Dịch: 707DefenderOfJustice
Biên: Amon Luo Luo
***
Sau khi bỏ còi đồng xuống, Klein đã mở Linh thị ra.
Hắn trông thấy một bộ xương trắng hư ảo đang uể oải trồi lên từ dưới sàn, từ từ tạo thành một bóng dáng khổng lồ. Nếu cảnh tượng trước kia được ví như một đài phun nước huyền ảo, thì hiện giờ chỉ giống như dòng chảy từ một cái vòi nước bình thường.
Khóe miệng Klein khẽ giật giật, hắn vờ như mình chẳng phát hiện ra bất cứ sự dị thường nào.
Vài giây sau, cuối cùng người đưa tin xương trắng cũng thành hình. Cơ thể cao gần bốn mét lại xuyên qua trần nhà, hai ngọn lửa đen kịt lẳng lặng bốc cháy trong hốc mắt.
Klein cẩn thận gấp lá thư vào rồi ném ra.
Trong thư, hắn đã mô tả cụ thể về thương gia giàu có tên Jimmy Necker, nhắc tới chỗ văn hiến liên quan tới Tử Thần được đào ra từ trong lăng tẩm của Đế quốc Balam ở lục địa Nam, cũng như những vật liên quan tới ‘Trung Tướng Gió Lốc’ Qilangos và ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ Tracy, đồng thời đề cập đến chuyện mình đã đột nhập thành công một lần, dù ám sát thất bại, song vẫn để lại đạo cụ nhằm xác định được vị trí của Tàu Cái Chết Đen.
Đương nhiên, hắn không đi sâu vào chi tiết mình đột nhập kiểu gì, chỉ kể đại khái kỹ thuật và phong cách chiến đấu của ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ Tracy khi hai người đụng độ.
Sau khi người đưa tin nhận lấy lá thư bằng bàn tay có thể đập bay nhân loại trưởng thành chỉ trong một nốt nhạc, Klein hắng giọng:
“Ta đã có người đưa tin của riêng mình rồi.”
Hai ngọn lửa đen kịt trong hốc mắt người đưa tin xương trắng rõ ràng hơi bập bùng hai lần. Thế rồi cơ thể nó vỡ vụn, rơi xuống như thác nước, chui vào trong sàn nhà gỗ.
Có cần phải sợ trở thành người đưa tin của ta đến thế không hả? Ta thuộc kiểu người bị các ngươi ghét cay ghét đắng à? Ừm… Chắc là do mấy người đưa tin đến từ Minh giới này không nỡ rời xa thầy Azik. Dù gì người ta cũng là hậu duệ trực hệ của Tử Thần cơ mà, nói không chừng còn chẳng cách thế hệ nào. Muốn ôm đùi chứ gì, mình hiểu mà! Klein đang định dọn đồ trả phòng, đột nhiên ngứa mũi, hắt hơi một cái.
Hắt xì! Hắt xì! Khụ! Khụ! Khụ!
Nước mũi chảy ra kèm theo cơn ho khan, dù từ từ nhưng trán hắn chắc chắn đang nóng lên.
Thảm vỡi, bệnh tật của ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ vẫn còn trong người, mà mình lại bơi thẳng về Bayam trong thời tiết gió lạnh 10 độ C thế này, đổ bệnh cũng đúng thôi… Klein dùng giấy vệ sinh lau nước mũi, nghĩ đến chuyện có nên tự triệu hồi chính mình, hoạt động dưới trạng thái linh thể để khiến cơ thể bản thân khỏi hẳn không.
Sau khi suy nghĩ nghiêm cẩn xong, hắn tin làm vậy cũng bất khả thi. Một là trạng thái cơ thể sẽ ảnh hưởng rõ rệt tới trạng thái linh thể, giữa hai bên có sự liên kết mật thiết và kỳ lạ. Hai là nếu cứ để kệ đó, chắc chắn tình trạng cơ thể sẽ chuyển biến xấu.
Đây là sốt đến phát hấp luôn rồi… Klein sờ trán, chuẩn bị quay trở lại quán trọ Azure Breeze để họp mặt với Danitz, sau đó mới cân nhắc tới vấn đề có nên tới bệnh viện hay phòng khám để mua thuốc không.
