"Phượng Hoàng?" Vấn Thiên hắn thật sự chấn kinh rồi.
Tứ đại viễn cổ thần thú của Thanh Vân đại lục, nếu đã là người tu chân, không ai là không biết đến.
Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ.
4 đại tộc lớn trong hàng ngũ Thần thú, vì xuất hiện từ thuở khai sinh nên được gọi là Viễn cổ thần thú.
Nhưng từ khi các vị thần mai danh ẩn tích, 4 đại tộc cũng từ đó biến mất theo, không còn ai trông thấy sự hiện diện của chúng.
Phượng Hoàng là huyết thống cao quý nhất của đại tộc Chu Tước.
So với các đại tộc khác, chúng rất kiêu ngạo và xem thường con người.
Để một Phượng Hoàng hạ thấp mình ký khế ước với một con người, đó là chuyện xưa nay chưa từng có.
Vệ Thiên Sát thở dài "Sức mạnh bên trong nàng ấy đang đảo lộn, ta cần phong ấn chúng lại một lần nữa." sau đó hắn quay sang nói với Vấn Thiên "Ta biết ngươi đã tìm kiếm Tiểu Dạ nhi nhiều năm, nhưng mang nàng ấy quay về thì ta khuyên ngươi nên từ bỏ đi.
Để chấp nhận sự thật về thân thế, có khi đã là miễn cưỡng rồi."
Vấn Thiên mím chặt môi, rồi lại hỏi "Ngươi không định quay về Thanh Vân đại lục sao? Một Quỷ đế như ngươi bám lấy một cô nương thì còn ra thể thống gì?"
Vệ Thiên Sát cười lớn "Ta không có rảnh quan tâm miệng lưỡi thế nhân giống như ngươi.
Không có một ai được phép dạy ta cách làm việc, ngoại trừ nàng.
Còn quay về ư? Đó đâu phải là nhà của ta, ta trở về để làm gì?" hắn vuốt lấy mái tóc Bạch Dạ một cách dịu dàng, nhẹ giọng nói "Đối với ta, chỉ cần là nơi nàng ở, nơi đó sẽ là nhà của ta."
Vấn Thiên hắn không thể nhìn tiếp được nữa rồi, hắn thực sự cảm thấy lo lắng cho muội muội vì bị tên ma đầu này quấn lấy.
Nhưng ngay sau đó lại nhận ra điều không ổn, liền nói "Ta vẫn chưa chấp nhận ngươi đâu đó tên khốn.
Tốt nhất sau này tránh xa muội muội ta ra."
Khóe miệng Vệ Thiên Sát hơi nhếch lên, hắn cười khẩy "Ngươi không muốn cũng vô dùng thôi.
So với một người ca ca xa lạ thì nàng ấy có vẻ thân mật với ta hơn đấy."
"Tên đáng chết này!" nếu sau này Bạch Dạ nhận lại người thân, hắn nhất định sẽ để nàng cách Vệ Thiên Sát càng xa càng tốt.
Nhưng Vệ Thiên Sát đâu có ngốc, hắn thừa biết trong đầu Vấn Thiên đang nghĩ gì, trực tiếp đáp trả "Có lẽ chúng ta sẽ càng phải làm thân hơn đấy, THÊ HUYNH."
Ánh mắt không có một tia hảo cảm nào của Vấn Thiên nhanh chóng gắn lên trên người Vệ Thiên Sát.
Ta coi ngươi là huynh đệ, ngươi lại muốn làm em rể của ta?
Sau khi phong ấn tu vi lại, Bạch Dạ nhanh chóng ngủ say, Vấn Thiên rất đau lòng muội muội, nói "Cơ thể của con bé là thuần âm dương, tu luyện không đúng cách rất dễ tẩu hỏa nhập ma.
Xem ra Phượng Hoàng kia chiếm một vị trí quan trọng trong lòng con bé."
Vệ Thiên Sát gật đầu "Nếu như không phải đã ký khế ước, tu vi Tiểu Dạ nhi sẽ không thể tăng nhanh như vậy.
Nhưng để chịu được một sức mạnh lớn của Thần thú, hẳn Phượng Hoàng kia cũng đã giúp đỡ nàng ấy rất nhiều."
