Quý Khanh


Quý Khanh thật sự rất muốn, đầu bút quá nhỏ, chỉ được một lúc là cô lại muốn thứ gì đó to hơn lấp kín, đâm xuyên vào cơ thể mình.

Cũng chỉ có bây giờ Quý Khanh mới hạ mình cầu xin cậu ta, Lục Hoành bất ngờ, lập tức thay cây bút bằng hai ngón tay.

Đầu ngón tay ấn vào điểm G, khoái cảm chất chồng, hai chân Quý Khanh bắt đầu đung đưa, dâm thủy không ngừng chui vào kẽ tay Lục Hoành, mà lúc này Lục Hoành cũng ngậm lấy một bên nhũ hoa của cô.

“Quý Khanh, làm anh vui thì anh sẽ cho em! ”Lục Hoành cười ác ý, nhưng Quý Khanh cũng không chịu thua, cô lập tức ôm cổ và liếm vào lỗ tai của cậu ta.

“Em trai ơi, em có muốn đâm vào chị không? Có muốn đút dương vật của em vào âm hộ chị không? Có muốn làm đến nỗi chị phải khóc lóc van xin không! ”Quý Khanh còn chưa nói xong thì hai mắt Lục Hoành đã đỏ lên, cây gậy dưới háng dựng đứng và chọc thẳng vào miệng huyệt của Quý Khanh.


Vì vậy, nếu nói đến chuyện đạo đức xuống cấp, không thể không nhìn Quý Khanh và Lục Hoành, một người yêu anh trai, một người yêu chị gái, hơn nữa hai người này còn làm tình với nhau, có phải quá băng hoại không?Lục Hoành cởi thắt lưng ra và nhanh chóng lật Quý Khanh lại, khi cô đang cong mông chuẩn bị hưởng thụ thì điện thoại của Lục Hoành vang lên.

Là tiếng chuông đặc biệt.

“Được rồi, em sẽ đến ngay.

”Bị cuộc điện thoại gián đoạn, Quý Khanh cũng mất hứng, Lục Hoành giúp cô cởi dây trói và mặc quần áo lại.

“Chị anh à?”“Ừ.


”Nói đến đây, Lục Hoành ngừng lại một lát, sau đó nói thêm: “Bệnh cao huyết áp của ba anh tái phát, ông ấy đã được đưa đến bệnh viện.

Anh phải đi qua đó.

”Mười phút sau, Lục Hoành rời đi, Quý Khanh tắm rửa và thay áo ngủ, sau đó nhàm chán nằm lướt điện thoại.

Vừa rồi vẫn chưa đạt cực khoái, cho nên Quý Khanh cảm thấy rất khó chịu, đột nhiên cô nghĩ đến lời của Lục Hoành lúc nãy, nếu ba cậu ta bị bệnh, hẳn là Lục Thanh cũng đến bệnh viện, vậy chẳng phải Quý Đình Khâm đang ở nhà một mình sao?Nghĩ tới đây Quý Khanh không thể ngồi yên được nữa, cô đi xuống thang máy trả phòng, ngay cả quần áo cũng chưa kịp thay.

Lúc cô bước ra khỏi khách sạn đã là 11 giờ tối, Quý Khanh nhìn xung quanh, không có chiếc xe nào cả, vừa định gọi tài xế gia đình thì một chiếc xe dừng ngay trước mặt cô.

Cửa kính hạ xuống, khuôn mặt tuấn tú của Chu Kiến Thâm xuất hiện trước mắt Quý Khanh.

“Cô Quý?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận