Quỷ Kế

Phương Di Sinh bị Lôi Chấn Tân nhét vào bên trong xe liền hoàn hồn; sau khi nhớ tới nguyên nhân chính mình té xỉu, tình tự vừa nan kham vừa tức phẫn cùng đồng thời nảy lên trong lòng, hắn hổn hển chất vấn:

” Ngươi vì cái gì nói với người khác chúng ta có quan hệ? Kia rõ ràng là cái…… là cái……” nên nói như thế nào nhỉ?

Cường bạo sao?

Lắc lắc đầu, hắn không nên đem chuyện như vậy đổ hết lên trên người Lôi Chấn Tân. Sự tình có điểm phức tạp, hắn nghĩ không ra lí do chuẩn xác để mà hình dung.

” Chuyện này là thật a.” Lôi Chấn Tân giúp hắn đem lời nói tiếp.

” A!” Phương Di Sinh ngạc nhiên không thôi, Lôi Chấn Tân là nhân vật có thân phận cùng địa vị trong xã hội thượng lưu, thế nhưng không thèm quan tâm cái nhìn của người khác, thật sự là rất bất khả tư nghị.

” Ngươi nói một cách thản nhiên như vậy, người khác sẽ đem chúng ta trở thành biến thái!”

” Ngươi nghĩ rằng ta sống phụ thuộc vào cái nhìn của người khác sao?” Lôi Chấn Tân phi thường cuồng ngạo nói: ” Trong vòng luẩn quẩn cuộc sống quanh ta, ai mà không nhìn sắc mặt của ta để ăn cơm a, ta tin tưởng chưa có người nào dám có lá gan lớn ở trước mặt ta làm càn.”

Đại lão bản biệt danh là ‘ lão Đại ’, bình thường quen tính ác bá, ai dám không nể mặt y?

Phương Di Sinh có biệt danh là ‘ xuẩn đản ’, bình thường quen tính hồ đồ, người ta vì cái gì phải để ý tới hắn a?

Lôi Chấn Tân nhìn người bên trong, đứng ở bên cửa xe không khỏi cười khẽ –” A……”


” A!” Mặt người chết đối hắn cười…… Da đầu Phương Di Sinh nháy mắt run lên, sắc mặt thoáng chốc đều tái nhợt.

Lôi Chấn Tân ngoài cười nhưng trong không cười, thật quỷ dị.” Thắt dây an toàn vào, không được mở cửa xe, đừng mơ tưởng chạy đi.”

Bỏ lại mệnh lệnh, ” phanh!” Cửa xe đóng sầm lại. Phương Di Sinh vươn cánh tay run rẩy, nắm chặt tay cầm bên cạnh, chỉ cần một động tác — mở cửa, sau đó chạy như điên, nhưng trốn đi đâu?

Trong đầu còn chưa nghĩ ra một nơi tị nạn an toàn, người lái xe có điểm biến thái đã lên xe, trên mặt không có tươi cười, lời nói ra khỏi miệng thật quá mức: ” Ta cảnh cáo ngươi, không cho phép ngươi lại đi trêu chọc hồ ly tinh không chút đứng đắn, nếu không ta sẽ đăng báo công khai chúng ta đã có một chân quan hệ.” Hừ!

Doạ! Lập tức, trong đầu Phương Di Sinh toát ra ý tưởng ngu xuẩn– Ước gì chính mình là người không chân tàn phế!

” Ta đi tắm rửa ……” Về đến nhà, Phương Di Sinh ủ rũ nói.

” Nhanh đi, ta chờ ngươi hống ta ngủ.” Lôi Chấn Tân nhìn theo bóng dáng Phương Di Sinh, thiếu chút nữa khống chế không được chính mình nhào tới mà đem tên ngốc kia hung hăng giáo huấn một chút.

Tình dục che kín đáy mắt, tầm mắt luyến tiếc theo trên người tên vừa đi vào trong phòng tắm, cho đến khi cửa đóng, Lôi Chấn Tân mới lên giường — chờ đợi tiểu cừu ngon miệng tự động đưa lên bên miệng, y tuyệt đối sẽ ăn đến khi con mồi không còn miếng xương vụn.

Ở trong phòng tắm, Phương Di Sinh hối hận nghĩ —

Hắn ngàn không nên, vạn không nên đi đắc tội với vị Đại lão bản Lôi Chấn Tân này, trải qua chuyện vừa rồi, hắn cùng bạn gái xem như…… ai…… hết.

Ngoài ý muốn, hắn tuyệt không cảm thấy thương tâm khổ sở, dù sao chính mình cũng không có duyên với nữ nhân, nhận được từ nữ nhân cũng chỉ là sự ghét bỏ mà thôi.

Hắn có thể không cần bạn gái, vì Lôi Chấn Tân không muốn hắn cùng nữ nhân liên hệ, nhưng hắn cũng không muốn phải cùng Lôi Chấn Tân có quan hệ a?

Trong lòng Phương Di Sinh biết rõ ràng đây là si tâm vọng tưởng; Lôi Chấn Tân sao có thể buông tha hắn chứ. Cuộc sống sau này…… gọi hắn là nô tài đi.

Trong đầu Phương Di Sinh cố gắng suy nghĩ– đợi lát nữa, hắn nên kể chuyện gì để hống Đại lão bản ngủ đây?

