Dịch: 707DefenderOfJustice
Biên: Amon Luo Luo
***
Update: Thần Chiến Tranh -> Chiến Thần.
Đây là vị thần của đường tắt 'Cự Nhân', thuộc lĩnh vực chiến đấu. Còn đường tắt 'Hồng Tư Tế' hay nói cách khác là 'Thợ Săn' mới thuộc lĩnh vực chiến tranh.
________
Có khi nào ác linh kia chính là Hồng Thiên Sứ, vị Vua Thiên Sứ từng phụng dưỡng Chúa Sáng Thế và đồng thời là một trong những người sáng lập nên Tường Vi Cứu Rỗi không? Trong nháy mắt, Klein đã liên tưởng tới những điều đó, cũng suy luận ngược lại, tìm kiếm dấu vết và manh mối:
Người nắm giữ Thẻ bài “Hồng Tư Tế” tiền nhiệm đã bị dẫn dắt tới tòa cung điện dưới lòng đất bởi một trình độ hấp dẫn nào đó, để rồi chết bên cạnh các hậu duệ của Tudor;
Ác linh mà mình nhìn thấy trong mơ - khi còn sống - có thể dễ dàng giết chết một con Cự Long hùng mạnh;
Nó biết phối phương ma dược Danh sách 4 “Con Rối” của đường tắt ‘Dị Chủng’, thậm chí còn nhiều hơn;
Nó biết rất rõ chuyện liên quan tới Tường Vi Cứu Rỗi;
Các Giáo hội Chính Thần đã tồn tại từ sau Đại Tai Biến tới nay cũng không biết rằng Bince trước kia đồng thời là Bansy hiện tại chính là nơi cư trú của hậu duệ gia tộc Medici, thế mà ác linh kia lại có thể cung cấp thông tin tương ứng;
Rất có thể nó được hình thành từ cái chết của Hồng Thiên Sứ Medici… Mà một vị Vua Thiên Sứ như thế lại bị “Huyết Hoàng Đế” Aristar Tudor giết chết. Điều này có phải nói nên rằng, người sau đã siêu việt hơn cả Danh sách 1, đã đạt tới cấp độ Chân Thần Danh sách 0, đã không thể nhìn thẳng không…
Ác linh nọ tự mình nói rằng, cuối Kỷ thứ Tư, “Hắc Hoàng Đế” của Đế quốc Solomon, “Huyết Hoàng Đế” của Đế quốc Tudor, “Dạ Hoàng” của Đế quốc Trunsoest đã tranh đấu vì Danh sách 0 cho tới khi Aristar Tudor hóa điên… Đây có đồng nghĩa với việc “Huyết Hoàng Đế” đã trở thành một Chân Thần nửa điên?
Phải rồi, thầy Azik cũng nói trong thư là thầy bị “Huyết Hoàng Đế” Aristar Tudor nhìn lướt qua, thế là mất đi ý thức. Mà khi ấy ít nhất thầy cũng là Bán Thần Danh sách 4. Với uy quyền này của “Huyết Hoàng Đế”, chỉ có thể giải thích là đã đứng ở cấp độ Chân Thần rồi…
Thầy Azik cũng mô tả về sự phục sinh trở về của “Hắc Hoàng Đế” chân chính trong thư, nói Thần ngồi trên chiếc vương tọa khổng lồ, nhìn xuống hết thảy… Mà “Hắc Hoàng Đế” có thể phục sinh trở về thì khả năng rất cao chính là Chân Thần Danh sách 0… Nếu sự thật đúng là thế, Cuộc chiến Tứ Hoàng còn cao cấp hơn hẳn so với tưởng tượng của mình. Đây không còn là một cuộc chiến hòng tranh đoạt vị trí Danh sách 0 giữa các Danh sách 1 nữa rồi… Klein xâu chuỗi mọi chuyện trong quá khứ, sinh ra một nhận thức hoàn toàn mới về lịch sử Kỷ thứ Tư.
Nhưng cứ thế, nghi vấn lại theo đó mà tăng lên:
Nếu ác linh cổ xưa kia thực sự chính là Hồng Thiên Sứ Medici, vậy rất có thể tòa cung điện dưới lòng đất thuộc về “Huyết Hoàng Đế” Aristar Tudor. Thế tại sao lại có hai chiếc ngai báu dựng song song? Tại sao lại có tượng hình người của sáu vị Chính Thần?
