Dịch: alreii
Biên: Cún
"Gì cơ?" Filth ngoáy tai, hoài nghi bản thân nghe lầm.
Tiểu thư Audrey xinh đẹp, ngây thơ, hiếu kỳ lại đưa ra nhiệm vụ ám sát!
Hơn nữa mục tiêu còn là đại sứ của cường quốc Entis ở đại lục Bắc nữa chứ!
Hugh khá trì độn với chuyện này, do dự trả lời: "Thực lực của bọn tôi, không, không đủ để hoàn thành nhiệm vụ này."
Thứ cô nàng suy nghĩ trước hết là độ khó của nhiệm vụ!
Audrey không để ý đến vấn đề của Filth, để bọn họ tự tưởng tượng ra lý do. Cô mỉm cười khẽ lộ lúm đồng tiền nói: "Tôi không phải bảo hai người tự mình nhận ủy thác, mà là hy vọng hai người đi tìm người phi phàm có năng lực hoàn thành. Ví dụ ngài A, tôi sẽ trả 4000 bảng thù lao cho chuyện này. Tất nhiên đây chỉ giá cả sơ bộ của tôi, cụ thể có thể thương lượng được."
"Nếu nhiệm vụ có thể hoàn thành, tôi sẽ trả cho hai người 500 bảng. Dù thất bại, cũng được 200 bảng, bởi vì nguy hiểm hai người phải gánh chịu."
Cô gom góp cả tiền lãi năm vẫn chưa nhận được nhờ đầu tư cộng cả số tiền còn thừa lại, chừng 13000 bảng. Nhưng nếu một lần dùng quá nhiều chắc chắn sẽ khiến Bá tước Holl chú ý, thậm chí cả ngân hàng Bavatt sẽ mở một cuộc điều tra. Cô thử tính toán, 5000 bảng là giới hạn, tốt nhất là không nên vượt qua.
4000 bảng... Hugh nghe được tiếng hít thở nặng nề của mình. Nhưng thoáng cái cô nàng trở nên ủ rũ, cô hiểu rõ mình không thể tiếp nhận nhiệm vụ này.
Chỉ là dùng danh nghĩa của bọn họ đi mời người phi phàm mà thôi, thù lao chỉ có 500 bảng... Tiểu thư Audrey là cô gái xinh đẹp hào phóng khẳng khái nhất mà mình từng gặp! Hugh nhanh chóng trở về hiện thực.
Filth sau phút động lòng, trong đầu đầy ấp nghi ngờ: Tại sao tiểu thư Audrey lại ủy thác nhiệm vụ thế này?
Đấu đá trong giới quý tộc?
Khúc dạo đầu cho kế hoạch chiến tranh?
Một vài đại nhân vật lớn đại biểu như Bá tước Holl hy vọng thế cuộc trở nên hỗn loạn?
...
Hai người thông qua con đường từng giao ước, nhanh chóng liên lạc với ngài A. Vào buổi trưa 3h, ánh nắng hiếm thấy xuyên qua sương mù, chiếu sáng cả Backlund. Hai người tới tòa nhà lúc trước tham gia tụ hội, nhìn thấy ngài A đội mũ trùm, ngồi bắt chéo chân, cho người ta cảm giác như thể từ trên cao nhìn xuống.
"Hai người nói tìm tôi có chuyện quan trọng?" Ánh mắt của ngài A di chuyển qua lại trên người hai quý cô.
Nghe nói có người phi phàm nữ giới từng dùng thân thể để đổi lấy vật liệu ma dược ở chỗ ngài A... Ông ta đúng là một tên biến thái buồn nôn... Khóe miệng Filth nhếch lên, cười khẽ nói: "Có một cuộc mua bán lớn, không biết ông có hứng thú không?"
Ngài A đảo qua gương mặt Hugh, cười khẽ một tiếng: "Nói đi, tôi nghe thử mua bán lớn chừng nào."
Hugh kiềm chế xung động muốn rút dao ba cạnh ra, dùng giọng điệu của Trọng Tài nói: "Ám sát đại sứ Entis thường trú tại vương quốc, Beckron Jean Matan."
Ngài A lập tức rơi vào trầm tư, nhưng bởi vì vẻ mặt bị mũ trùm che khuất, nên Hugh và Filth không thể đoán được ông ta đang nghĩ gì.
Qua một lúc ông ta mới chậm rãi dựa về phía sau, trầm giọng nói: "Cho nên, thù lao là gì?"
"4000 bảng, ngoài ra bọn tôi còn sẽ cung cấp tình báo liên quan. Như đại sứ Beckron là Nhà Âm Mưu danh sách 6 của đường tắt Thợ Săn, còn có một trợ thủ khả năng là danh sách 5. Và nhược điểm của ông ta là háo sắc." Hugh cố gắng khiến ngài A cảm thấy đây là nhiệm vụ có hy vọng hoàn thành.
Ngài A cười khẽ nói: "Tôi có thể nhận nhiệm vụ này, nhưng thù lao cần phải tăng lên."
"Lựa chọn thứ nhất, phối phương ma dược Vô Ám Giả, Chủ Tế Tai Họa, Tiên Tri hoặc là Bậc Thầy Khống Chế đều được, tất nhiên giá trị của chúng nó đều cao hơn nhiệm vụ này. Tôi không cần bản hoàn chỉnh, chỉ một phần nhỏ thôi cũng được."
"Lựa chọn thứ hai, 10000 bảng. Ha đây là mức treo thưởng của Trung tướng Gió Lốc Zilingus, thực lực của Beckron khẳng định kém gã ta, nhưng lại có trợ thủ lợi hại. Với cả tin tôi đi, trên người ông ta chắc chắn có vật phẩm thần kỳ."
Cái giá thật hợp lý, nhưng cũng là một cái giá khoa trương... Hugh và Filth liếc nhìn nhau: "Bọn tôi trở về bàn bạc lại, ngày mai giờ này nơi này sẽ cho ông câu trả lời chắc chắn."
"Được." Ngài A bày ra tư thế tiễn khách.
Họ được người hầu dẫn ra khỏi tòa nhà. Filth nghi ngờ nói khẽ: "Đống đó đều là phối phương của danh sách cao?"
"Nói thẳng thì mình rất tò mò, mình cho rằng ngài A chỉ cần phối phương hoặc vật liệu ma dược. Tiền đối với ông ta không phải là thứ cần thiết chứ nhỉ."
Hugh nghiêng đầu nhìn bạn tốt: "Filth à, cậu đúng là một bác sĩ phòng khám bệnh và là một tác giả ngây thơ. Cậu nên nhớ ngài A chắc chắn có không ít thuộc hạ, bọn họ cần nhà để ngủ, cần nhét đầy bao tử, cần mua quần áo, phát tiết dục vọng, những thứ này đều cần tiền đổi lấy. Hơn nữa đối với một vài quý tộc phá sản, chỉ cần có tiền, cái gì mà chả bán được?"
"Ngài A không có thuộc hạ tuy cũng khá đáng sợ, nhưng tin tức của ông ta sẽ rất bế tắc."
"Đây là chuyện mà đám bang phái xã hội đen nhỏ ở quận Đông đều biết."
Filth nhăn mặt nói: "Hugh, cậu cũng không ngốc vậy đâu nhỉ..."
Vào lúc chạng vạng, hai người ở nơi giao hẹn trước nhìn thấy một con chó lông vàng lớn quen thuộc, chuyển câu trả lời của ngài A cho Audrey.
Audrey xem xong tờ giấy, không chỉ không thấy khó khăn mà còn thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Chỉ dùng 10000 bảng đã giải quyết được chuyện của đại sứ, với cô đúng là quá tuyệt!
Bên chỗ mình tạm thời chỉ có thể dùng 5000 bảng, còn phải trả cho Hugh và Filth 500 bảng thù lao... Ừm, mượn của Glyrintt trước, mượn 6000 bảng, không 8000 bảng. Chi tiêu hàng ngày của mình không thể để lộ vấn đề, sau này chia thành 4 hoặc 5 tháng trả cho anh ta, lãi là 1000 bảng... Trước khi năm mới tới, mình sẽ khá túng thiếu, mỗi tháng chỉ được dùng 1000 bảng... Audrey nhanh chóng cho ra quyết định, sau đó đốt tờ giấy, dùng tờ giấy mới viết:
"Lựa chọn thứ 2, trả trước 2000 bảng, chờ nhiệm vụ hoàn thành thì trả 8000 bảng còn lại."
...
Số 15 phố Minsk, Klein vào gặp lại Mary Gaelle vào buổi trà chiều.
Hắn chủ động thông qua phu nhân Stalin Sammer hẹn gặp đối phương.
"Phu nhân Mary, trải qua theo dõi, tôi phát hiện chồng của bà đến câu lạc bộ Cragg. Bởi vì tôi không phải hội viên của bọn họ, nên không thể vào trong được. Nhưng dựa vào quan sát của tôi, nửa tiếng sau khi chồng bà rời đi thì chỉ có một tiểu thư trẻ tuổi ra ngoài. Tên của cô ta là Erica Taylor, ở tại số 126 đường Tân Niên quận Hilston. Từng làm việc ở công ty Qaim một khoảng thời gian, trước mắt vẫn đang thất nghiệp. Tôi có chụp lại ảnh cô ta rời khỏi câu lạc bộ Cragg."
"Thất nghiệp mà vẫn sống được tại quận Hilston..." Stalin cười lạnh một tiếng.
Vẻ mặt Mary tối sầm im lặng mấy giây, mới nói: "Cậu cần phải lấy được chứng cứ thực chất cảnh bọn họ thân mật. Ừm... là câu lạc bộ Cragg đúng không? Tôi sẽ tìm hai thành viên giới thiệu cậu gia nhập câu lạc bộ. Nhưng trong tài tiệu của mình cậu phải điền là "Thám tử tư nổi danh", không cho người dẫn cậu vào thì trong thời gian ngắn sẽ không lấy được chứng cứ mất."
"Được." Klein do dự chốc lát, vẫn lên tiếng "Hội phí sẽ do ai trả?"
"Hội phí đầu vào tôi sẽ trả, đây là đền đáp cho hiệu suất của cậu. Về sau nếu cậu muốn ở lại trong câu lạc bộ, vậy hội phí năm do cậu tự mình trả, khoảng chừng 15 bảng." Trong đôi mắt của Mary dường như có ngọn lửa đang thiêu đốt.
Hội phí năm 15 bảng, vậy hội phí đầu vào chí ít cũng phải 50 bảng... Câu lạc bộ cao cấp nha... Phu nhân Mary à, bà rộng rãi thật đó! Klein lập tức gật đầu nói: "Tôi sẽ cố gắng nhanh hết sức giao chứng cứ cho bà."
...
Dùng bữa tối xong, Klein lại lần nữa ra ngoài, tiếp tục đến quán rượu Người Dũng Cảm ở quận Brigde Backlund.
Hắn đi chuyến này một là để bên phía bộ phận đặc thù của quân đội và cảnh sát đang ngầm quan sát thấy được sự sợ hãi và bất lực của mình, có vẻ cách thức tự cứu gì cũng đều phải thử một lần. Hai là để lừa gạt tên thuộc hạ danh sách giữa đường tắt Thầy Bói của đại sứ.
Chuyện liên quan đến màn sương xám, Klein tin tưởng quý ông hoặc là quý cô đó chắc chắn sẽ không xem bói ra được. Bảo gồm cả chuyện sống lại và chuyện quá khứ của mình, bao gồm lá bùa Tiếng Nói Ô Uế sáng chế thành công nhờ Chúa Sáng Thế Chân Thật.
Đây tuyệt đối là vật phẩm mạnh mẽ có thể ảnh hưởng đến đối phương, Klein nhất định phải khiến mình duy trì trạng thái không có cảm giác an toàn, điên cuồng bắt lấy đủ loại rơm rạ cứu mạng. Nhờ đó lừa gạt đối phương, đề cao phần thắng.
Trong sắc trời tối đen, Klein tiến vào quán rượu.
Hắn còn chưa kịp uống được ly bia, đã nhìn thấy ông già Kaspars có lỗ mùi hèm rượu này ôm ngực đứng trước bục thi đấu "Chó bắt chuột".
"Vừa lúc, Marik tìm cậu." Kaspars thấy Klein đến, lập tức khập khiễng sáp tới.
"Marik tìm tôi?" Klein ngạc nhiên hỏi ngược lại.
Hắn theo bản năng sờ sờ chiếc còi đồng Azcot trong túi áo, cân nhắc nên dùng cớ gì để từ chối khéo.
Hoặc là dùng linh tính của mình bao lấy còi đồng, sẽ không khiến đám xác sống dị biến? Thầy Azcot lúc trước không phải từng đến nghĩa trang à, cũng chẳng thấy đám xác sống tập kích thầy ấy... Tinh thần Klein đột nhiên căng thẳng.
Còn chưa kịp đợi hắn tìm cớ xong, đã thấy Marik sắc mặt tái nhợt ánh mắt chứa đựng ác ý từ bên khác đi tới, bên cạnh không có đám xác sống chen chúc.
Xác xống của anh ta đâu? Klein nửa là nghi ngờ nửa là thở phào nhẹ nhõm nghĩ.
Marik chỉ chỉ phòng đánh bài, đi qua bên đó trước. Klein ngồi xa xa nhìn, thấy bên trong không có xác sống mới đi theo vào.
"Có chuyện gì à?" Klein giành hỏi trước.
Marik áo sơ mi trắng ghi lê đen đặt mông ngồi lên bàn đánh bài, nhìn chằm chằm mắt Klein nói: "Ủy thác đó của cậu còn hiệu lực không?"
"Há?" Klein không phản ứng kịp.
"Tôi có người bạn gần đây đang thiếu tiền, bằng lòng nhận ủy thác này. Cô ấy mạnh hơn tôi, chắc có thể bảo vệ cậu được. Nhưng chỉ bảo vệ cậu ba ngày, giá là 1000 bảng." Marik trầm giọng nói mập mờ.
Tại sao sau khi tôi có Tiếng Nói Ô Uế rồi mới xuất hiện người phi phàm bằng lòng tiếp nhận ủy thác hả... Nhưng như vậy cũng tốt, càng có thể mê hoặc cái người phi phàm thuộc hạ của đại sứ. Chờ gã phí hết tâm tư đánh bại bạn của Marik, tỉ lệ thành công của mình sẽ trở nên rất cao... Vấn đề duy nhất là phải làm sao xác nhận bạn của Marik đáng tin đây... Ừm, lên màn sương xám xem bói thử xem sao... Klein do dự, nói: "Cho tôi thời gian suy nghĩ và gom góp tiền, đây không phải một con số nhỏ."
"Còn có, phải giữ bí mật chỗ ẩn nấp tốt nhất của tôi, không thể để người khác biết. Còn về là bảo vệ trong ba ngày nào cũng sẽ do tôi quyết định, có thể xác định là trong vòng hai tuần tới."
Tất nhiên, Thầy Bói chắc chắn sẽ phát hiện... Klein lặng lẽ bồi thêm một câu.
Còn về vấn đề tiền, lúc đầu hắn đã suy xét đến rồi. Nếu bán đặc tính phi phàm của Meursault vẫn không đủ, vậy thì đòi của tiểu thư Chính Nghĩa. Tóm lại, hắn đã sớm có chuẩn bị cả rồi. Trong nhật ký của Russel còn có không ít tri thức có thể bán, tất nhiên nếu giá cả không thể nào chấp nhận được thì đành bỏ qua thôi.
Bây giờ ấy à, tuy đặc tính phi phàm của Meursault trở thành phù chú Tiếng Nói Ô Uế, nhưng tiểu thư Chính Nghĩa vẫn còn, còn nợ tiền phối phương Người Theo Đuổi Ánh Sáng danh sách 8. Còn nợ tình báo của hội Mật Tu, hai cái gộp lại 1000 bảng vừa đủ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...