Cô gái nọ đang ăn bánh mì sừng trâu, một lát sau mới nói với Lumen:
"Cũng biết."
Cô ta quả nhiên biết...!Lumen trong lòng vui mừng, cân nhắc ngôn ngữ nói:
"Tôi có thể trả giá nhất định để mời ngài hỗ trợ giải quyết vấn đề ở Cordouan không?"
Cậu lại đổi sang dùng kính ngữ.
Ở cậu thấy, cô gái thần bí này tuyệt đối mạnh hơn ba người Leah kia, hơn nữa là mạnh hơn nhiều, nếu cô ta nguyện ý cung cấp trợ giúp, vậy vấn đề ở thôn Cordouan sẽ không là vấn đề nữa, mình cùng chị cũng không cần mạo hiểm trốn đi, vấn đề duy nhất là, trả giá tương ứng mình vị tất đã có thể trả được.
Về phần đối phương sẽ đáp ứng hay không, Lumen hoàn toàn không có nắm chắc, thậm chí có thể nói ôm thái độ cực kỳ bi quan, cậu cảm thấy ở tình thế hiện tại thì chỉ có thể thử một lần, cho dù bị cự tuyệt, cũng chỉ tổn thất chút mặt mũi, mà cậu lại không cần tới cái này.
Cô gái kia nghiêng đầu nhìn về phía Lumen, giọng điệu bình thản nói:
"Tôi quả thật có thể giải quyết vấn đề nơi này, nhưng trả giá tương ứng là toàn bộ sẽ bị hủy diệt, bao gồm cả cậu.
"Muốn thu được một kết quả tốt nhất, chỉ có thể tự dựa vào bản thân."
Vấn đề nghiêm trọng như vậy? Lumen đồng tử chợt phóng đại, muốn thấy rõ ràng chi tiết vẻ mặt đối phương, xem cô có phải đang nói đùa hay không.
Cô gái này cự tuyệt cung cấp trợ giúp, cậu cũng không bất ngờ chút nào, cũng không cảm thấy mất mát, cậu khiếp sợ là vấn đề thôn Cordouan ở trong miệng đối phương còn nghiêm trọng hơn rất nhiều lần so với mình dự đoán, thậm chí khả năng làm cho toàn bộ thôn bị hủy diệt!
Nếu cô ta có thể giải quyết, vậy vì sao toàn bộ thôn đều phải chết, mà người thường cùng người phi phàm không quá mạnh lại có thể tranh thủ được kết quả tốt hơn? Lumen vừa nghi hoặc vừa lo lắng.
Cậu quyết định ngày mai nếu còn chưa nhận được điện trả lời của "Tiểu thuyết báo tuần", thì sẽ thúc giục chị lập tức rời khỏi thôn Cordouan, cho dù sẽ có phiêu lưu rất lớn, cũng không thể trì hoãn!
"Đến cùng là vấn đề gì?" Lumen vốn không để ý tới thể diện, nên tiếp tục truy hỏi.
Cô gái kia cười cười:
"Ta nói cùng cậu điều tra ra, kết quả sẽ hoàn toàn không giống nhau."
Lumen theo bản năng muốn mắng người, cậu thực không thích loại hành vi "Nói chuyện chỉ nói một chút, luôn không chịu nói rõ" này.
Không biết vì sao, cậu thấy loại cảm xúc kỳ quái trong mắt đối phương lại rõ ràng thêm chút.
"Được rồi." Lumen suy nghĩ một chút, chuyển hỏi, "Cpp có biết phu nhân Pouaris không? Bà ta cũng là Vu sư, a, người phi phàm phải không?"
"Tính vậy." Cô gái nâng tách cà phê lên, nhấp một ngụm.
Quả thật như vậy...!Lumen tiến một bước hỏi:
"Con đường gì, danh sách nào?"
Giây tiếp theo, cậu thấy cô gái kia vẻ mặt nghiêm túc một chút:
"Không phải con đường bình thường."
"Cái gì gọi là không phải con đường bình thường?" Lumen truy hỏi.
Cô gái cười cười nói:
"Về sau cậu sẽ biết."
Tôi muốn biết ngay bây giờ...!Lumen cố gắng khống chế vẻ mặt của mình.
Vốn cậu đã đứng lên đang muốn rời đi, đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, vấn đề thực mấu chốt:
"Cô này, tài liệu phụ trợ kia làm thế nào để đưa vào trong mơ?"
Lấy trạng thái phế tích trong mơ, mình nhiều lắm là có thể lấy được rượu vang đỏ cùng húng quế từ trong nhà.
Loại hương liệu này đa số gia đình đều sẽ có, hoa dẻ đỏ cùng lá bạch dương thì cần phải tìm kiếm ở trong hiện thực.
Tuy hai cái này cũng không khó tìm, Lumen thậm chí đã nghĩ ra đi nơi nào để "mượn", nhưng lấy được cũng không thể dùng được, căn bản là không đưa vào trong mộng được.
Cô gái mỉm cười nói:
"Tôi lại cung cấp miễn phí một cái trợ giúp nho nhỏ đi.
"Cậu tìm tài liệu này ở trong hiện thực, trước khi đi ngủ thì đặt ở trên bàn trong phòng ngủ, tôi giúp cậu đưa vào trong mộng."
Cô ta có thể đưa mấy thứ đó vào trong giấc mơ của mình? Lumen đầu tiên là cả kinh, sau đó mới nhẹ nhàng thở ra vì vấn đề khó đã được giải quyết.
Cậu không ngờ trong giấc mơ bản thân cho rằng cực kỳ đặc thù như vậy mà có người thứ hai có thể "tiến vào" .
Nghĩ đến nguồn gốc đặc thù của phế tích ở trong giấc mơ của mình rất có khả năng từ phù hiệu kỳ dị trước ngực, cậu hoài nghi cô gái trước mặt tồn tại liên hệ nhất định với phù hiệu này, hoặc thanh âm khủng bố, quỷ dị kia.
Rời quán rượu cũ, Lumen tính lập tức đi sưu tập hoa dẻ đỏ cùng lá bạch dương.
Đúng lúc này, cậu nhìn thấy Ryan, Leah cùng Valentine đi ra từ con đường nhỏ thông cửa sau quán rượu, vẫn mặc quần áo y hệt như trước đây.
Lumen trong lòng chợt động, cười đi qua đó:
"Buổi sáng tốt lành, những cây bắp cải của tôi."
Leah nghiêng đầu đi, cười nói trong thanh âm đinh đương:
"Cậu cũng dậy sớm."
Lumen lúc này giả ra bộ dáng lén lút, nhìn trái phải vài lần mới đè thấp giọng nói:
"Ngày hôm qua tôi phát hiện chút dị thường."
Ryan vẻ mặt nghiêm lại, phân biệt liếc mắt nhìn một cái với Valentine và Leah rồi nói:
"Là cái gì?"
Lumen hơi lộ ra lo lắng nói:
"Tôi hoài nghi Na Roca tử vong không bình thường, là người mà mấy người hôm qua tham dự lễ tang đó."
Ryan đưa vẻ mặt cổ vũ cứ tiếp tục nói đi.
Lumen thở hắt ra nói:
"Tôi không phải đã nói cho mọi người phong tục lễ tang địa khu Darliege sao? Sau đó, khi mọi người đều đi nghĩa trang, Pont Besne đã vào nhà Na Roca, mà chủ nhân không có phản đối.
"Cái này không phải đang phá hoại ảnh hưởng chòm sao nhà bọn họ, mang đi vận tốt tương ứng sao?
"Khẳng định có vấn đề!"
"Pont Besne là anh em của mục sư?" Ryan suy nghĩ vài giây, chuyển hỏi.
Lumen trùng trùng gật đầu.
Nghĩ đến dị thường của đám người mục sư, nghĩ đến mình cùng chị sắp rời khỏi thôn Cordouan, không cần lo lắng đến khả năng diệt khẩu cùng trả thù nữa, hắn nói thẳng:
"Mục sư kia cũng không phải là người tốt!"
"Vì sao lại nói như vậy?" Leah mỉm cười hỏi.
Cô tuyệt không bất ngờ đối với việc Lumen chỉ trích mục sư như vậy.
Lumen không có khách khí, mang chuyện trước đây có thôn dân nào đó đi Darliege mật báo sau đó mất tích nói một lần, trọng điểm đặt ở lên án đối với mục sư.
Cậu cuối cùng nói:
"Tôi thật sự hoài nghi ông ta có phải nhân viên thần chức giáo hội hay không.