Tại sao “Huyết Hoàng Đế” nửa điên lại muốn giết chết Hồng Thiên Sứ Medici? Trở thành Danh sách 0 rồi, Thần đã chiếm lấy vị trí nào? Đầu tiên, có thể loại trừ “Hắc Hoàng Đế”… Chẳng lẽ là “Hồng Tư Tế”? Giết chết Vua Thiên Sứ Medici vì đặc tính phi phàm của đối phương chăng?
Nhưng ‘Hồng Tư Tế’ và ‘Hắc Hoàng Đế’ đâu có vẻ gì giống hai đường tắt gần có thể thay đổi cho nhau. Đường tắt trước gần như có thể xác định là cùng một đôi với đường tắt ‘Ma Nữ’ rồi còn gì. Ừm… Đội trưởng từng nói, lúc uống ma dược của đường tắt khác, nếu lần thứ nhất mà không chết thì khả năng cao cũng là hóa điên và đạt được sức mạnh quỷ dị, méo mó, đáng sợ. Điều này rất phù hợp với bản chất nửa điên của “Huyết Hoàng Đế”!
Ở bước cuối cùng, vì không còn hy vọng gì với ‘Hắc Hoàng Đế’ và đường tắt gần, Thần mới đưa ra lựa chọn điên cuồng nhất, đánh đổi trạng thái nửa điên, chuyển qua một đường tắt khác hoàn toàn không liên quan gì?
Nhưng thế cũng gặp vấn đề tương tự, để thăng cấp lên “Hồng Tư Tế” thì cần phải giết chết Hồng Thiên Sứ Medici. Mà trước khi thăng cấp, Aristar Tudor không thể tự mình làm điều ấy được. Trừ phi, trừ phi, Thần được giúp đỡ bởi nhiều Danh sách 1, hoặc Chân Thần Danh sách 0…
Nghĩ tới đây, trong đầu Klein bỗng lóe lên hình ảnh từng pho tượng bên trong cung điện ngầm:
Pho tượng Nữ Thần Đêm Tối dùng trăng làm gối, pho tượng Mẫu Thần Mặt Đất ôm ấp đứa trẻ, pho tượng Chúa Tể Bão Táp khoác những tia chớp sau lưng, pho tượng Mặt Trời Rực Chói Vĩnh Hằng anh tuấn hùng dũng, pho tượng Chiến Thần ngồi trên vương tọa cao lớn, pho tượng Thần Tri Thức Và Trí Tuệ mang mũ trùm đầu, đồng thời ném ánh mắt lạnh như băng tới từ trong căn phòng u ám.
Trong khoảnh khắc, Klein không khỏi rùng mình.
Song, hắn nhớ rất kỹ, phe được sáu vị thần ủng hộ là Đế quốc Trunsoest, chứ không phải vương triều Tudor.
Lịch sử Kỷ thứ Tư càng lúc càng thêm rối rắm và đáng sợ mà… Klein thầm thở dài.
“Em đang nghĩ gì vậy?” Azik Eggers nhận ra khoảng ngừng của hắn.
Klein thuận miệng nói ra:
“Em chỉ đang nghĩ, nếu Hồng Thiên Sứ Medici đã vẫn lạc trong tay “Huyết Hoàng Đế” Aristar Tudor từ Kỷ thứ Tư, thì “Thần Thời Tiết” mà Cảng Bansy đã tín ngưỡng suốt mấy trăm năm qua là ai?
Biểu diện dị thường của họ bắt nguồn từ đâu…”
Nói tới đây, Klein im bặt, vì chuyện Cảng Bansy không giống với tưởng tượng trong đầu hắn.
Hắn vốn tưởng Hồng Thiên Sứ Medici vẫn còn ngủ say ở nơi đó, kết quả nào ngờ đối phương đã vẫn lạc từ lâu.
Nếu thế, bí ẩn được cất giấu sau Nhà hàng Lime và bưu điện càng trở nên khó suy đoán, càng không thể nào phán định ra nguồn gốc, càng nghĩ càng khiến người khác thêm sợ hãi.
