Quý Khanh


Sự trống trải phút chốc đã được lấp đầy, Quý Khanh như bị điện giật, cô ưỡn hông lên, chỉ muốn Lục Hoành tiến vào sâu hơn.

Nhưng Lục Hoành làm sao có thể thỏa mãn cô ngay như vậy được, cậu ta chỉ nhấp mấy cái rồi liền rút nhục bổng ra đập đập lên hoa huyệt của cô.

Quý Khanh không chịu nổi, mấy lần cố gắng giãy giụa cởi sợi dây trên tay ra nhưng nhưng vô ích, mà lúc này Lục Hoành đã đẩy hai chân cô ra hết cỡ.

Cánh hoa ướt đẫm lộ ra, côn thịt của Lục Hoành từ từ chọc vào cửa hàng, không chỉ thế, cậu ta còn liên tục nói những lời tục tĩu khiến Quý Khanh đỏ mặt.


“Lần trước có phải Quý Đình Khâm cũng làm như thế này với em không? Nước chảy ướt cả ga trải giường rồi, em không mặc quần lót là muốn để anh trai vén ra nhét nhục côn vào à? Hả?”Ngọc hành thô dài chạm vào vách thịt nhỏ của cô, khoái cảm đến rồi đi như ngàn đợt sóng xô, nhưng lại ngừng ngay đỉnh điểm.

Lục Hoành bế cô lên bàn.

Mặt bàn màu đỏ tía phản chiếu lên thân thể trắng như tuyết của người con gái, khi cảm giác lạnh lẽo truyền đến, Quý Khanh kêu lên, hoa huyệt phía dưới cũng vì thế mà co lạiBóng tối khiến cơ thể Quý Khanh nhạy cảm hơn, hai chân cô tách ra, Lục Hoành kéo ghế ngồi lên, đưa mắt nhìn Quý Khanh vặn vẹo cơ thể.


Bông hoa đào đỏ mọng trước mặt đang phun sương, Lục Hoành nhìn xung quanh, cuối cùng cầm một cây bút máy vàng xanh lên.

Đầu bút trơn nhẵn và lạnh lẽo, khi nó đâm vào, Quý Khanh lập tức hét lên, huyệt nhục mềm mại và quyến rũ của hút chặt lấy cây bút.

Nước bị chặn lại, Quý Khanh không thể chịu đựng thêm được nữa, toàn thân cô đỏ ửng, trông vô cùng mê hoặc, Lục Hoành cắm chiếc bút vào rồi lại rút ra, tiếng rên rỉ của Quý Khanh cũng lên xuống theo tốc độ ra vào.

Cậu ta vẫn biết Quý Khanh vô cùng phóng đãng, nhưng không ngờ cô lại phóng đãng đến mức độ này, thậm chí một cây bút cũng đủ làm cô sung sướng.

“Lục Hoành, anh chơi em đi, nhanh lên! ”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận