Quỷ Dữ Chọn Thê Tử
"Chuyện gì à, nàng nói đi nói lại cũng là thê tử của ta, nằm cùng giường cũng là sớm muộn thôi, nàng có cần phải hốt hoảng đến thế không""Nhưng mà...""Được rồi ngủ tiếp đi"Một lát sau cô lại tiếp tục tỉnh giấcCô thấy Lãng Nghệ đang ngồi bên ngoài hành lang buồn bã, liền thầm lặng ra đó xem.
Lăng Diệp chỉ thấy Lãng Nghệ đang làm thơ:"Sàng tiền minh nguyệt quang,Nghi thị địa thượng sương.Cử đầu vọng minh nguyệt,Đê đầu tư cố hương.Sàng tiền minh nguyệt quang,Nghi thị địa thượng sương.Cử đầu vọng minh nguyệt,Đê đầu tư cố hương.Sàng tiền minh nguyệt quang,Nghi thị địa thượng sương.Cử đầu vọng minh nguyệt,Đê đầu tư cố hương."- một bài thơ như vậy, Lãng Nghệ cứ lặp đi lặp lại hoài không thôi"Đại vương, người đang nhớ ai à""Lăng Diệp, sao nàng không ngủ mà ở đây""Thiếp ngủ không được""Ta đang nhớ Dạ Tuyết""Dạ Tuyết? Là ai vậy""Tỷ tỷ của ta""Người...!cũng có tỷ tỷ à""Tại sao không?""Ồ""Nàng vào ngủ tiếp đi, trời vẫn chưa sáng mà" "Người không ngủ hả" "Nàng muốn ta nằm cùng giường với nàng sao" "À hơ...!Không....!không có.
Vậy thiếp vô ngủ trước đây" Vào buổi sáng"Lăng Diệp, dậy đi" "Lãng Nghệ, có...!có chuyện gì.
ƯM...!Bây giờ còn sớm mà"- nhõng nhẽo "Dậy đi Lăng Diệp, sáng lắm rồi" "Không, bây giờ vẫn còn sớm" "Được được, vẫn còn sớm.
Nhưng mà Lăng Diệp à có chuyện rồi" "Có chuyện gì?" "Đã xảy ra án mạng" "Thì sao....!Cái gì!!! Án...!mạng?" "Đúng rồi" "Ai bị giết vậy" "Mai Thủy Nữ" "Mai Thủy Nữ à? Ai làm vậy?" "Kim Thị nói cô thấy Dịch Lam Tâm giết chết Mai Thủy Nữ" "Thiếp phải ra đó xem tình hình thế nào" "Được, nhanh lên" "Dạ" Lăng Diệp gấp vội đến gấp Kim Thị "Kim Thị tiểu thư" "Lăng Diệp.
Mai Thủy Nữ, tỷ ấy" "Đừng khóc.
Được rồi Kim Thị, cô kể lại mọi chuyện cho ta nghe được không" "Chuyện là như vầy.
Lúc đó tôi bị đánh thức bởi tiếng ồn.
Thế là tôi đi kiểm tra.
Tôi đứng sau tản đá đó nhìn thấy Dịch Lam Tâm cầm con dao và đâm Mai Thủy Nữ.
Dù cô ấy đeo khăn mặt nhưng tôi thấy cây trâm phượng đính lưu sa.
Tôi vô tình gây ra tiếng động làm cô ấy chú ý tới tôi.
Cô ta định quay sang giết tôi thủ tiêu luôn.
Nhưng vì tôi la lớn lên nên thủ vệ lại.
Dịch Lam Tâm liền bỏ trốn." "Thật vậy hả" "Đúng là như vậy.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...