Có khi nào ác linh kia đã dự liệu được kết quả ấy khi nhắc tới thị trấn Bince không? Đây chính là một bước trong trình tự thoát khỏi phong ấn của Thần chăng? Mình có nên nói chuyện này với thầy Azik để xin ý kiến của thầy không?
Ừm, đầu tiên để tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’ ở Backlund chú ý tới khu vực kia, xem có dị thường gì không đã. Nếu không có, chờ tới lúc mình quay trở về Backlund, liên lạc với tiểu thư Sharon, hỏi ý kiến cô ấy, rồi lại báo cho thầy Azik. Dù sao đó cũng là di tích chúng ta cùng thăm dò, phải tôn trọng ý kiến của cô ấy. Nếu có dị thường, vậy thì đành phải giải quyết dựa trên mức độ nghiêm trọng của vấn đề rồi… Klein nhanh chóng quyết định.
Azik nghe thấy câu hỏi của hắn, bật cười:
“Đừng nghĩ mãi về mấy chuyện ấy nữa. Nó chắc chắn đã bị Giáo hội Bão Táp mai táng rồi. Cứ cố tìm hiểu nguyên nhân, ngược lại sẽ mang tới nguy hiểm khôn lường. Dù đạt tới cấp độ Thiên Sứ cũng có khả năng sẽ vẫn lạc đấy.”
Trong thế giới thần bí học, tính tò mò thường xuyên dẫn tới cái chết… Klein nhớ lại những thứ mình từng trải nghiệm trong quá khứ.
Hắn chuyển nói:
“Thầy Azik, em đã có người đưa tin của riêng mình rồi.”
“Nhanh hơn thầy tưởng.” Azik mỉm cười.
Klein nói vắn tắt lại chuyện mình sửa đổi câu niệm chú thành kiểu gì, đã hoàn thành nghi thức triệu hồi thế nào, kết quả gặp gỡ những sinh vật Linh giới kỳ quái ra sao.
“Thời điểm triệu hồi sinh vật Linh giới, nếu không phải chức nghiệp tương ứng, quả thực sẽ xuất hiện chuyện tương tự vậy. Cần phải thử đi thử lại mới có thể đạt được kết quả mong muốn. Nhưng trong lúc làm các phép thử lại dễ gặp nguy hiểm, dù em có thêm mấy dòng mô tả như “thân thiện” vào cũng chẳng an toàn tuyệt đối đâu. Sinh vật Linh giới được triệu hồi ra có thể không mang ác ý với em, không làm hại em, nhưng cũng có thể sự tồn tại của bản thân nó sẽ gây nguy hại cho em. Có lẽ chỉ là khí thế của nó thôi cũng đã khiến em rữa nát thành máu rồi.” Nghe kể về “kẻ mang tốc độ nhanh”, “tồn tại có cảm giác không mạnh” với “tồn tại siêu phàm sở hữu năng lực sinh tồn”, Azik cười nhắc nhở vài câu rồi hỏi, “Thế cuối cùng em thành công kiểu gì?”
Klein ngượng ngùng cười nói:
“Em đổi câu cuối thành ‘Tồn tại độc nhất nguyện ý trở thành người đưa tin của tôi’ ạ.”
Azik nhất thời sửng sốt, nhìn Klein với ánh mắt kỳ lạ:
“… Mô tả này bao hàm phạm vi quá rộng, thường sẽ không thành công đâu.”
“Chắc lúc ấy em cực kỳ may mắn…” Klein cẩn thận miêu tả lại hình dáng người đưa tin của mình lại một lần, thậm chí kể cả chuyện đối phương đòi xu vàng.
Azik cẩn thận nhớ lại, nói:
“Thầy không có ấn tượng gì với sinh vật Linh giới như vậy, nhưng nếu đã ký khế ước dưới sự chứng kiến của Minh giới, chắc cô ta sẽ không gây nguy hại gì cho em đâu. Nhưng trước khi hoàn toàn hiểu rõ về cô ta, ngoài việc đưa tin, hãy cố gắng đừng sai khiến gì cô ta cả.”
“…Vâng ạ.” Klein vốn muốn nói rằng mình chẳng việc có gì cần phải sai khiến cô ta ngoài đưa tin, đột nhiên nhớ tới chuyện đã xảy ra trong trận chiến với ngài A.