Ba chú heo con, A Ly Ba Ba cùng bốn mươi tên cướp, Ái Lệ Ti mộng du tiên cảnh, Cô bé bán diêm hay là Tam kiếm khách?

Lôi Chấn Tân thích nghe nghe loại chuyện nào a? Phương Di Sinh cảm thấy phi thường buồn rầu; có thể thấy chính mình không chỉ không thể ứng phó nữ nhân, liền ngay cả ứng phó nam nhân đều không được — hơn nữa lại là nam nhân ác bá kiêm ác liệt giống như Lôi Chấn Tân lại càng khó.

Ai oán thở dài, Phương Di Sinh chậm chạp cởi quần áo trên người, rồi làm ướt thân bằng nước ấm, đến dùng xà phòng rồi lại xả nước…… Chờ hắn đem chính mình toàn thân cao thấp tắm rửa sạch sẽ, phải qua hơn một giờ……


” Ngươi tắm rửa thời gian thật đúng là lâu a, ta chờ đến độ sắp điên rồi.” Lôi Chấn Tân chống tay bên má, ngữ khí lười biếng oán giận.

Y vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, ý bảo Phương Di Sinh lập tức lên giường.

Đại lão bản chưa ngủ a, Phương Di Sinh ngây người ở bên giường, có điểm không thể tin tinh thần Lôi Chấn Tân thoạt nhìn thật tốt — hắn nhận mệnh — đương bảo mẫu.

Ngoan ngoãn ngồi trên giường, đối Lôi Chấn Tân hỏi: ” Ngươi muốn nghe chuyện gì? Ta biết Ba chú heo con, A Ly Ba Ba cùng bốn mươi tên cướp, Ái Lệ Ti mộng du tiên cảnh, Cô bé bán diêm, còn có……”

” Di Sinh, ta thích nghe chuyện đông cung.”

Nam nhân phía sau nghẹn cười làm khó hắn, Phương Di Sinh thuỳ hạ mi mắt, bất đắc dĩ nghĩ:

Lôi Chấn Tân thật khó hầu hạ a, hắn lo lắng có nên mời một người có kinh nghiệm đến, mỗi đêm ở bên cạnh ru Lôi Chấn Tân ngủ hay không.

Còn có một phương pháp; đó là trực tiếp chụp thuốc mê Lôi Chấn Tân cho bớt việc, nếu hắn có cái lá gan kia.” Ta không biết chuyện đông cung là cái gì hết, ta chỉ biết chuyện đồng thoại thôi.”

” A…… đừng phủ nhận nhanh như vậy, ta cam đoan ngươi biết.”

” Loạn giảng, ” Phương Di Sinh quay đầu lại nhìn Lôi Chấn Tân nói rõ ràng: ” Ta căn bản không biết.”

” Chờ một chút ngươi sẽ biết.”

Lôi Chấn Tân nói rất chắc chắn, Phương Di Sinh cho rằng y định làm khó dễ, hắn thấy rõ việc hống Đại lão bản ngủ so với đứa trẻ ba tuổi còn khó khăn hơn. Hắn thật sự không cách gì ứng phó.” Ta đi phòng khách ngủ.”

” Mơ tưởng!”


Phương Di Sinh còn chưa kịp đứng dậy đã bị người đè xuống chiếc giường mềm mại. Tình cảnh này…… giống như đã từng……” A!” Tối hôm qua mới phát sinh qua!

” Ngươi ngươi ngươi…… định làm gì a?” Những lời này tối hôm qua cũng hỏi qua. Sờ sờ ngực Lôi Chấn Tân, không có mặc quần áo?

” Ngươi đang khiêu khích ta sao?” Không nghĩ tới Phương Di Sinh so với y còn nôn nóng hơn, liền vươn tay kéo khăn tắm vây quanh hạ thân Phương Di Sinh, dục vọng lửa nóng để ở nơi đùi mẫn cảm của Phương Di Sinh.

Dọa doạ doạ! Phương Di Sinh giãy giụa muốn thoát khỏi ôm ấp của Lôi Chấn Tân, trái tim đập bùm, bùm giống như muốn nhảy ra khỏi ngực, cả người sợ tới mức hồn phách đều sắp chu du thiên cảnh, lắp bắp nói –” Ngươi…… không thể giống…… ngày hôm qua…… nhục nhã ta……”

Hai mắt Lôi Chấn Tân bao hàm tình dục khoá chặt hắn, gian tà nói:

” Ta mới không phải nhục nhã ngươi, là sửa chữa ngươi. Ta muốn ngươi dùng thân thể đến hống ta ngủ, ta muốn nghe ngươi kêu một chút âm tiết của đông cung để trợ hứng……”

Kể chuyện đồng thoại ư?

Chờ đứa nhỏ của Chấn Hạo ra đời, rồi nói sau.

Con mồi nhỏ cả người thơm ngào ngạt kích thích khứu giác của y, nhịn không được há mồm liền cắn lên da thịt trắng noãn mềm mại, vị thật tốt……

” A a a –” Tiếng kêu rên của Phương Di Sinh vang vọng cả căn phòng, thiếu chút nữa đụt thủng màng nhĩ của Lôi Chấn Tân……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui