Editor: Thảo Diệp
Vân Lạc Phong quét về phía Hồ Li bằng vẻ mặt cổ quái: “Không phải ngươi nói đến đây tìm người? Sao? Không phải ngươi tìm Hồng Loan?”
Nghe vậy, mày liễu của Hoàng Oanh Oanh hơi chau, đem đại công chúa Báo tộc ở trong tay ném lên mặt đất, lời nói lạnh nhạt: “Tiểu thư, nữ nhân này nói người Long tộc giết Y Lợi công chúa, chúng ta là tới đối chứng.”
Y Lợi?
Trong khoảnh khắc, ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người lục bào nam tử...
“Ta sai ngươi đi Thú thành đối phó Vân Lạc Phong, ngươi giết công chúa Báo tộc làm gì?” Long Ngâm rất phẫn nộ.
Cái tên này được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, kết cục ngày hôm nay của mình, đều do hắn ban tặng.
“Long Ngâm đại nhân,” lục bào nam tử phịch một tiếng quỳ xuống đất, “Thuộc hạ không có, thuộc hạ thật sự không giết công chúa Báo tộc, thuộc hạ giết nàng làm gì?”
Con người trước khi chết thường nói lời thật lòng.
Thời điểm này, lục bào nam tử cũng sẽ không nói dối.
Đại công chúa sắc mặt vô cùng tái nhợt, dọc đường bôn ba đã làm thân thể của nàng thiếu chút nữa suy sụp, cho nên, lúc này giọng nàng ta cũng lộ ra sự suy yếu.
“Ta... Ta không có nói lời này, là bọn họ hãm hại ta, Long Ngâm đại nhân, người phải tin tưởng ta, ta một lòng chân thành với người, làm sao ta lại vu oan Long tộc?”
Vân Lạc Phong cười.
Nàng cười rất tà khí, đôi mắt đen nhánh phảng phất có thể thấy rõ nhân tâm.
“Ngươi chắc chắn không vu oan Long tộc, ngươi cũng không có lá gan này.”
Đại công chúa hừ một tiếng, nàng ta không rõ sao Vân Lạc Phong lại ở chỗ này.
Tuy nhiên, nghe lời nói hiện tại của nàng, đơn giản chỉ là vuốt mông ngựa Long tộc thôi, đáng tiếc, Long tộc thà tin tưởng thú loại, cũng sẽ không dễ dàng tin nhân loại...
“Chỉ là, ngươi có thể mượn tay Long tộc, giết Hồ Li cùng Hoàng Oanh Oanh, đúng không?” Khóe môi Vân Lạc Phong gợi lên một nụ cười ngạt, giọng tà bĩ hỏi.
Sắc mặt đại công chúa sắc mặt càng thêm trắng bệch: “Vân Lạc Phong, ngươi đừng mơ oan uổng được ta, ngươi cho rằng Long tộc sẽ tin các ngươi hay là tin ta?”
Lúc này, đại công chúa còn chưa rõ ràng tình huống hiện tại, tất nhiên không biết Long tộc đã phát sinh biến cố.
Nàng ta chỉ biết, thân phận linh thú chính là tấm bùa hộ mệnh của nàng!
“Ta mặc kệ ngươi là thừa nhận hay không, ít nhất ngươi có ý định muốn giết người bên cạnh ta, chỉ dựa vào điểm này, ta đã không thể tha cho ngươi.” Vân Lạc Phong nâng tay lên, oanh một tiếng, một lực lượng dừng ở trên ngực đại công chúa, trong nháy mắt hung hăng nện thân thể của nàng lên tường.
Miệng phun máu tươi, không cách nào ngừng...
“Vân Lạc Phong, ngươi thật to gan, ngươi dám động thủ với ta ở Long tộc!” Đại công chúa nghiến răng nghiến lợi, nhìn về hướng Long Ngâm, “Long Ngâm đại nhân, nữ nhân này khiêu khích quyền uy của Long tộc, phải trói nàng lại, đem bầm thây vạn đoạn!”
Lục bào nam tử giống như nhớ tới cái gì, đột nhiên quỳ gối trên mặt đất, than thở khóc lóc: “Long Ngâm đại nhân, chính là nữ nhân này nói với ta, Vân Lạc Phong ở Truy Phong liên minh, nói cách khác, ta cũng không thể ở thời điểm này đi diệt Truy Phong liên minh nếu không có nàng.”
Trong nháy mắt, mấy ánh mắt mang theo sát khí đều hướng về đại công chúa.
Nắm tay Nam Cung Vân Dật kêu răng rắc, hàm răng cắn chặt, hắn không thể khống chế được lực của chính mình, trong khoảnh khắc phát tiết hết ra.
Nhưng mà...
Long Ngâm so với hắn còn nhanh hơn một bước, tới trước đại công chúa, nắm tay chứa thủy sắc linh lực hung hăng oanh về phía đại công chúa.
“Đều là do ngươi sai! Nếu không phải ngươi nói với ta trong người Vân Lạc Phong có hỏa linh quả, ta cũng không đi đuổi giết nàng!”
“Nếu không phải ngươi dẫn thủ hạ của ta đi Truy Phong liên minh, ta cũng không phạm phải sai lầm lớn như vậy.”
“Ngươi hại ta thê thảm như vậy, ta nhất định phải kéo ngươi cùng xuống địa ngục!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...