt, quay đầu nhìn lại, là hắn, phòng ngừa đối phương nhận ra bản thân, Ly Yên Minh cố ý lộ ra một chút ánh mắt nghi hoặc, lúc này mới thu tầm mắt lại thoáng đi vòng đường xa, trở lại chổ ngồi của mình.
Lãnh Mộ Hàn hơi có suy nghĩ liếc mắt nhìn phương hướng Ly Yên Minh rời đi, thật là quái, hắn hôm nay thấy ai cũng cảm thấy quen thuộc, xoa xoa mi tâm, nhất định là lâu quá không thấy Linh Nhi của hắn rồi, hắn còn 'đói bụng', uể oải không có giảm bớt a!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...