Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ
Bạch nhãn lang?
Quý Phỉ cười lạnh liên tục ở trong lòng, nói đến bạch nhãn lang, phỏng chừng các ngươi càng giống hơn.
Đừng thấy nam nhân trung niên đối xử không tệ với nàng, đó là bởi vì, hắn ta còn chưa hoàn toàn khống chế Quý gia! Nếu tại thời điểm này bị truyền ra mình đối xử khắt khe với nữ nhi của đệ đệ, vậy thì danh dự của hắn sẽ xuống dốc không phanh.
Cho nên, hắn tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra!
“Mẫn nhi, Phỉ Phỉ chắc cũng mệt mỏi rồi, nàng đưa nó đi nghỉ ngơi đi, còn trang điểm lại một chút nữa, ta quyết không thể để nữ nhi của đệ đệ ta chịu bất luận ủy khuất gì!” Nam nhân trung niên ngẩng đầu nhìn về phía mỹ phụ, nhàn nhạt phân phó.
“Gia chủ, giao Phỉ Phỉ cho ta đi, thiếp sẽ đối xử với con bé thật tốt.”
Mỹ phụ rũ mắt cười nhạt, âm hiểm trong đáy mắt càng sâu.
Tưởng tượng đến những người đó đưa ra điều kiện phong phú, nàng liền cười đến không khép miệng được.
……
Thành Long Trường.
Phía trên đường phố phồn hoa, An Tử Hạo dừng bước chân, hắn nhìn về phía một nam một nữ bên cạnh, nói: “Vân Tiêu công tử, Vân cô nương, nơi này chính là địa bàn của Quý gia…… Thế lực Quý gia ở trong thành Long Trường rất rộng lớn, mà gia chủ Quý gia cũng đã tới Thánh Vương rồi!”
Vừa nói đến nơi đây, An Tử Hạo liền rất tức giận: “Lúc trước, khi gia chủ tiền nhiệm cũng chính là phụ thân của tiểu thư tử vong, không biết đưa gia chủ Quý gia dùng cái gì, khiến cho thực lực của hắn lập tức đột phá tới Thánh Vương. Hơn nữa, bảo hắn chiếu cố tiểu thư nhưng không nghĩ tới, Quý gia đối xử với nàng như thế!”
Cha mẹ bất ngờ tử vong, chiếm đoạt tài sản, lại đuổi thân nữ duy nhất ra khỏi gia tộc……
Một màn này quen thuộc đến nhường nào?
Vân Lạc Phong bỗng nhiên căng thẳng, trong con ngươi rũ xuống hiện lên một tia lạnh lẽo.
Lúc trước, khi ở Hoa Hạ, nàng cũng đã trải qua một màn như vậy, thế cho nên đến bây giờ, nàng vẫn không quên sắc mặt của những người đó ……
“Đi, hiện tại chúng ta liền tới Quý gia!”
Vân Lạc Phong nâng mặt lên, sát khí xuất ra từ trên cơ thể……
“Ai?”
Ở cửa lớn Quý gia, hai thị vệ canh giữ cửa nhìn thấy mấy người đi tới với khí thế ào ạt thì vẻ mặt lập tức trở nên lạnh lùng.
Nhưng mà, khi bọn họ thoáng nhìn thấy An Tử Hạo theo sát phía sau thì gương mặt lạnh nhạt biến thành khiếp sợ.
“An Tử Hạo, ngươi còn dám trở về!” Một thị vệ ánh mắt phẫn nộ, hắn ra hiệu với đồng bọn bên cạnh rồi nói, “Ngươi nhanh chạy đi thông báo với gia chủ và phu nhân, nói…… An Tử Hạo đã trở lại!”
“Được!”
Tên thị vệ kia xoay người đi vào trong sân, không tới một lát, một nam một nữ dẫn theo đám người hấp tấp đi ra.
Chỉ thấy nam nhân trong đó thần sắc uy nghiêm, mắt sáng như đuốc, mỹ phụ bên cạnh hắn thì nở một nụ cười, khi nhìn thấy An Tử Hạo đứng ở cửa, trong mắt đẹp hiện lên sát ý.
“An Tử Hạo!”
Nam tử trung niên nghiến răng nghiến lợi: “Cái tên bạch nhãn lang đáng chết kia, dám quay về Quý gia ta sao!”
“Bạch nhãn lang?” An Tử Hạo cười lạnh một tiếng, “Các ngươi đang nói chính mình sao?”
“Làm càn!” Nam nhân trung niên giận tím mặt, “Ngươi chỉ là một thị vệ nho nhỏ, lại dám nói như thế với bổn gia chủ, là ai cho ngươi lá gan như vậy!”
An Tử Hạo nâng gương mặt tuấn tú lên, mặt không đổi sắc: “Gia chủ nhà ngươi cũng chỉ là kế thừa từ lão gia nhà ta thôi! Nếu không có lão gia, ngươi hiện tại còn không biết nhịn đói ở nơi nào đâu!”
“Ha ha!” Nam nhân trung niên giận đến mức cười to, “Nói về đệ đệ ta, thật ra ta muốn tính sổ với ngươi đó, đệ đệ ta luôn đối xử với ngươi không tệ, còn xem ngươi như nhi tử thân sinh mà đối đãi, ngươi lại làm cái gì? Câu dẫn nữ nhi của hắn, hơn nữa còn bỏ trốn? Phỉ Phỉ mới sáu tuổi, sao ngươi có thể làm ra loại chuyện không bằng cầm thú thế kia?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...