Căn phòng bất chợt im lặng, rồi Klein chuyển câu chuyện về chủ đề chính:
“Thầy Azik, khi nào thì chúng ta đi Tàu Cái Chết Đen?”
Càng trì hoãn lâu, dấu vết hắn để lại trên Tàu Cái Chết Đen càng có khả năng bị xóa sổ trong đợt lau dọn hàng ngày.
“Ngay bây giờ.” Azik đứng lên, đội mũ.
Klein ăn vận chỉnh tề, đang định tìm lý do vào phòng vệ sinh để bói toán xem có nguy hiểm gì trong lần hành động tối nay không, Azik đã bắt lấy bả vai hắn, trực tiếp đưa vào Linh giới.
Giữa những khối sắc màu trùng điệp và các hình ảnh gần như vô hình, hắn nghe thấy tiếng thầy Azik:
“Bắt đầu đi.”
Trực tiếp thế luôn? Không cần xác nhận tình hình trước luôn? Chắc cao thủ đã dùng biện pháp của bản thân để suy tính qua mức độ nguy hiểm rồi nhỉ… Klein thầm làu bàu, nắm gậy batoong, bắt đầu xem bói tung tích vật phẩm mình để lại.
Gậy batoong tự động bay lên, lăn lộn nhảy vọt về phía trước.
Azik mang Klein theo sát đằng sau, thoải mái đi xuyên qua Linh giới.
Không lâu sau, chiếc gậy batoong gỗ cứng đã dừng lại, đằng trước là màu đen dày đặc và vô số cái bóng giao thoa lẫn nhau.
Thông qua hình ảnh trừu tượng này, Klein nhận ra hẳn là nó lờ mờ tượng trưng cho Tàu Cái Chết Đen.
Đúng lúc này, cơ thể Azik dừng lại, ông nghiêm trang nói:
“Linh nơi đây nói cho thầy, có nguy hiểm.”
Có nguy hiểm á? Thứ gì đó có thể khiến cho thầy Azik cảm thấy nguy hiểm cơ á? ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ tìm được trợ thủ rồi sao? Cao tầng của Giáo phái Ma Nữ chăng? Klein bỗng nhíu mày.
——Hắn tin tưởng hoàn toàn vào phán đoán của cao thủ, vì Danh sách 7 của đường tắt ‘Tử Thần’ tên là “Người Thông Linh”, sau khi đã đạt tới cấp độ Bán Thần, có thể chú ý tới mấy thứ ấy là điều cực kỳ bình thường.
Azik khép hờ mắt lại trong hai giây rồi mở ra:
“Nhưng vấn đề không nghiêm trọng lắm, chúng ta cứ vào đi.”
Vấn đề không nghiêm trọng lắm… Chắc chỉ là đối với thầy thôi… Khóe miệng Klein giật giật, hắn quyết định thay đổi dung mạo.
Nhờ đó, dù đánh không lại, phải chật vật chạy trốn, cũng sẽ không bị người ta tìm tới cửa!
Trong chớp mắt, Klein sở hữu một chiếc cằm rộng độc đáo và đôi con ngươi xanh lục sẫm lạnh lẽo, sau đầu là một búi tóc màu nâu giống võ sĩ cổ đại.
Hắn đã giả trang thành cựu chủ nhân của Đói Khát Ngọ Nguậy, ‘Trung Tướng Gió Lốc’ Qilangos!
Azik quét mắt qua nhìn hắn một cái, tràng cảnh tứ phía bỗng mang lại cảm giác rơi vụt xuống, đủ loại màu sắc trở nên nhạt đi.
Chỉ trong tích tắc, Klein nhận ra mình đang đứng trong phòng thuyền trưởng của ‘Thiếu Nữ Bệnh Tật’ Tracy.
Vị nữ hải tặc xinh đẹp đầy hào khí này mặc một chiếc áo sơ mi trắng khác, bên vai trái có vết băng bó rõ ràng, mái tóc đen không còn buông xuống đầy quyến rũ mà uốn vòng lên.
Đối mặt với “vị khách” đột ngột xuất hiện, cô ả không hề kinh ngạc, thậm chí còn lộ ra một nụ cười.
Ngay khoảnh khắc ấy, một giọng nữ dịu dàng khó mà phân biệt vị trí vang lên:
“Là ngươi sao?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...