Editor: Kim Phượng
“Phụ hoàng, Mộ Vô Song đó còn có thân phận khác sao?” Cao Lăng hơi sửng sốt, mày hơi hơi nhăn lại, trong lòng dần dần xuất hiện một tia bất an.
Khó trách, lúc Mộ gia mất hết mặt mũi ở cửa thành, phụ hoàng vẫn muốn để chính mình nghênh thú Mộ Vô Song, hoá ra là vì thân phận của Mộ Vô Song không bình thường?
Hắn thật sự rất muốn biết, rốt cuộc thân phận của Mộ Vô Song có chỗ nào đặc biệt như vậy.
“Thân phận của nàng không có gì đặc biệt, đặc biệt chính là bối cảnh của mẫu thân nàng ta.” Cao Đồ cười lạnh một tiếng, “Mẫu thân của nàng ta là người của Thiên gia.”
“Thiên gia?”
Ánh mắt Cao Lăng lộ ra một tia trầm tư: “Phụ hoàng, trên đại lục rất nhiều thế lực cường đại con đều biết, nhưng trước nay con chưa từng nghe nói Thiên gia này! Không biết rốt cuộc Thiên gia này có lai lịch gì, còn cường đại hơn Linh môn sao?”
Cao Đồ lắc lắc đầu: “Không, Thiên gia cũng không cường đại, cho dù là ở trên toàn bộ đại lục cũng chỉ là một cái gia tộc hạng ba! Hơn nữa ở trong nhà họ Thiên, cường giả cường đại nhất cũng chỉ là cảnh giới Địa Linh Giả.”
Cao Lăng càng thêm không rõ, nếu Thiên gia chỉ là một cái tiểu gia tộc hạng ba, vì sao phụ hoàng lại kiêng kị Mộ Vô Song như thế?
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Cao Lăng, Cao Đồ nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn: “Sở dĩ Thiên gia làm người ta sợ hãi là bởi vì Thiên gia ở vài thập niên trước ra đời một Thiên Nhai biến thái! Chẳng sợ Thiên Nhai này đã rời khỏi gia tộc vài thập niên trước, từ đó về sau không còn về nữa, nhưng ai có thể bảo đảm sau khi đắc tội Thiên gia, Thiên Nhai sẽ không ra mặt tính sổ?”
“Nếu chỉ bằng vào thực lực, Thiên Nhai còn không tính làm người sợ hãi, chân chính khiến người ta kiêng kị chính là Thiên Nhai hắn thân là đệ nhất thần y của đại lục, cường giả đã từng được hắn cứu nhiều đếm không xuể, người thiếu ân tình của hắn cũng rất nhiều! Chỉ cần một câu của hắn, vô số người nguyện ý bán mạng cho hắn!” Trong ánh mắt Cao Đồ xuất hiện một tia kính ngưỡng, “Đáng tiếc, hiện giờ Thiên Nhai xuất quỷ nhập thần, từ trước đến nay không có người nào biết tung tích của hắn! Hoàng nhi, hiện giờ con đã biết nguyên nhân ta bảo con nghênh thú Mộ Vô Song chưa?”
Đệ nhất thần y của đại lục, dù là người của Y Các cũng cần phải cho vài phần thể diện, cho nên nghe tới lời này, trong lòng Cao Lăng rất là chấn động.
Dường như hắn nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, Mộ Vô Song lại có quan hệ huyết thống với tên đệ nhất thần y của đại lục kia!
“Phụ hoàng, vì sao nhiều năm như thế, người cũng không biết bối cảnh thật sự của Mộ Vô Song?”
Cao Lăng nhẹ cau mày, dò hỏi ra tiếng: “Hơn nữa, lão già Mộ Hành Cừu kia lại giữ bí mật này nhiều năm như vậy, con dâu hắn có được thân phận thâm sâu như thế, sao hắn có thể không nói ra?”
Đây thật sự không phải phong cách làm việc của lão gia hỏa kia.
“Phỏng chừng ngay cả Mộ Hành Cừu cũng không biết chuyện này, trẫm vẫn là mấy năm trước, lúc cha mẹ Mộ Vô Song còn trên đời, ẩn vệ trong cung vô tình nghe được bí mật này.” Khoé môi Cao Đồ gợi lên một nụ cười, mặt mày uy nghiêm nói, “Cho nên, trẫm mới bảo con bất luận như thế nào cũng cần phải nghênh thú Mộ Vô Song! Nếu có thể có quan hệ với đệ nhất thần y của đại lục, Vân Lạc Phong tính là thứ gì? Nàng lấy đâu ra tư cách so sánh với vị này?”
“Hơn nữa……” Cao Đồ ngừng lại một chút, tiếp tục cười lạnh mở miệng, “Trẫm còn được biết, sau khi người của Thiên gia biết được thiên phú y học của Mộ Vô Song, muốn đưa nàng trở về Thiên gia, bồi dưỡng nàng thành Thiên Nhai thứ hai, đây cũng là cơ hội tốt nhất để con tiến vào Thiên gia!”
Thiên phú y học của Mộ Vô Song hoàn toàn không thể so sánh với Vân Lạc Phong nhưng ở trong mắt những người khác thì vẫn là một thiên tài! Đây là nguyên nhân vì sao Cao Đồ thà rằng làm hoàng thất lưng đeo nón xanh cũng muốn để Cao Lăng nghênh thú Mộ Vô Song!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...