"Có một lần, bởi vì tôi kể chuyện quá chân thật, khiến cho người nào đó không thích, đành phải lâm thời trốn ở trong giáo đường.
"Khi tôi sắp ngủ quên ở sau thánh đàn, thì mục sư dẫn theo phu nhân Pouaris đi vào, hai người bọn họ ở dưới thần linh nhìn chăm chú mà làm một ít chuyện dơ bẩn.
"Sau khi chấm dứt câu chuyện, mục sư còn cảm khái nói với phu nhân Pouaris 'Đàn ông vì sao không thể cưới chị em của mình?
"Những lời này làm cho phu nhân Pouaris không thể tiếp thu được, cho rằng đó là cực kỳ tội lỗi, bảo mục sư nhanh sám hối.
"Mục sư lại nói: 'Rất nhiều gia đình không tệ bởi vì con gái đám cưới, con khác đi ra ngoài lập gia đình, tổn thất lượng lớn tài sản, cuối cùng gia cảnh suy bại đi xuống, nếu đứa con có thể lấy chị em của hắn, mấy vấn đề này sẽ không còn là vấn đề nữa, thực đáng tiếc, pháp luật cùng đạo đức đều không cho phép' ..."
Nghe đến đó, Valentine lạnh lùng sắc mặt phát xanh nói:
"Hắn đến cùng là người hầu của thần, hay người hầu của ma quỷ?"
Ryan giống như đang suy nghĩ gật gật đầu:
"Khó trách Pont Besne kết hôn nhiều năm như vậy cũng chưa cho phép một mình thành lập gia đình..."
Leah đưa mắt đánh giá Lumen, nhẹ giọng cười nói:
"Cậu quả nhiên trước đó đã biết phu nhân Pouaris vụng trộm cùng mục sư, ngày đó là muốn lợi dụng chúng tôi."
Lumen đầu tiên là cười xấu hổ, chợt vẻ mặt chính nghĩa nói:
"Làm tín đồ 'Mặt Trời Vĩnh Hằng', ta không thể chịu được người như vậy đứng ở trong giáo đường."
Valentine lạnh lùng kia sắc mặt dịu xuống, gật đầu khen ngợi nói:
"Thôn Cordouan nếu thêm vài người giống như cậu thì tốt rồi."
Thêm vài người giống mình? Lumen không dám tưởng tượng ở loại tình huống này thôn Cordouan sẽ biến thành bộ dáng gì.
Cậu lại bổ sung nói:
"Lần đó, tôi còn nghe thấy mục sư nói với phu nhân Pouaris, hắn đang mưu tính một chuyện, khả năng sẽ bị người của tòa án nhằm vào, bảo phu nhân Pouaris cẩn thận một chút, không được để lộ ra."
Ryan vẻ mặt theo đó trở nên chăm chú:
"Có biết là chuyện gì không?"
"Không biết." Lumen cũng không đi biên loạn.
Nói đến trình độ này là được rồi, nói thêm nữa thì vấn đề không chừng sẽ hoàn toàn bạo phát trong đêm nay, cậu cũng không kịp trở thành người phi phàm.
Sau khi cáo biệt ba người xứ khác này, Lumen bỏ không ít thời gian sưu tập được hoa dẻ đỏ cùng lá bạch dương.
Tới gần giữa trưa, cậu đến quảng trường, đi tới trước kiến trúc hai tầng quản lý hành chính xử lý công vụ.
Lúc này, tuyệt đại bộ phận thôn dân đã tụ tập nơi này, chờ chọn ra "Tinh linh mùa xuân" .
Ngày mai là đã bắt đầu bộ phận hoạt động lễ mừng Mùa Chay rồi.
Lumen tìm được đám người Raymond, Ava, chen đi qua.
"Ava có trên danh sách không?" Cậu mở miệng hỏi.
Ava không nói gì, tâm tình rõ ràng rất không ổn, Raymond thì lắc lắc đầu:
"Không biết nữa."
"Khẳng định có Ava, phụ nữ trong thôn còn chưa kết hôn trừ chị của cậu, thì cô ấy là xinh đẹp nhất rồi, mà chị của cậu tuổi lại không phù hợp." Guillaume Berry đứng ở bên cạnh xen mồm nói.
Tên này là nhóc Guillaume trong miệng đám người Lumen, là một trong đám bạn vẫn thường xuyên chơi với nhau, mọc một đầu tóc nâu hơi xoăn, trên mặt có tàn nhang rõ ràng, mắt màu lam bởi vì không đủ lớn nên giống như luôn híp lại.
Azeyma em họ của Ava cũng ở trong này, ngoại hình cô ta là nhỏ con hơn cũng bình thường hơn Ava một chút.
Lúc này, cô ta không nói gì.
Lumen lý giải tâm tình của cô ta, bởi vì cô ta cũng muốn làm "Tinh linh mùa xuân" .
Ở địa khu Darliege, được chọn làm "Tinh linh mùa xuân" không chỉ là mọi người tán thành đối với dung mạo, phẩm tính, mà còn sẽ có một chút lợi ích ẩn bên trong.
Nghe thấy nhóc Guillaume nói, Lumen cười nói:
"Nếu không có, chờ quản lý hành chính đọc xong danh sách, tôi sẽ lớn tiếng hô: 'Tôi chọn Ava!' "
Ava nhất thời có chút xấu hổ:
"Không cần."
Cái này thật ra là lưu trình bình thường, sau khi viên quản lý hành chính đọc xong danh sách lựa chọn "Tinh linh mùa xuân", nhóm thôn dân nếu có sự lựa chọn của riêng mình, thì có thể hô lên ngay tại chỗ, gia nhập hàng ngũ bỏ phiếu, chẳng qua, người da mặt đủ dày nguyện ý làm như vậy cũng không nhiều, Lumen là một trong số đó.
Cậu cực kỳ thản nhiên đối với cái này:
Dù sao mất mặt là Ava cũng không phải là mình.
Không bao lâu, cửa sổ lầu hai mở ra, viên quản lý hành chính Beost xuất hiện ở đó.
Nhìn từ bề ngoài, ông ta dễ coi hơn nhiều so với mục sư, mái tóc nâu chỉnh tề được vuốt bột, ôm lấy đôi mắt lam viền đen nhạt, mũi thẳng, môi mỏng, hai chòm râu tỉa không tệ, làm cho ông ta khá là dễ coi, mà áo khoác Flannel với hai hàng khuy đã thể hiện ra địa vị của ông ta.
Beost nhìn xuống mọi người vài giây:
"Các cô gái, các quý ngài, đã đến giờ, người đến muộn sẽ không có quyền lợi bỏ phiếu.
"Tiếp theo, tôi tuyên đọc danh sách lựa chọn 'Tinh linh mùa xuân':
"Ava Lizzie..."
Nghe đến đó, Ava rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.
Không có gì ngoài ý muốn, ở trong nhấc tay bỏ phiếu, cô được quá 80% thôn dân tán thành.
Sau khi Đầu phiếu kết thúc, Lumen không cùng đám bạn đi chúc mừng, lấy cớ trong nhà có việc, trực tiếp rời khỏi quảng trường.
Cậu mới vừa về nhà, đã hỏi chị:
"Có điện trả lời chưa?"
Nếu có điện trả lời, điện báo viên sẽ đưa đến trong nhà, thuận tiện lấy một chút phí.
"Còn chưa có." Aurore lắc lắc đầu.
Cô chuyển nói:
"Gần đây mạch nước ngầm mãnh liệt, em không thể có chút thả lỏng ở trên luyện tập võ thuật chiến đấu, ừm, chiều nay chị đối luyện với em."
Lumen đang một thân đau nhức, nghe vậy âm thầm hic một tiếng.
Bỗng nhiên, cậu trong lòng khẽ động, cố ý vẻ mặt đau khổ nói:
"Không biết có phải gần đây luyện quá gấp không nữa, hôm nay cả người đau đớn, Aurore, a, chị, bóp giúp em một chút được không? Chị là chuyên nghiệp nhất!"
"Cũng được." Aurore nhẹ nhàng gật đầu.
...!...
Đến buổi tối, được chị mát xa cùng nghỉ ngơi đầy đủ đã giúp cho thân thể Lumen cơ bản đã khôi phục.
Trước khi ngủ, cậu đặt 3 đóa hoa dẻ đỏ cùng bột lá bạch dương chứa ở trong một cái chai ở trên bàn trước cửa sổ.
Liếc nhìn chúng thật sâu một cái, Lumen vừa chờ mong vừa có chút khẩn trương chui vào ổ chăn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...