Thấy nàng kinh hoảng như bé thỏ trắng bị kinh hãi, Hiên Viên Nguyệt Triệt cười vui vẻ.
Nét tươi cười trên mặt dừng lại, hắn, đã bao nhiêu lâu rồi hắn không nở nụ cười như vậy? Nha đầu kia thật sự là rất thú vị, làm sương mù trong nội tâm của hắn đều dễ dàng tản đi.
Phượng Thiên Tuyết hạ mắt, muốn ẩn vào trong bóng tối không cho hắn nhìn thấy gương mặt phiếm hồng của mình.
"Cảm ơn Dị hỏa của điện hạ, không bằng chúng ta làm giao dịch đi? Chỉ cần điện hạ không lấy Dị hỏa lại, như vậy ta sẽ cố gắng tìm phương thuốc giải độc cho ngươi!".
Cửu Anh Huyết Độc, nàng có thể giải được, nhưng mà phải đợi nàng trở thành Dược Hoàng, còn phải đợi nàng mạnh mẽ lên, tìm được hung thú Cửu Anh, liền có thể giải hết.
Hiện tại Phượng Thiên Tuyết không rõ ý tưởng của Hiên Viên Nguyệt Triệt, tuy rằng cảm thấy hắn sẽ không giết mình, cũng sẽ không hại nàng, nhưng đó chỉ là cảm giác.
Trải qua kiếp trước, nàng đã không tin cảm tình, không tin phán đoán với nam nhân rồi.
"Được, Hiên Viên Nguyệt Triệt ta vĩnh viễn sẽ không lấy Thanh Long Dị hỏa của Phượng Thiên Tuyết! Mặc kệ ngươi có thể giải độc cho ta hay không, chỉ cần ngươi cố gắng, ta cũng sẽ không trách ngươi.". Hiên Viên Nguyệt Triệt cười híp mắt nói.
Phượng Thiên Tuyết có chút cạn lời, nam nhân này giống như hoàn toàn không quan tâm vậy, lời thề tốt đều bị hắn nói thành nửa đùa nửa thật.
Phượng Thiên Tuyết trầm mặc một hồi, liền chậm rãi nói: "Cửu Anh Huyết Độc, chính là từ luyện độc sư Dược Hoàng cấp lấy máu của hung thú Cửu Anh chế thành độc. Giải độc không khó, cái khó là phải tìm được hung thú Cửu Anh. Con thú này hành tung bất định, phải là huyền thuật sư Huyền Hoàng cấp mới có thể bất phân thắng bại với nó...".
Nụ cười của Hiên Viên Nguyệt Triệt đã biến mất, hắn lạnh nhạt nhìn Phượng Thiên Tuyết, dường như đang phán đoán xem nàng có nói láo hay không.
"Để luyện chế loại chất độc này, không chỉ cần có luyện độc sư Độc Hoàng cấp, còn cần thêm hai chú thuật sư Huyền Chú cấp, như vậy mới có thể luyện được máu của hung thú Cửu Anh thành loại chất độc mang nguyền rủa này, cho dù có thánh dược giải độc, lời nguyền rủa ngươi vẫn còn tồn tại... Cho nên người hạ độc cho điện hạ, nhất định là cao thủ trong cao thủ, đoán chừng trong Hạ quốc cũng không có mấy vị cao thủ như vậy?".
Phượng Thiên Tuyết nâng mắt phượng lên, nhìn nam tử lạnh nhạt tịch liêu như như ánh trăng kia, tim đột nhiên lại loạn hơn rồi.
Nàng hạ mắt, ngăn chặn nỗi lòng rối loạn.
"Luyện dược sư Dược Hoàng cấp vô cùng khó tìm, độc của điện hạ, chỉ sợ phải mất thời gian rất lâu, mới biết được có khả năng giải hết hay không.".
Nội tâm Phượng Thiên Tuyết lại dâng lên một cỗ thương cảm, tuy rằng nàng đã trọng sinh, máu có thể giải độc, nhưng mà... Loại độc mang nguyền rủa này không thể giải hết. Chỉ có cửu chuyển âm dương tuyền trên đại lục Thần Giới, mới có thể giải hết bảy phần độc, lưu lại ba phần nguyền rủa!
Hiên Viên Nguyệt Triệt chính là đại vương tử, hậu cung sâu như biển, nghe nói Nguyên Long hoàng hậu là mẹ đẻ của Hiên Viên Nguyệt Triệt đã sớm chết bệnh.
Rồi sau đó đám cung phi tần, vì cố kỵ Hiên Viên Nguyệt Triệt trở thành thái tử, cho nên mới phải hạ độc thủ đi?
"Ừm, nói rất khá, ta tin ngươi.". Hiên Viên Nguyệt Triệt lạnh nhạt nở nụ cười, "Giải không hết, có lẽ là vận mệnh. Nhưng mà... Bản điện hạ làm sao sẽ cúi đầu trước vận mệnh được? Chính là trời, cũng không thể sắp đặt bản điện!".
Khuôn mặt hắn không quan tâm.
Phượng Thiên Tuyết nhíu đôi mi thanh tú, "Nói cũng thật dễ nghe, nhưng cách sáu ngày đều phải nhận một lần da nứt gãy xương...".
"Chỉ là đau đớn nho nhỏ, bản điện còn có thể không ngừng gia tăng sức miễn dịch, đây chẳng phải rất tốt?". Hiên Viên Nguyệt Triệt cười vẫy tay về phía nàng, "Đừng nghiêm trọng như vậy, cười một cái cho bản điện nhìn.".
Phượng Thiên Tuyết co rút khóe miệng, "Kỳ thật vẫn có một loại phương pháp khác, chính là trở thành triệu hoán sư cường đại, triệu hồi ra thần thú cường đại hơn hung thú Cửu Anh, là có thể nhẹ nhàng tìm được hung thú Cửu Anh rồi.".
"Triệu hoán sư? Đại lục Thiên Long mới có mấy triệu hoán sư như vậy, hơn nữa đều là trung cấp, ngươi cảm thấy có khả năng sao?".
Hiên Viên Nguyệt Triệt hừ lạnh một tiếng, lấy một lệnh bài màu vàng từ bên hông ra, ném vào trong tay Phượng Thiên Tuyết.
"Ngươi cứ tu luyện huyền thuật cho thật tốt, chuyện khác đừng nghĩ, độc này ta sẽ nghĩ biện pháp. Cái lệnh bài màu vàng này cho ngươi, ngộ nhỡ ngươi bị nguy hiểm tính mạng, có thể nhỏ một giọt máu lên phía trên, ta sẽ lập tức xuất hiện cứu ngươi.". Nét mặt nam tử áo trắng tươi cười đẹp đẽ, "Còn có, nó có thể cho ngươi đến dong binh hội, mời vài đoàn dong binh, đều là miễn phí!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...