Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Thật ra Uất Cửu không mấy hứng thú với thịt dê.

Gã vốn định chỉ ăn hai miếng rồi buông đũa, nhưng thấy Tiêu Hề Hề ăn ngon đến thế, gã cũng không nhịn được mà ăn rất nhiều.

Tiêu Hề Hề thấy gã ăn nhiều, sợ gã giành đồ ăn với mình nên tăng tốc độ ăn.

Sau một hồi giằng co, một chiếc bàn lớn đầy đồ ăn đã sạch sẽ.

Tiêu Hề Hề xoa xoa cái bụng tròn trịa của mình, hài lòng ợ một tiếng.

“Cảm giác ăn no đã quá.”

Uất Cửu có hơi chướng bụng.

Gã vừa xoa bụng vừa thầm hối hận, lẽ ra không nên ăn nhiều như vậy.

Đều tại nữ nhân trước mặt ăn quá ngon.

Nữ nhân này đúng là có độc!

Bà chủ thấy hai người ăn gần xong, bưng ấm trà đi tới rót trà cho hai người, thấy dĩa trên bàn trống trơn, không khỏi thầm chặc lưỡi.

Hai người này cũng ăn giỏi quá đấy chứ!

Đúng là ứng với câu nói xưa, không phải người một nhà, không vào chung một cửa.

Hai miệng ăn hàng ở chung với nhau, quả là trời sinh một cặp!

Tiêu Hề Hề lười biếng nói.

“Uất công tử, trả tiền.”

Uất Cửu cam chịu đút tay vào ống tay áo lấy ví tiền.

Trả tiền xong, gã dẫn Tiêu Hề Hề ra ngoài.


Đúng lúc này, có hai bổ khoái mặc quan phục màu chàm bước vào, hỏi bà chủ.

“Vệ nương tử, hôm nay quán của bà có khách nơi khác tới ăn cơm không?”

Nhà chồng của bà chủ quán thịt dê họ Vệ, mọi người đều gọi bà là Vệ nương tử.

Vệ nương tử nghe vậy, vô thức nhìn về phía Tiêu Hề Hề và Uất Cửu.

Hai bổ khoái nhìn theo ánh mắt của bà thấy hai khuôn mặt xa lạ.

Bổ khoái trông trẻ tuổi hơn lập tức gọi bọn họ lại.

“Đợi một chút!”

Lúc này, Tiêu Hề Hề và Uất Cửu đã bước tới cửa.

Nhưng hai bổ khoái đã chặn trước cửa, Tiêu Hề Hề và Uất Cửu không thể ra ngoài nên phải dừng lại.

Uất Cửu âm thầm cảnh giác, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Tiêu Hề Hề bối rối hỏi “Quan gia có gì dặn dò?”

Bổ khoái nhìn từ trên xuống dưới, đánh giá hai người bọn họ, nghi ngờ hỏi.

“Chúng ta vừa nhận được báo án, trong thành xuất hiện một tên buôn người chuyên bắt cóc phụ nữ nhà lành, tên buôn người còn dẫn theo một tiểu nương tử, chắc không phải là hai người chứ?”

Tiêu Hề Hề chưa kịp phủ nhận, Vệ nương tử đã lên tiếng trước.

“Trương bổ khoái, Lưu bổ khoái, hai người chắc chắn hiểu lầm rồi. Hai vị khách này chắc hẳn là một cặp vợ chồng nơi khác, hai người xem bọn họ có tướng phu thê biết bao! Hơn nữa, nào có tên buôn người nào đường hoàng dẫn người bị bắt cóc đến quán ăn uống thế chứ?”

Hai bổ khoái cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy có lý, vẻ mặt mới dịu một chút.

Trương bổ khoái lớn tuổi hơn, nhiều kinh nghiệm xử lý vụ án, hành sự cũng điềm tĩnh chu đáo hơn.

Ông nheo mắt nhìn chằm chằm Tiêu Hề Hề, hỏi.

“Tiểu nương tử, đừng sợ, cô nói thật cho chúng ta biết, nam nhân này có phải tướng công của cô không?”

Tiêu Hề Hề không do dự lắc đầu “Không phải.”

Sắc mặt Uất Cửu hơi thay đổi.

Nữ nhân này có phải lại muốn gây rối không?

Không được, không thể để nữ nhân này dắt mũi nữa. 𝐓ì𝗺 𝘵𝒓𝗎𝒚ệ𝘯 ha𝒚 𝘵ại ⩵ 𝐓RUM𝐓RU YỆN.v𝘯 ⩵

Gã phải ra tay trước!

Uất Cửu thầm vận nội lực, đang muốn đánh gục hai tên bổ khoái cản trở trước mặt thì nghe thấy Tiêu Hề Hề nói.

“Đệ ấy là đệ đệ của ta.”

Uất Cửu “……”

Hơi hít không lên, suýt thì gã nghẹn chết.

Tầm mắt của Trương bổ khoái nhìn qua nhìn lại khuôn mặt hai người, nửa tin nửa ngờ nói.

