Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Edit: Sahara

Mộ Dung Bắc vừa nghe tin thì đã vội vã chạy tới, hắn liếc mắt một cái thì đã nhìn thấy ngay Vân Lạc Phong đang đứng trong sân. Hắn ta hơi hơi hé miệng, nhưng yết hầu lại bỗng nhiên trở nên khô khốc, không cách nào phát ra được một âm thanh nào cả.

Rất rất lâu sau, Mộ Dung Bắc mới bình ổn lại được nội tâm kích động của bản thân, lúc này, hắn mới mỉm cười mà nói: "bang chủ, ngài trở về rồi?"

Vân Lạc Phong khẽ gật đầu: "Mộ Dung Bắc, ngươi đi theo ta một lát, trước khi rời khỏi thành Hoàng Tuyền, ta có một số chuyện muốn dặn dò ngươi!"

"Dạ, bang chủ!" Mộ Dung Bắc hơi cúi người, cung kính đáp: "bang chủ, hay là chúng ta cứ đến mật thất tu luyện để nói đi!"

Vân Lạc Phong không trả lời, chỉ lướt qua Mộ Dung Bắc mà đi thẳng về phía mật thất.


Mật thất tu luyện của Mộ Dung Bắc khá là đơn giản, chỉ có mỗi cái bồ tịch được đặt trên đất, hắn thoáng nhìn qua khuôn mặt đang nhíu mày của Vân Lạc Phong, tức thì, liền chạy đi nơi khác khiên một cái ghế thái sư đến bằng tốc độ nhanh nhất, rồi cười lấy lòng mà nói: "bang chủ, mời ngồi!"

Vân Lạc Phong phất vạt áo, ngồi xuống rất khí phách, một tay đưa lên chống cằm, sau đó quét ánh mắt tà khí về phía người nam nhân trước mặt.

"Mộ Dung Bắc, nếu ta cho ngươi một cơ hội được đứng trên đỉnh cao, ngươi... Có muốn nắm lấy không?"

Vân Lạc Phong nhẹ nhàng mỉm cười, đôi con ngươi bình thản ung dung liếc nhìn Mộ Dung Bắc.

Nghe được lời Vân Lạc Phong nói, hai mắt Mộ Dung Bắc liền sáng rực lên ngay lập tức, ngay cả hơi thở cũng trở nên dồn dập hơn vài phần: "bang chủ, nếu thật sự có được một cơ hội như vậy, ta nhất định sẽ nắm lấy nó thật chặt!"

"Tốt! Nhớ kỹ lời này của ngươi!" Vân Lạc Phong khẽ nâng mặt lên: "chờ khi ngươi leo lên được vị trí đệ nhất thành Hoàng Tuyền thì đến Vân phủ ở Long Nguyên Quốc gặp ta! Trước khi ngươi đứng được trên vị trí đó, ta tuyệt đối sẽ không gặp ngươi!"

Ánh mắt Mộ Dung Bắc dần trở nên kiên định, hắn biết, đây chính là thử thách mà Vân Lạc Phong dành cho hắn! Hắn chỉ có thể tự mình leo lên được vị trí đệ nhất thành Hoàng Tuyền, mới xem như là thông qua khảo nghiệm của Vân Lạc Phong.

"Bang chủ, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ không khiến cho ngài phải thất vọng!"

"Hy vọng là vậy!" Vân Lạc Phong nhướng mày, khóe môi chợt gợi lên một độ cong lười biếng: "ngày mà ngươi trở thành kẻ đứng đầu của thành Hoàng Tuyền này chính là ngày mà ngươi đủ tư cách để trở thành thuộc hạ của Vân Lạc Phong ta! Ta sẽ ở Long Nguyên Quốc chờ ngươi!"


Mộ Dung Bắc đoán không sai, đây thật sự là khảo nghiệm mà Vân Lạc Phong cô dành cho hắn!

Hiện tại đã khác xưa!

Năm xưa, cô không quan tâm thiên phú, không kén chọn mà thu nhận người của Cương Thiết Liệt Diễm quân đoàn, là bởi vì khi ấy cô không có sự lựa chọn nào khác. Nhưng mà hiện tại, trừ phi đối phương xứng đáng để Vân Lạc Phong cô bỏ ra tâm huyết mà bồi tài, nếu không, cô sẽ không lãng phí kỳ trân di bảo trong không gian thần điển của mình.

Dù Mộ Dung Bắc đã đem sự thật lòng và trung thành của bản thân dâng lên cho cô, nhưng cô cũng cần phải khảo nghiệm xem hắn ta có đáng giá hay không?

Đúng lúc, cái vị trí đệ nhất thành Hoàng Tuyền kia là một thử thách vô cùng thích hợp vào thời điểm này.

"Những gì cần nói ta đã nói xong rồi, có nắm chặt được cơ hội lần này hay không, thì phải xem năng lực của bản thân ngươi!" Vân Lạc Phong đứng dậy khỏi ghế, bên môi giương lên nụ cười cuồng vọng mà tự tin: "hơn nữa, ta tin chắc, đánh mất cơ hội lần này, ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không thể tìm lại cơ hội thứ hai!"


Nội tâm Mộ Dung Bắc bất chợt cảm thấy có chút nặng nề, một áp lực không nhỏ được hình thành trong vô hình, hắn biết Vân Lạc Phong nói không có sai, đây đích thực là một cơ hội ngàn năm một thuở!

"Bang chủ,..." bất thình lình, Mộ Dung Bắc ngẩng phắt đầu dậy, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuyệt mỹ của Vân Lạc Phong, nghiêm túc nói: "cho ta thời gian ba năm, ba năm sau ta nhất định sẽ đến Long Nguyên Quốc tìm ngài!"

Vân Lạc Phong cong môi cười mỉm nhàn nhạt, cô không nói gì nữa, cứ thế xoay người đi ra khỏi mật thất.

Lúc bước ra khỏi cửa mật thất, Vân Lạc Phong chợt ngừng bước, đưa lưng về phía Mộ Dung Bắc, giơ tay lên làm một dấu hiệu hẹn gặp lại, sau đó liền rời đi dưới ánh nắng mặt trời lộng lẫy.

Nhìn theo phương hướng mà Vân Lạc Phong rời đi, trong lòng Mộ Dung Bắc càng lúc càng thêm kiên định. Hắn biết rõ mình chỉ có duy nhất một cơ hội mà thôi. Hắn chẳng những phải nắm lấy cho chắc, mà còn phải hoàn thành thử thách lần này cho bằng được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui