Edit: Sahara
Hồng Loan lạnh lùng nhìn đám cường giả đang lao nhanh về phía mình, sắc mặt bất giác có chút tái nhợt, nhưng dù là vậy thì chân nàng cũng không lui về sau nửa bước, vẫn như một ngọn núi sừng sững đứng chắn trước cửa phòng.
"Chết tiệt!" Hồng Loan dùng sức cắn răng, càng lúc càng thấy lực bất tòng tâm: "Không biết Vân Lạc Phong đã xong việc chưa, ta thật sự không thể chống được bao lâu nữa!"
Nhưng chỉ cần nàng còn một hơi thở, thì sẽ không để đám người này tiến lên nửa bước!
Lúc này, nhìn đám người kia đang chen chúc xông lên, Hồng Loan không hề suy nghĩ gì đã nhảy vào trận doanh của quân địch lần nữa, sát phạt quyết đoán, hồng y tung bay, tuy nhiên, thời khắc này, bất kỳ kẻ nào cũng nhìn thấy được, sức mạnh của Hồng Loan đang nhanh chóng trôi đi, ngay cả việc phản kháng cũng trông có vẻ vô lực.
"Xẹt!"
Một thanh trường đao xẹt qua cánh tay Hồng Loan, ống tay áo liền bị chém rách, máu từ cánh tay bắn ra, đây giống như là màu sắc đẹp nhất trên đời, từ trên bầu trời rơi xuống*.
(*Cảnh này có lẽ đang chiến đấu trên không trung nên máu mới từ trên trời rơi xuống.)
"Nha đầu, đến bây giờ mà ngươi còn chưa chịu tránh ra?"
Một lão giả bước tới trước, lạnh lùng nhìn Hồng Loan đang ngang ngạnh chống đỡ, khí thế bức người mà nói.
Hồng Loan ôm chặt lấy vết thương trên cánh tay, giữa hai mày tràn ngập khí phách và khí thế mạnh mẽ làm người khác không thể nào bỏ qua.
"Đời này của Hồng Loan ta sợ rất nhiều thứ, chỉ duy nhất không sợ chết mà thôi! Trước đó ta đã nói rồi, các ngươi muốn tiến vào phòng, vậy thì phải bước qua thi thể của ta!"
Bởi vì dược hiệu mất đi, thực lực Thánh Quân của Hồng Loan đã rớt về Thánh Tôn, lại từ Thánh Tôn rớt về Thánh Vương.....
Thế nhưng, khi thực lực Hồng Loan rớt về đến cảnh giới vốn có thì lại không có dừng lại, ngược lại còn đang tiếp tục thối lui, đến Thánh Linh Giả, rồi Tôn Linh Giả....
Những người đến bao vây Quỷ đế thấy thực lực Hồng Loan thục lùi, liền ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếng cười kiêu ngạo của bọn chúng vang vọng khắp toàn bộ đường phố.
"Tiểu cô nương, không ngờ di chứng sau khi tăng lên thực lực của ngươi lại nghiêm trọng như thế, lại có thể biến ngươi thành một phế vật!"
Chiếu theo tốc độ thoái hóa thực lực bậc này, thực lực của Hồng Loan sẽ tiêu tán hết rất nhanh, hoàn toàn trở thành một phế vật.
Trái tim Hồng Loan căng thẳng, gắt gao ôm chặt cánh tay bị thương, nàng cũng không ngờ rằng, hậu quả của việc mạnh mẽ tăng lên thực lực lại nghiêm trọng thế này.
Nhưng mà, nàng không hề hối hận!
"Ta rất hiếu kỳ, Quỷ đế này rốt cuộc là gì của ngươi? Lại khiến ngươi vì cứu hắn mà không tiếc mạng sống?" Lão giả kia cười lạnh, nhìn Hồng Loan bằng ánh mắt châm chọc, ngôn ngữ đầy khinh thường.
Hồng Loan ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn đám người trước mặt: "Không còn cách nào, ai bảo Quỷ đế là nam nhân của Vân Lạc Phong nhà ta! Nếu như hắn chết, Vân Lạc Phong nhất định sẽ thương tâm khổ sở, cho nên, ta chỉ có thể liều chết bảo vệ hắn!"
"Huống hồ,....." Hồng Loan dừng lại một chút, trào phúng mà nói: "Đám người các ngươi thật là mặt dày vô sỉ, Bồ Đề Tâm là vật mà Quỷ đế tìm được, các ngươi lại đi truy đuổi hắn, hơn nữa còn ngụy biện bằng lý do đường hoàng! Cho dù không vì Vân Lạc Phong, thì khi nhìn thấy loại người như các ngươi, ta cũng sẽ ra tay bênh vực kẻ yếu!"
"Hừ! Nhiều lời vô ích! Tiểu cô nương, ngươi đã lựa chọn bênh vực Quỷ đế, vậy hôm nay, ta sẽ dùng mạng của ngươi, để tế bái các huynh đệ tỷ muội đã táng thân trong trận chiến này!"
Ầm!
Trong nháy mắt, khí thế của tất cả cường giả ầm ầm triển khai, Hồng Loan nắm chặt kiếm trong tay, ngẩng đầu nhìn về phía đám người đang che trời lấp đất mà đến....
"Có lẽ hôm nay Hồng Loan ta sẽ phải táng thân tại đây! Nếu còn có gì tiếc nuối, thì đó chính là ta chưa kịp đánh hạ một mảnh thiên hạ để chứng minh cho phụ thân thấy thực lực của chính mình!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...