…
Thành Bạch Ngân, nhà Berg.
Cuối cùng Derrick cũng nhận được quả cây Khế Ước Tâm Linh Sáng Rọi từ quý cô ‘Ẩn Sĩ’, điều chế ma dược “Thần Quan Mặt Trời” thành công.
Nó có màu vàng kim và nóng hổi, khi Derrick uống cạn trong một ngụm, cậu tưởng như cổ họng mình bị bỏng.
Ánh mắt cậu đột nhiên tỏa sáng như cất giấu hai vầng mặt trời nho nhỏ bên trong.
Thân thể cậu toát ra từng quầng sáng thuần khiết, để lộ những vết hoa văn đốm đen trên da có thể thấy bằng mắt thường.
Cùng lúc, lông tơ trên cơ thể cậu dài ra, tựa như đã biến thành lông vũ cuốn quanh ngọn lửa màu vàng.
Derrick biết lúc uống ma dược Danh sách 7 sẽ có sự thay đổi tương tự. Cậu không hoảng sợ, không bối rối, cứ thế cắn chặt răng, lặp đi lặp lại ký ức về nỗi đau khi phải tự tay giết chết cha mẹ và hy vọng từ sâu tận đáy lòng sau khi gặp được ngài ‘Kẻ Khờ’. Trước bờ vực mất khống chế này, cậu kiên cường chống đỡ qua.
Qua một hồi lâu sau, mọi sự dị thường trên người cậu đều bình phục, chỉ là không khí cậu thở ra vẫn còn mang theo hơi ấm của mặt trời.
Cậu cảm thấy thể chất mình được tăng cường, có khả năng chống cự lại bệnh tật và hoàn cảnh ác liệt ở một mức độ khá ổn.
Tuy nhiên, đây không phải trọng điểm. Thứ Derrick thích hơn cả là vô số tri thức kỹ thuật thần thánh được lấp đầy trong bộ não mình.
Chúng bao gồm “Ngọn lửa ánh sáng”, “Miễn dịch sợ hãi”, “Thệ ước thần thánh”, “Nhát chém tịnh hóa”, “Hào quang mặt trời”, “Triệu hồi ánh sáng thần thánh”, “Chế tạo nước thánh mặt trời”, v.v.
Derrick vui vẻ dạo qua dạo lại hai bước, cảm thấy những loại kỹ thuật thần thánh này quả là cực kỳ phù hợp cho việc đối phó với đám quái vật tà ác ẩn trong sâu thẳm bóng tối.
Cậu không giấu giếm, lập tức chạy đến tháp đôi, đăng ký tin mình thăng cấp vào sổ.
Cứ thế, sau bước xét duyệt, cậu sẽ đủ tư cách đảm nhiệm chức đội trưởng của tiểu đội tuần tra, có thể tiếp xúc với nhiều tư liệu Thành Bạch Ngân hơn.
Trong này bao gồm cả biện pháp giải trừ ô nhiễm tinh thần bên trong đặc tính phi phàm mà ngài ‘Thế Giới’ muốn… Trong lúc trả lời câu hỏi của nhân viên đăng ký, Derrick không khỏi nhớ lại lời hứa mình chưa thực hiện được trước kia.
Thiếu nợ thứ gì với ai luôn khiến cậu cảm thấy bất an và khó chịu. Nhưng giờ đây, rốt cuộc cậu cũng đã tìm lại được sự trấn tĩnh.
…
Trong quán bar Lá Phong Hương, ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol Kim cầm ly rượu vang đỏ, ngồi vào chỗ đối diện với ‘Lực Sĩ Khổng Lồ’ Ozil già nua, gác chân trái lên đùi phải, thong thả hỏi:
“Đã tìm thấy cái gì cụ thể chưa?”
Gã tiếp nhận mệnh lệnh của thuyền trưởng, ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ Tracy, quay về Bayam điều tra vấn đề Elaine giả. Vì lẽ đó, gã tìm đến Ozil, người đã giúp gã ban bố nhiệm vụ hồi trước ——gã không thể trực tiếp đi hỏi Quân Phản Kháng được, vì rất có thể họ có quan hệ hợp tác với Elaine giả kia. Nếu tới tận cửa chất vấn thì có khác gì mang đầu mình đến trước Dinh Thống đốc đòi tiền thưởng.