Vấn Thiên ban nãy đã dùng năng lực dò xét kinh mạch của Bạch Dạ, phát hiện 2 hệ [ám] và [quang] cùng tồn tại trong cơ thể nàng.
Hắn hiểu điều đó nghĩa là gì.
Trong số các hệ, [ám] và [quang] không thuộc phạm vi các nguyên tố, vì thế người sở hữu chúng lại càng thưa thớt hơn.
[Ám] là bóng tối.
[Quang] là ánh sáng.
Đối với một tu luyện giả có cơ thể thuần âm dương như Bạch Dạ rất phù hợp để trú ngụ.
Nhưng khác với các nguyên tố, 2 hệ này rất mạnh, chúng là sức mạnh của mặt trăng và mặt trời tạo thành, chi phối hoàn toàn các hệ còn lại.
Sở hữu 1 trong 2 đã rất mạnh, cùng lúc cả 2 còn mạnh hơn.
Họ sẽ có thiên phú trong tất cả các lĩnh vực từ tu vi, luyện đan, trận pháp, y dược,...
Nhưng nếu không tu luyện đúng cách, họ sẽ phải trả giá bằng sinh mạng của chính mình.
Điều này đối với Bạch Dạ, rốt cuộc là tốt hay xấu đây?
Vệ Thiên Sát đối với Liên Hồng Vũ hỏi "Tiểu Dạ nhi chắc chắn đang cố gắng lấy lại sức mạnh cho Phượng Hoàng, ngoài trích máu của bản thân ra thì còn cần thứ gì nữa?"
Liên Hồng Vũ ngoan ngoãn đáp lại "Máu từ chủ nhân chỉ giúp Dạ Hoàng tỷ tỷ duy trì trạng thái dáng vẻ bên ngoài.
Chủ nhân từng xem qua y thư ở Lục Tinh học viện, nói về viễn cổ thần thú rằng vì sức mạnh quá lớn nên nếu muốn khôi phục phải cần tới 6 thần khí của 6 học viện và..."
"Còn gì nữa?"
"...Thất phẩm đan dược."
Thất phẩm đan dược?
Cả hai người đều chấn kinh rồi.
Đừng nói đến Thất phẩm đan dược tương đương với một Luyện đan sư cấp 7, mà muốn đủ Linh khí truyền vào bên trong cũng không hề nhỏ, nếu tu vi không từ Linh Hoàng trở lên.
Những nguyên liệu để luyện đan đều là loài thảo dược hiếm thấy.
Vệ Thiên Sát trầm mặc một lúc lâu, sau đó khẽ ra lệnh "Hắc Nhất!"
"Có thuộc hạ!" Hắc Nhất xuất hiện bất ngờ.
"Trong lúc ta không có ở đây, bảo vệ tuyệt đối cho nàng."
Vấn Thiên nhíu mày hỏi "Ngươi tính làm gì?"
Vệ Thiên Sát cười nhẹ "Chỉ cần là chuyện Tiểu Dạ nhi muốn làm, ta sẽ dốc hết sức giúp nàng hoàn thành." sau đó hắn đối với Vấn Thiên nói "Ngươi vừa mới thăng cấp, chắc chắn đám lão già đó sẽ biết chuyện.
Ngươi còn ở đây ngày nào, Tiểu Dạ nhi sẽ gặp nguy hiểm ngày đó.
Chẳng bằng quay về, cũng giúp nàng được nhiều thứ hơn."
Vấn Thiên không biết phải nói gì, dường như cảm thấy Vệ Thiên Sát nói đúng.
Hắn lập tức thở dài, có chút buồn nhẹ vì còn chưa kịp cho Bạch Dạ một câu trả lời đã phải chia xa.
Hắn vuốt nhẹ mái tóc nàng, nở một nụ cười dịu dàng rồi quay sang hỏi Liên Hồng Vũ "Ngươi biết danh sách nguyên liệu?"
Nhận xong, hắn nói "Ta cũng sẽ để lại Diệp Tu bảo vệ Xuyên nhi.
Còn ta và ngươi sẽ trở về Thanh Vân đại lục."
"Ngươi không thấy tiếc sao?"
"Đương nhiên là có.
Chỉ là ta tin, chúng ta và muội ấy sẽ gặp nhau sớm thôi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...