“Nhưng gã trông già hơn cô.”


Nét mặt Tiêu Hề Hề không đổi nói “Chắc do đệ ấy trưởng thành hơi vội.”

Uất Cửu ho kịch liệt.

Toàn do bị chọc tức!

Tiêu Hề Hề vội vỗ lưng gã, giải thích với hai bổ khoái.

“Hai người đừng thấy đệ đệ to con, chứ thật ra sức khỏe đệ ấy rất yếu. Đặc biệt là vào mùa đông, sức khỏe càng yếu hơn. Cho nên ta mới dẫn đệ ấy đến đây ăn thịt dê. Không phải nói thịt dê bồi bổ cơ thể sao, bồi bổ cho đệ ấy, để cơ thể đệ ấy khỏe hơn.”

Uất Cửu “……”

Cô mới yếu! Cả nhà cô đều yếu!

Vệ nương tử hơi bất ngờ trước kết quả này, bà không ngờ hai người này không phải vợ chồng mà là tỷ đệ.

Chẳng qua bà nhanh chóng chấp nhận thực tế này, tự động tìm ra nguyên nhân của sự hiểu lầm trước đó, chẳng trách hai người này ăn giỏi như vậy, hóa ra vì hai người là tỷ đệ!

Vệ nương tử cười đáp “Đúng vậy, ăn nhiều thịt dê có thể bồi bổ cơ thể, sau này cô nhất định phải dẫn dệ đệ đến đây ăn nhiều hơn.”

Tiêu Hề Hề sảng khoái đồng ý.

Dù sao cũng không phải nàng trả tiền, ăn hàng ngày cũng không vấn đề gì!

Hai bổ khoái thấy Tiêu Hề Hề cười nói hành động tự nhiên, trông không hề giống phụ nữ bị bắt cóc, cuối cùng cũng tin bọn họ là tỷ đệ.

Nhưng Trương bổ khoái vẫn thận trọng hỏi.

“Giấy thông hành của hai người đâu? Lấy ra cho chúng ta xem.”

Tiêu Hề Hề quay đầu nhìn Uất Cửu, cố ý lớn tiếng nói “Đệ đệ, giấy thông hành đâu? Mau lấy ra cho quan gia xem.”

Uất Cửu ghét bỏ tiếng đệ đệ của nàng, nhưng không tiện lộ trước mặt người khác, chỉ đành kiềm nén xúc động phản bác, nghiến răng mỉm cười.

“Ở trên người của ta.”

Ban đầu gã trốn thoát khỏi Thịnh Kinh là nhờ Trưởng công chúa Hoa An giúp đỡ.

Trưởng công chúa Hoa An đã chuẩn bị sẵn mọi thứ cho gã, bao gồm xe ngựa, lộ phí, hành lý và giấy thông hành.

Uất Cửu lấy một phong bì giấy dầu màu nâu từ trong ngực.

Mở phong bì ra, bên trong có hai tờ giấy thông hành.


Trương bổ khoái đưa tay cầm giấy thông hành, xem xét cẩn thận.

Lưu bổ khoái bên cạnh cũng nghểnh cổ nhìn sang.

Sau khi hai người xem nội dung, vẻ mặt của bọn họ chợt trở nên vi diệu.

Thấy vậy, Vệ nương tử tò mò hỏi.

“Giấy thông hành này có vấn đề gì sao?”

Trương bổ khoái “Giấy thông hành không có vấn đề, nhưng trên giấy thông hành ghi quan hệ của hai người là vợ chồng.”

Lưu bổ khoái lập tức nhìn Tiêu Hề Hề và Uất Cửu, nghi hoặc hỏi.

“Nhưng hai người không phải tỷ đệ sao? Tỷ đệ sao có thể là vợ chồng?”

Tiêu Hề Hề “……”

Lật xe nhanh thế.

Giấy thông hành luôn trên người Uất Cửu, Tiêu Hề Hề chưa từng đọc qua, nàng không biết giấy thông hành đã thiết lập cho mình quan hệ như vậy.

Uất Cửu cong khóe môi, cười như có như không nhìn Tiêu Hề Hề, chờ xem nàng bịa tiếp thế nào?

Tiêu Hề Hề bắt đầu nghiêm túc nói nhảm.

“Chúng ta quả thật là tỷ đệ, nhưng chúng ta không phải ruột thịt, mà là biểu tỷ đệ. Cháu gái của em họ của chú họ của thím hai của mẹ ta là mẹ của đệ ấy. Ta và đệ ấy là họ hàng rất xa, sau này để thân thiết hơn, hai bên gia đình đã cho chúng ta thành thân. Bình thường đệ ấy quen gọi ta là tỷ tỷ, ta cũng quen gọi đệ ấy là đệ đệ.”

Nói đến đây, nàng quay đầu nhìn Uất Cửu.

“Đệ nói phải không, đệ đệ?”

Uất Cửu gượng cười đáp “Đúng vậy, tỷ tỷ.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui