Edit: Sahara
"Ta biết rồi..."
Vân Lạc Phong gật đầu: "Vậy ta không làm phiền ngài nữa."
"Vân cô nương, thực lực Long Nham, cô nương cũng đã được chứng kiến, ta có thể phái hắn đi giúp cô." Tộc trưởng tưởng Vân Lạc Phong tức giận nên mới nói không phiền đến ông: "Ta dám cam đoan, ngoại trừ Thống Ngự Giả, trên đại lục này không ai là đối thủ của Long Nham."
Nghe vậy, Vân Lạc Phong mỉm cười: "Không cần đâu, ta có thể ứng phó được!"
Nàng không muốn nợ ân tình tộc Tổ Long.
Nếu không còn cách nào, nàng sẽ nhờ tộc Tổ Long giúp đỡ, nhưng nếu bản thân có thể nắm chắc, vậy nàng sẽ tự mình giải quyết.
"Nếu vậy ta cũng không miễn cưỡng cô nương, nếu cô nương có điều gì cần, có thể nói với tộc Tổ Long bất cứ lúc nào, tộc Tổ Long chúng ta nhất định nghĩa bất từ nan!"
Vân Lạc Phong không nói thêm gì nữa, nàng nhìn sang Vân Tiêu.
Sau khi nhìn thấy vẻ uất ức trong mắt Vân Tiêu, tâm trạng xúc động của nàng dần dần ổn định lại, bất đắc dĩ nói: "Vân Tiêu, mặc kệ sau này có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, chàng cũng không được lấy mạng mình ra cược."
"Lúc ấy ta không nghĩ được nhiều như vậy, ta chỉ muốn nàng được sống!"
Vân Lạc Phong khẽ nheo mắt, đáy mắt lóe lên một tia nguy hiểm: "Nếu chàng dám chết, ta cũng dám tới Minh Giới kéo chàng về!"
"Phong Nhi!" Vân Tiêu nắm tay Vân Lạc Phong, chan chứa thâm tình nói: "Ta sai rồi, nàng tha thứ cho ta đi, được không?"
Vân Lạc Phong hung tợn trừng Vân Tiêu một cái: "Chờ lên giường ta sẽ tính sổ với chàng."
"Tính sổ như thế nào?"
"Làm chàng không xuống giường được!" Vân Lạc Phong nhéo tay Vân Tiêu, giọng vẫn hung ác như cũ.
Vân Tiêu vốn uất ức đầy mặt, vừa nghe câu này lập tức bật cười: "Ta cầu còn không được!"
Vân Lạc Phong đen mặt.
Nàng lại quên mất, người đàn ông này bình thường rất nghe lời, nhưng vừa lên giường liền biến thành cầm thú.
Dù nàng mệt đến sống dở chết dở, cũng không thể làm con cầm thú này có ngày không thể xuống giường được....
"Chủ nhân!" Tiểu Trùng Trùng bĩu môi: "Các người muốn ve vãn yêu đương thì cũng nên suy nghĩ một chút đến tâm trạng người độc thân như ta chứ?"
Xem ra, nó cũng phải nhanh chóng tìm một con rồng cái mới được, tránh bị ân ái của hai người này dìm chết....
Vân Lạc Phong liếc nhìn Tiểu Trùng Trùng, không trả lời lại nó. Nàng quay sang nhìn tộc trưởng, hỏi: "Khi nào chúng ta xuất phát?"
"Ngay bây giờ!"
Tộc trưởng không hề chần chừ, trả lời Vân Lạc Phong ngay.
Còn về đám người Tần Thiên Lao, đều giao lại cho Long Nham xử lý......
______________
Tộc Tổ Long không đông, thậm chí còn có phần thưa thớt, nên chỉ có nửa bình nước tiểu mà cũng mất tận ba ngày thời gian.
Sau ba ngày, Vân Lạc Phong cầm nửa bình nước tiểu Tổ Long tiến vào dược điền, tưới nước vào góc Long Tiên Thụ, không bao lâu sau, Long Tiên Thụ liền ra hoa kết trái, toàn bộ quá trình diễn ra trong thời gian rất ngắn....
Có quả Long Tiên rồi, người Cương Thiết Liệt Diễm quân đoàn lại thành công đột phá.
Có điều, lần này Vân Lạc Phong bảo người Cương Thiết Liệt Diễm quân đoàn đột phá trong ảo cảnh, nên không gây ra động tĩnh lớn.
Chờ phát quả Long Tiên xong, Vân Lạc Phong và Vân Tiêu rời khỏi Linh Thần Đại Lục, xuất phát đến thành Vô Tận.
Đây là lần thứ ba Vân Lạc Phong đến thành Vô Tận.
Lần đầu, nàng đến để xây dựng nền tảng thế lực đầu tiên của mình, cũng chính là Y Tháp. Còn tình cờ gặp lại người bạn tốt hai đời_Nam Cung Vân Dật....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...