Edit: Mai
Beta: Sahara
Nam tử kia lập tức im lặng, nhưng mà, sắc mặt của hắn rất không phục, lại lần nữa dùng đôi mắt âm trầm hung hăng trừng mắt nhìn Vân Lạc Phong cùng Vân Tiêu.
Vân Tiêu lạnh lùng quét mắt liếc hắn một cái.
Một cái liếc mắt kia, mang theo trầm trọng áp lực, giống như một tảng đá lớn đè lên trên người hắn, làm hắn không thể thở nổi, sắc mặt một mảnh trắng bệch.
Nhưng......
Rất nhanh thì Vân Tiêu đã thu hồi ánh mắt, khuôn mặt lãnh khốc trước sau như một.
"Vân cô nương, thực lực của những linh thú này đều rất cường đại, các ngươi cứ trốn một lúc là được, những linh thú này, hãy giao cho chúng ta xử trí."
Thiên Phong hơi hơi mỉm cười, sau đó hắn ngước lên nhìn bầu trời đã bị che lấp gần hết, ánh mắt đột nhiên sắc bén như kiếm, hừ lạnh nói: "Các ngươi tìm được chúng ta thì thế nào? Truy Phong Liên Minh chúng ta, cả đời này cũng nhất quyết không đội trời chung với các ngươi!"
"Giết!"
Tùng mộc giương lên tay, tất cả mọi người trong liên minh đều rút vũ khí ra, không ai lùi bước.
"Grào!"
Trên bầu trời, một con linh thú gầm lên giận dữ, nhanh chóng từ trong không trung lao xuống phía dưới, tựa như một quả cầu lửa, rơi xuống rất nhanh làm mọi người không còn cách nào chống đỡ.
Tùng Mộc vội vàng giơ kiếm lên ngang ngực đỡ đòn, phịch một tiếng, đầu con linh thú kia nện vào phía trên thân kiếm, trong phút chốc, thân kiếm bị thủng một lỗ lớn, cả người Tùng Mộc cũng bị bức lui về sau mấy bước......
"Không đúng, đám linh thú lần này đến thực lực đều rất cường đại, theo lý mà nói, Thú tộc sao có thể phái ra cao thủ cường đại như vậy?"
Trong tình huống bình thường, cường giả nếu không muốn tự mình động thủ, thì sẽ sai bảo thủ hạ đi hoàn thành nhiệm vụ.
Tuy nhiên......
Lần này Thú tộc tiến đến, đều là những cường giả cường đại trong tộc, tại sao bọn chúng lại vì một Truy Phong Liên Minh mà xuất hiện ở chỗ này?
Chẳng lẽ, trong chuyện này còn có nguyên nhân gì đó mà bọn họ không biết?
"Cẩn thận!"
Thiên Phong quay đầu lại, nhìn thấy phía sau Tiểu Hi xuất hiện một con Hỏa Diễm Sư Tử khổng lồ, Thiên Phong phóng người lao đến phía sau Tiểu Hi nhanh như chớp, nâng kiếm lên chặn lại móng vuốt sắc bén uy mãnh của Hỏa Diễm Sư Tử.
Xoạt!
Móng vuốt cắt đứt kiếm của Thiên Phong, hơn nữa quào trúng ngực hắn, máu tươi từ ngực tràn ra, nhiễm đỏ cả bộ trường bào màu xanh lá.
"Khụ khụ!"
Thiên Phong ho khan hai tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, thân mình hắn hơi lảo đảo, thiếu chút nữa không cách nào đứng vững.
Thời khắc này, trong lòng tất cả mọi người bỗng dâng lên một sự tuyệt vọng......
Không còn gì nghi ngờ, đây là nhóm linh thú cường đại nhất mà bọn họ từng gặp phải, cho dù là Thiên Phong hắn, cũng không cách nào là đối thủ của những linh thú cường đại kia, chẳng lẽ bọn họ phải chết ở nơi này sao?
"Tiêu rồi! Lần này chúng ta thật sự là tiêu rồi! Nếu phó minh chủ có ở đây, có thể chúng ta vẫn còn có một tia hy vọng."
Sắc mặt mọi người đều trắng bệch, đây là lần đầu tiên bọn họ cảm giác được...... nỗi tuyệt vọng cùng cực!
Nhưng dù là như vậy, thì vẫn không có một ai có ý định đầu hàng trước đám linh thú kia.
Cho dù phải chết, bọn họ cũng không thể đánh mất tôn nghiêm!
"Tỷ tỷ, thực xin lỗi......"
Hai mắt Tiểu Ngôn tràn ngập nước mắt, áy náy nói: "Lúc trước, nếu không phải đệ dẫn tỷ về đây, thì tỷ cũng sẽ không gặp phải loại chuyện này......"
Uỳnh!
Tiểu Ngôn vừa dứt lời, thì bỗng có một tiếng vang thật lớn từ phía sau truyền đến.
Đám người Tùng Mộc ngẩng đầu nhìn lại, thấy một con tinh tinh khổng lồ đã nhảy tới phía sau Tiểu Ngôn, nắm đấm cứng như kim cương múa may, đánh về phía tiểu hài tử......
"Cẩn thận!"
Tùng Mộc hoảng loạn hét lớn một tiếng, giọng điệu mang theo sự nôn nóng.
Thiên Phong cùng Tiểu Hi là người có phản ứng trước tiên, thân mình bay nhanh về hướng Tiểu Ngôn......
Thế nhưng, hai người bọn họ cuối cùng vẫn chậm một bước......
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...