“Không biết lượng sức! ”
Sắc mặt nam nhân lam bào đột nhiên biến đổi, ánh mắt càng thêm cao ngạo: “Kẻ hèn nhân loại, cũng dám khiêu khích uy nghiêm Long tộc, muốn tìm chết phải không?”
Nam Cung Vân Dật rất khó chịu thái độ nói chuyện của nam nhân lam bào, hắn hừ một tiếng: “Vân Lạc Phong, Vân Tiêu, để cho ta tới giáo huấn hắn một chút trước, hôm nay lão tử không đánh hắn đến nỗi kêu cha gọi mẹ, lão tử liền quỳ xuống kêu cha hắn!”
“Vân Lạc Phong?”
Ba chữ này, đột nhiên rơi vào trong tai nam nhân lam bào, ánh mắt bỗng nhiên co chặt, một tia giết chóc từ đáy mắt hắn chợt lóe ra.
Hắn đang muốn tìm nàng, không nghĩ tới, nàng lại tự động đưa tới cửa.
Xem ra, ông trời cũng đều muốn giúp hắn……
“Tên Vân Lạc Phong, ngươi không xứng gọi!”. Cằm Nam Cung Vân Dật hơi hơi giơ giơ lên, nghiễm nhiên không đem cường giả Long tộc này để vào mắt.
Nam nhân lam bào cũng bất động giận, hắn âm trầm cười: “Vân Lạc Phong, đem hỏa linh quả giao ra đây cho ta!”
Hỏa linh quả?
Vân Lạc Phong khẽ cau mày, ánh mắt ẩn ẩn lập loè.
“Ta không biết ngươi đang nói cái gì.
“Tới bây giờ rồi mà ngươi còn dám giả ngu, đại công chúa báo tộc đã nói cho ta, trong tay của ngươi có hỏa linh quả! Hiện tại ngươi lập tức giao ra đây, nói không chừng ta thấy ngươi thái độ thành khẩn, còn có thể tha cho ngươi một mạng.”
Nam nhân lam bào vươn tay của mình ra, cả người khí thế nói như đưa ra mệnh lệnh.
Vân Lạc Phong đôi mắt nhíu lại, không nghĩ tới, lại là báo tộc đại công chúa ở giở trò quỷ.
“Ta không có hỏa linh quả.”
Vân Lạc Phong buông tay: “Tin hay không tùy ngươi.”
“So với nhân loại giảo hoạt, ta càng nguyện ý tin tưởng linh thú! Nếu ngươi không giao ra hỏa linh quả, ta sẽ không có cách nào cứu Hồng Loan mà ta yêu thương, ta sẽ làm ngươi chết không có chỗ chôn!”
Hồng Loan……
Hai chữ này đột nhiên đâm vào trong lòng Vân Lạc Phong, làm tim nàng đều run rẩy lên.
Cũng đúng lúc này, Vân Tiêu tính toán ra tay……
Trước một phút Vân Tiêu động thủ, Vân Lạc Phong nhanh chóng bắt được tay hắn, làm khí thế trên người hắn trong một phút đó tất cả đều thu trở về.
Nàng hít sâu một hơi, ngăn chặn nội tâm run rẩy lộ ra cảm xúc, lạnh lùng nhìn về phía nam nhân lam bào.
“Nếu ngươi có thể nói cho ta triệu chứng bệnh tình, có lẽ…… Ta có thể cứu người!”
Nàng nói chính là cứu người, chứ không phải nói là giao ra hỏa linh quả.
Nhưng tromg lòng nam nhân lam bào, nghiễm nhiên tưởng là Vân Lạc Phong không thắng nổi uy hiếp của mình, muốn giao ra hỏa linh quả.
“Dù sao các ngươi cũng sắp là một đám người chết, ta đây nói cho ngươi thì đã sao!”. Nam nhân lam bào cười lạnh một tiếng: “Hồng Loan là nữ nhân ta yêu thương, đáng tiếc, nếu chúng ta hai người kết hợp, thì nàng sẽ sinh ra hài tử nhất định là nửa người nửa thú, huyết thống sẽ không thuần khiết, nhất định ảnh hưởng đến thiên phú hài tử……”
“Cho nên……”. Hắn cong môi nói: “Cũng nghe nói băng sương chi quả có thể giải quyết cái phiền não này, lúc sau ta liền ép nàng ăn vào! Ta đâu biết di chứng mà băng sương chi quả mang lại vô cùng mãnh liệt như thế, nên phải cần hỏa linh quả mới có thể cứu nàng!”
Vân Lạc Phong gắt gao nắm bàn tay, trong lòng lửa giận thiếu chút nữa phun trào ra.
Lấy tính cách Hồng Loan, sinh tử của mình không rõ, nàng sao có thể ở tại Long tộc sinh con đẻ cái? Nói chuyện yêu đương?
Cho nên, đủ loại hiện tượng cho thấy, Hồng Loan nhất định là bị bức bách!
Nhưng mà, con rồng này vì thỏa mãn tâm tư của mình, lại dám bức bách ép Hồng Loan ăn băng sương chi quả……
Nàng…… Tuyệt đối sẽ không bỏ qua hắn!
“Khó trách nhiều người như vậy đều tìm không thấy Hồng Loan, hóa ra…… Nàng là bị Long tộc các ngươi bắt đi mất!”
Vân Lạc Phong cười, vẻ tươi cười rất là âm lãnh, sát khí trong hai tròng mắt đen nhánh phát ra.
Khí phách nàng tiết ra ngoài, tà mị nói.
“Bất luận cái gì làm thương tổn nàng, chắc chắn phải chết!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...