Hắn lao lên với một tốc độ mà mắt thường còn khó mà thấy được, thanh kiếm sắc bén nhanh chóng nhắm vào cổ Bạch Dạ mà chém xuống.
Thế nhưng, giây phút hồi hộp ấy, một đạo cuồng phong nổi lên.
Sức nóng toát ra từ phía Bạch Dạ nhanh chóng lan đến chỗ Triệu Dao.
Hắn mơ hồ nhìn thấy, trong ngọn lửa kia, một ánh mắt màu tím sắc lạnh tựa đến từ địa ngục Tu la đang nhìn chằm chằm, như thể đang cười vào...sự hồ đồ của hắn.
Chỉ ngay thấy một tiếng "đuỳnh"
Một thứ gì đó bị hất văng ra xa, đập vào tường thành của võ đài gây ra tiếng động rất lớn.
Làn sương mờ mờ ảo ảo, tất cả mọi người đều thật chăm chú quan sát.
Cơ thể của Triệu Dao gắng gượng đứng dậy, lúc đó ai cũng nhìn rõ, dưới phần bụng của hắn, một dòng máu đỏ tươi chảy lách tách xuống nền đất đá.
Và khi tập trung về phía Bạch Dạ, trên tay nàng đang nắm chặt một thanh kiếm màu đỏ hết sức quỷ dị như vừa mới được gột rửa bằng huyết nhục.
Bao quanh nó, lờ mờ tỏa ra sức nóng của ngọn lửa chập chờn.
Triệu Dao hơi thở dốc.
Nếu ban nãy hắn không kịp thời thủ thế, chắn chắn hắn sẽ không chỉ bị thương nhẹ như vậy.
Dưới bụng vẫn còn âm ỉ đau rát như bị thiêu đốt.
Hắn biết, tu luyện giả trước mặt, tu vi trên hắn.
Cả hội trường bỗng chốc trở lên cuồng loạn.
"Trời đất ơi, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Triệu Dao bị đánh đến trọng thương ư?"
"Đây là sức mạnh quái vật gì vậy?"
"Thật đáng sợ."
Không chỉ riêng các học sinh mà ngay cả các lão sư cũng phải kinh ngạc không thôi, bởi họ cảm nhận được từ trong không khí, hơi thở tu luyện giả của Bạch Dạ quá mạnh mẽ.
"Đây chính là át chủ bài của học viện Lục Tinh năm nay sao?"
"Thế này không phải quá mạnh rồi đi!"
"Ta đã chứng kiến đại hội tỷ võ qua nhiều năm nhưng đây là lần đầu tiên chịu kinh hãi thế này."
"Có ai đoán ra được tu vi của cậu ta không?"
"Trận với Nhất Tinh còn là Linh Vương sơ cấp, ta đã cảm thấy không tồi.
Không nghĩ rằng chỉ với vài ngày, ta đã không thể phân biệt được nữa."
"Thế này, chẳng khác nào là lật ngược tình thế."
"Có đệ tử mạnh thế này, chẳng trách Lục Tinh kiêu ngạo như vậy."
Lăng Ba Tiên Tử ngồi phía dưới, cơ hồ giật mình trước Bạch Dạ, nhưng sau đó lại bình tĩnh lại rồi nghiêm mặt phân tích.
Linh Tông sơ cấp à!
Đứa trẻ này nhìn chỉ khoảng 16-17 tuổi nhưng đã đạt đến trình độ này, đây chẳng phải là thiên tài sao?
Nếu như đám người ở trên kia biết được, sẽ biết bao nhiêu con người tới giành giật?
Nhưng tại sao cậu ta không trực tiếp tiến lên Thanh Vân đại lục? Nơi này đâu thể cho cậu ta được cái gì?
Trên người đứa trẻ đó tỏa ra sự tà khí rất giống với Vấn Thiên, chẳng lẽ...
Cô mơ mơ hồ hồ phỏng đoán, sau đó chậm rãi liếc mắt sang bên Vấn Thiên đang lộ rõ sự kích động, cô không ngừng tự trấn an bản thân.
Muội muội của chủ nhân Sơn Thần Điện, quả nhiên là khác với người thường.
Nhưng tại sao lại phải giả nam nhân? Vấn Thiên có muội muội, tại sao đến bây giờ cô mới biết?
Hàng loạt câu hỏi tự vấn cứ không ngừng xuất hiện trong đầu cô khiến cô có những suy nghĩ không tưởng.
Một Vấn Thiên thôi đã đủ làm Thanh Vân đại lục xáo trộn, bây giờ lại xuất hiện thêm một tiểu Vấn Thiên.
Có lẽ, ngày tháng phía trước, sẽ không còn được yên bình.
Triệu Dao nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hắn cố nén vết thương, nắm chặt lấy thanh kiếm rồi xông lên.
Bạch Dạ cũng không chần chừ, nghênh chiến những đòn đánh bí hiểm của Triệu Dao.
Trận chiến trở nên gay go hơn bao giờ hết, tốc độ của hai người, trong phút chốc không thể khiến những người khác nhìn theo kịp.
Huyền Diệp đứng thần người ra.
Không có một kẽ hở luôn.
Mình không xông vào được.
Không thể theo kịp tốc độ di chuyển của họ.
Hai người đó ở một cảnh giới khác luôn rồi.
Trực giác mình mách bảo rằng, giờ mà xông vào thì chết chắc.
Mình biết giờ mà vào hỗ trợ, chỉ làm cản trở Bạch sư đệ nên mình không động thủ được.
Thanh Nhã Như được Tuyết Linh Linh đỡ lên, yếu ớt gọi "Tiểu Dạ..."
Hai bên đánh cận chiến từng giây phút.
Bạch Dạ nói "Ta cũng có lời khen dành cho ngươi.
Ngươi không biết, đánh với ta, đồng nghĩa là chọn cái chết sao?"
Triệu Dao nghiến răng, quát lên "Liên Ảnh!" một nhát chém ngay giữa ngực nàng nhưng đã bị thanh kiếm của nàng chặn lại.
Bạch Dạ lạnh nhạt nói tiếp "Nếu giết ngươi ở đây thì quá phí phạm, có thể đánh tay đôi được với ta, ngươi rất tốt!"
Hắn dùng lực hất Bạch Dạ lên không trung rồi quát "Ảnh Xạ!"
Bạch Dạ đối diện với điều này, không hề lúng túng.
Hắn rất thông minh, hắn cố tỉnh đẩy nàng lên trên đồng thời sử dụng "Ảnh Xạ" để tăng lực tầm đánh của bản thân.
"Ảnh Xạ" là chiêu thức kết hợp với sức mạnh Linh khí và gió đẩy đi xa, có thể dễ dàng kết liễu đối phương ở khoảng cách xa tầm với.
Bạch Dạ tăng sức nóng của kiếm, chém loạn xạ về phía trước, chặn lại từng đợt "Ảnh Xạ".
Sau đó, nàng dùng chút sức lực, vung mạnh thanh kiếm lên.
Triệu Dao hốt hoảng tránh đi chỗ khác.
"Tên đó có thể hất ngược lại [Ảnh Xạ] của mình?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...