Ozil kéo cái ghế tựa qua, ngồi xuống:
“Bên kia chẳng giấu giếm gì, nhưng tao không chắc chúng nó nói thật hay nói dối. Mày biết rồi đấy, tao thích dùng nắm đấm hơn là đầu óc.
Chúng nó bảo, Elaine kia là do ‘Liệt Diễm’ Danitz đưa đến, thằng đó đại diện cho ý chí của ‘Trung Tướng Núi Băng’, hy vọng có thể thành lập quan hệ hợp tác với Quân Phản Kháng, cung cấp một chút viện trợ cho chúng, mà Elaine là một cách để biểu đạt thiện ý.”
“ ‘Liệt Diễm’ Danitz? ‘Trung Tướng Núi Băng’…” Misol nhấn vào hai cái tên này, biểu cảm dần chuyển vẻ nghiêm trọng.
Gã dựa vào lưng ghế, đôi mày hơi cau lại.
Là một cựu thuyền trưởng của ‘Trung Tướng Gió Lốc’, hiện là phó tam kỳ hạm của ‘Trung Tướng Bệnh Tật’, gã chẳng lạ gì những tướng quân hải tặc khác. Gã biết rằng ‘Trung Tướng Núi Băng’ mang thực lực mạnh mẽ, sở hữu bộ sưu tập phong phú, chỉ bằng một con thuyền và vài cấp dưới cũng đủ để đối kháng với các tướng quân hải tặc khác. Luận về sức chiến đấu đơn thuần, thậm chí cô còn mạnh hơn hai cấp trên của gã một chút. Nhưng vấn đề ở chỗ, ‘Trung Tướng Núi Băng’ hiếm khi xen vào cuộc giao tranh giữa các hải tặc. Cô chỉ luôn sưu tập tư liệu, khám phá những điều chưa biết, tìm kiếm kho báu, giống một nhà thám hiểm hơn là hải tặc.
Sao cô ta lại đột ngột muốn ám sát thuyền trưởng? Điều này chẳng phù hợp với tính cách cô ta gì hết… Trước đó cô ta mới bị ‘Thượng Tướng Đẫm Máu’ tung tin đồn hại một lần, đáng ra phải đang tập trung vào trả thù y mới đúng chứ… Misol nhấp một ngụm vang đỏ, giơ tay còn lại lên xoa xoa trán.
Gã tạm thời quẳng ‘Trung Tướng Núi Băng’ ra sau đầu, chú ý vào ‘Liệt Diễm’ Danitz.
Trong lúc cẩn thận nhớ lại, đồng tử gã đột ngột co rụt, vì gã phát hiện ra gần đây tên thủy thủ trưởng thứ tư của Tàu Mộng Tưởng Hoàng Kim quen thuộc kia thực sự có vấn đề.
Hắn đặt bẫy, giết chết ‘Sắt Thép’ Mavity, ‘Bụi Gai Máu’ Hendry và Squall tỉnh táo, tiền truy nã tăng lên thành 4200 bảng. Trong thời gian ngắn, không biết lại cuốn vào sự kiện gì, tiền thưởng tiếp tục nhảy vọt lên tới 5500 bảng, vượt qua cả ta… Misol thầm nhủ, tầm mắt vô thức hiện ra bóng dáng ‘Liệt Diễm’ Danitz, cảm thấy hiện giờ đối phương trở nên thật thần bí và đáng sợ.
Hắn thăng cấp à? Hay nhận được lợi ích cực lớn vì vài chuyện nào đó? Misol hơi nghiêng người về trước, đặt ly rượu xuống.
Gã nghiêm trọng nói nhỏ:
“Tôi vốn tưởng việc tăng tiền thưởng của hắn là trò hề.
Nhưng hiện thực đã nói cho tôi biết, ‘Liệt Diễm’ Danitz quả thực là một hải tặc vĩ đại trị giá 5500 bảng!”
Misol chợt ngẩng đầu, nói với ‘Lực Sĩ Khổng Lồ’ Ozil:
“Giúp tôi thu thập thông tin về ‘Liệt Diễm’, những chuyện gần nhất ấy!”
…
Quán trọ Azure Breeze, bên trong căn phòng xa hoa.
Khi mở cửa ra, trông thấy Gehrman Sparrow, Danitz bèn vội cảnh giác nhìn trái ngó phải một cái rồi mới đứng ra nhường đường.
“Sao rồi? Đi săn thành công chứ?” Sau khi đóng cửa phòng lại, gã vừa hiếu kỳ vừa hưng phấn hỏi.
‘Trung Tướng Bệnh Tật’ là một mỹ nhân nổi tiếng. Lúc trước nhìn thấy, trông cô ta còn quyến rũ hơn cả tưởng tượng của mình. Nếu cứ chết như thế thì phí quá. Nên giam cô ta lại, giam cầm vĩnh viễn, ở tù chung thân… Phì! Sao cô ta có thể đẹp hơn thuyền trưởng được? Cái vẻ ngoài như thế, trong Rạp Hát Đỏ có đầy! Mâu thuẫn chạy qua chạy lại trong tâm trí Danitz.
Klein nắm tay vào đặt trước miệng, ho dữ dội.
“Suýt.” Sau khi bình ổn, hắn lãnh đạm đáp.
“Tiếc thế nhờ…” Danitz thuận miệng thở dài.
Song trong lòng, gã lại nghĩ:
Tên điên Gehrman Sparrow này mạnh khủng khiếp luôn!
Đột nhập lên Tàu Cái Chết Đen, suýt ám sát ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ thành công. Mà dù thất bại cũng gần như không bị thương tích gì, vẫn trở về thuận lợi!
Ai cũng phải biết, nguyên nhân mỗi vị tướng quân hải tặc nổi tiếng khắp năm biển và chỉ đứng sau tứ vương, không phải chỉ bởi thực lực bản thân đủ mạnh, mà còn vì họ đại diện cho một đoàn đội, một thế lực, có đông đảo cấp dưới là Người Phi Phàm. Có thể chạy thoát ngay khi sau ám sát bất thành trên Tàu Cái Chết Đen, đã đủ để chứng minh tên Gehrman Sparrow này không hề thua kém bất cứ một vị tướng quân hải tặc nào rồi!
Đói Khát Ngọ Nguậy lợi hại đến thế cơ à? Không, nếu là mình, dù có cầm Đói Khát Ngọ Nguậy cũng chẳng cách nào làm vậy được… Càng lúc Danitz càng nhận thấy hành động không phản kháng lại Gehrman Sparrow một cách quyết đoán trước đó quả là sáng suốt.
Klein lại ho khan hai tiếng, chuẩn bị lệnh cho Danitz tới bệnh viện mua chút thuốc cho mình.
Rồi hắn chợt nhớ ra, nguyên nhân bệnh tình của mình hơi phức tạp, cứ dùng thuốc mà không được bác sĩ kiểm tra cẩn thận thì chưa chắc đã có tác dụng. Kể cả nhiều loại thuốc thực dụng do Rossell Đại Đế đã từng phát minh ra trước kia cũng thế.
Nếu không phải sử dụng sương xám để thành lập một hệ thống chẩn đoán và điều trị viễn trình là một việc bất khả thi, mình đã muốn kêu tên Emlyn White kia tới bắt bệnh và điều chế chút thuốc cho mình rồi… Klein vào phòng vệ sinh tắm rửa, thay về quần áo nguyên bản, đốt sạch chỗ đồ của ngư dân kia.
Thấy hắn đi ra, Danitz cầm túi giấy nghênh đón, cười lấy lòng:
“Đây là 700 bảng tiền thưởng họ đưa.”
Đúng lúc ấy, gã và Klein đồng thời nghe thấy tiếng gõ cửa. Người đến thăm là thuyền trưởng Elland.
Khi vị thuyền trưởng này bước vào phòng, ông ta nhìn chằm chằm Gehrman Sparrow một chút, nén giọng xuống:
“Tôi định quay về Cảng Pritz, nhưng lại nhận được một tin.
Hình như có náo động phát sinh trên Cảng Bansy.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...