Edit: Sahara
"Những người đó đánh đuổi thuộc hạ, lại bắt chủ tử mang đi. Thuộc hạ không phải là đối thủ của bọn chúng, cho nên mới định quay về bẩm báo lại cho chủ mẫu hay tin, nhưng khi thuộc hạ đi đến chỗ này thì không thể đi tiếp được nữa..."
Lúc nói những lời này, Tần Nguyên thường xuyên cẩn thận đưa mắt nhìn thần sắc Vân Lạc Phong: "Ngoài ra, trong hai ngày này, thuộc hạ tuy rằng hôn mê, nhưng bên tai vẫn mơ mơ màng màng nghe thấy được những âm thanh bên ngoài. Thỉnh thoảng thuộc hạ lại nghe thấy tiếng người nói chuyện, nói là tiểu thư Hồn Vũ của Huyền Âm Cốc sắp phải thành thân cùng với một nam nhân. Mà nam nhân kia là người mà bọn họ đã nhặt được trên núi Huyền Âm Sơn vào mấy ngày trước. Nếu như thuộc hạ đoán không lầm, thì nam nhân trong miệng của bọn họ chính là chủ tử!"
Khuôn mặt của Vân Lạc Phong trầm xuống, đáy mắt dâng lên sát ý mãnh liệt, làm người chung quanh phải rùng mình kinh sợ.
Thoáng thấy sắc mặt khó coi của chủ mẫu nhà mình, Tần Nguyên sợ Vân Lạc Phong sẽ hiểu lầm Vân Tiêu, liền vội vàng giải thích: "Chủ mẫu, chuyện này chắc chắn không có liên quan gì đến chủ tử. Thời điểm cuối cùng thuộc hạ nhìn thấy chủ tử thì người còn đang hôn mê, tuyệt đối không thể nào tỉnh lại nhanh như vậy được. Bọn người kia nhật định là muốn bá vương ngạnh thượng cung, cưỡng gian chủ tử!"
Vốn dĩ sắc mặt Vân Lạc Phong chỉ là trầm xuống và có chút khó coi, nhưng nghe xong những lời này của Tần Nguyên thì liền biến thành tu la sát thần.
Tần Nguyên thấy rõ là bản thân mình lại nói sai rồi, thế là lại vội vàng giải thích tiếp: "Không không không, là thuộc hạ nói sai rồi, cho dù bọn họ có muốn bá vương ngạnh thượng cung thì cũng không thể đạt được ý đồ, trừ phi là tiểu thư của Huyền Âm Cốc kia muốn chết! Trước kia, chủ tử từng hạ một đạo cấm chú trên người mình, chính là vì để phòng ngừa tình huống này."
"Cấm chú là sao?" Vân Lạc Phong trầm giọng hỏi.
Tần Nguyên gian nan nuốt xuống một ngụm nước miếng: "Cấm chú mà chủ tử hạ chính là, nếu như có nữ nhân nào có ý đồ với chủ tử, nhân lúc chủ tử hôn mê mà thực hiện hành vi bất chính, thì linh lực trong cơ thể của chủ tử sẽ tự động phản kích lại, tuyệt đối sẽ không để cho bất cứ nữ nhân nào có thể thừa nước đục thả câu. Đương nhiên là việc này cũng sẽ để lại hậu quả rất nghiêm trọng, nếu việc này tái diễn quá nhiều lần, linh lực trong cơ thể chủ tử sẽ bị cuồng bạo, dẫn đến việc tự bạo mà chết!"
Thà làm ngọc nát đá tan, cũng tuyệt đối không để cho người khác có cơ hội thừa nước đục thả câu với mình.
Chính vì Vân Tiêu biết công pháp của mình quá mức đặc thù, cho nên mới sớm hạ một đạo cấm chú như thế, chính là để phòng ngừa tình huống như hôm nay.
"Chủ mẫu, chủ tử thật sự rất si tình đối với người, thậm chí còn thủ thân như ngọc!"
Thần sắc Vân Lạc Phong lại càng lạnh xuống: "Chuyện này tại sao Vân Tiêu lại chưa từng nói với ta?"
"Chủ tử không muốn làm cho chủ mẫu lo lắng, người chỉ tâm niệm dốc lòng bảo hộ cho chủ mẫu thật tốt mà thôi!"
Tim của Vân Lạc Phong bỗng nhiên run lên.
Xác thật, mấy năm gần đây, Vân Tiêu luôn ở bên cạnh bảo hộ cho cô, không rời nửa bước.
Người nam nhân này, bản thân rõ ràng là cao cao tại thượng như thế, khi ở trước mặt mình, lại cố tình hạ bản thân đến mức thấp nhất.
"Tần Nguyên, ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi một chút sẽ về!"
"Chủ mẫu!"
Mắt thấy Vân Lạc Phong sắp sửa rời đi, Tần Nguyên bỗng nôn nóng: "Chủ mẫu, người không thể đi! Người không phải là đối thủ của những kẻ đó đâu! Nếu như chủ mẫu mà xảy ra chuyện, người bảo chủ tử làm sao mà sống!"
Vân Lạc Phong dừng bước, nhưng không có quay đầu lại: "Nhiều năm qua, là Vân Tiêu luôn bảo vệ ta, làm tất cả mọi chuyện vì ta, vì ta mà trả giá rất nhiều. Nhưng ta lại chưa từng làm được điều gì cho chàng ấy!"
"Cho nên, đây là lúc đến lượt ta bảo vệ lại cho chàng! Cho dù là trời tru đất diệt, ta cũng quyết đoạt lại chàng về bên cạnh mình!"
Máu nhuộm thiên hạ, cũng không hối tiếc!
Nói xong, Vân Lạc Phong cất bước, một đường đi thẳng không hề dừng lại, từng bước từng bước kiên định mà quyết đoán, tẫn hiện một thân khí phách phong hoa tuyệt đại.
_____
Huyền Âm Cốc.
Khắp nơi giăng đèn kết hoa, đều được bao phủ bởi không khí vui vẻ.
Bởi vì hôm nay là ngày vui của đại tiểu thư Huyền Âm Cốc, cho nên có rất nhiều người từ các thế lực khác nhau tiến đến chúc mừng. Trên mặt bọn họ đều nở nụ cười khách sáo, mà cũng thật giả dối.
Ầm!
Lúc này, bỗng dưng có một tiếng vang thật lớn từ bên ngoài cửa cốc truyền vào, nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...