Lumen vào quán rượu cũ, ngoài ý muốn phát hiện cô gái kia đã rời giường, đang ở vị trí cũ dùng bữa sáng.
Cô ta lại thay đổi quần áo, váy dài màu nâu cổ lá sen phối với cái mũ thiên nga nhung màu sậm đặt ở một bên khiến cho cô ta giống như vừa tham gia salon xã hội thượng lưu nào đó về.
"Sớm vậy?" Lumen bình phục tâm thái, rồi đi qua.
Cô gái nọ ngẩng đầu, nhìn cậu một cái:
"Có một loại khả năng là tôi đã một đêm chưa ngủ không?"
"Có lẽ." Lumen đối với loại tình huống này thật ra không xa lạ, chẳng hạn như deadline tới gần thì chị Aurore cũng thường xuyên thức đêm, cậu chỉ kỳ quái cô gái lai lịch thần bí mục đích không rõ trước mặt này vì sao lại đột nhiên nói một câu như vậy.
Cậu nhìn "bàn ăn" của đối phương, phát hiện đồ ăn bày ra phân biệt là bánh souffle cùng một vài loại hạt, một cái bánh xốp nướng trông rất hấp dẫn, một cái bánh mì sừng bò, một tách cà phê đậm màu cùng một cái bánh lưỡi mèo.
Khẩu vị thật không tệ...!Bất quá mấy thứ này thực không giống như là Cordouan có thể cung cấp, trừ bỏ Aurore, có lẽ chỉ có đầu bếp nhà quản lý hành chính kia mới biết làm...!Lumen ngồi xuống, thuận miệng nói:
"Đều là món điểm tâm ngọt."
Cô gái gật gật đầu nói:
"Món điểm tâm ngọt Intis quả thật không tệ, hơn nữa chủng loại lại nhiều, cho dù bữa sáng mỗi ngày đều dùng một ít, thì cũng có thể một tháng không ăn lại."
Nói xong, cô cắn miếng bánh lưỡi mèo, hơi khép mắt, cảm thụ chốc lát rồi nói:
"Đây mới là một trong những ý nghĩa của lữ hành."
"Cô không phải người Intis?" Lumen nhân cơ hội hỏi.
Cô gái nọ cười cười:
"Tôi đến từ Ruen, nhưng với thế cục hiện tại mà nói, cái này cũng không quan trọng."
Là Ruen trừ bỏ máy hơi nước, xí nghiệp nhà xưởng, lượng lớn quân đội, chỉ có ghế bành, sốt bạc hà, cá chiên khoai tây cùng với bia ủ quả rắn đỏ là có thể tính đặc sản kia? Lumen thân là người Intis thuần khiết đã nghĩ tới những lời mà mọi người bình thường cười nhạo vương quốc Ruen.
Cậu "ừm" một tiếng, chuyển nói:
"Tôi đã giải quyết quái vật lưng mang súng săn kia."
Cô gái kia uống ngụm cà phê, khá là bình thản khen:
"Không tệ."
Không biết vì sao, Lumen luôn cảm thấy trong ánh mắt đối phương mang theo cảm xúc kỳ quái nào đó.
Trong vài lần trao đổi trước đó, cậu thật ra cũng có cảm giác cùng loại, cho rằng đối phương ngoài đang trêu đùa ra, thì có dấu diếm cảm xúc nào đó, chỉ là mình không phân biệt được nó đến cùng là đại biểu cho cái gì.
Cậu tiếp tục nói:
"Tôi từ trên người quái vật kia lấy được một đám sự vật màu đỏ thẩm không bình thường, cầm nó sẽ làm cho tôi trở nên nóng nảy, tràn ngập sự thù địch.
"Tôi cho rằng thứ này khẳng định là liên quan đến lực lượng Siêu phàm, nhưng nó cũng không có đi theo tôi đến hiện thực."
Cô gái nọ cười cười:
"Nhiều lần ra vào như vậy, cậu chẳng lẽ không có nhận thấy, trừ trạng thái bản thân cậu ra, thứ khác đều không có biện pháp mang qua à?"
"Cô không phải nói ngoại trừ sự vật Siêu phàm sao..." Lumen còn chưa dứt lời đã ngừng lại.
Cậu nghĩ tới hiện tại thân thể đang đau nhức, nghĩ tới bị thương ở trong mơ, nghĩ tới ký ức tương ứng cũng không bởi vì trở lại hiện thực mà biến mất.
Suy tư một hồi, cậu cân nhắc nói:
"Ý của cô là, thông qua sự vật màu đỏ thẩm nọ có được lực lượng Siêu phàm, sau khi làm cho bản thân biến thành người phi phàm, thì trạng thái không giống người thường đó là có thể đưa vào hiện thực?"
"Coi như thông minh." Cô gái kia cũng không ngẩng đầu, đang dùng bánh souffle.
"Nhưng lực lượng tương ứng có bởi vậy là yếu đi không?" Lumen nhíu mày truy hỏi, "Tôi bị thương ở trong mơ ra đến hiện thực đều nhẹ hơn rất nhiều."
"Trạng thái thay đổi do đặc tính phi phàm mang đến sẽ không." Cô gái kia ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lumen nói, "Đây là vì sao tôi nói ngoại trừ sự vật Siêu phàm."
"Đặc tính phi phàm..." Lumen lẩm bẩm danh từ này.
Cậu nghĩ tới "người phi phàm" mà chị nói.
Có được đặc tính phi phàm, là có thể trở thành người phi phàm? Lumen đại khái có chút rõ ràng.
Mà căn cứ cô gái trước mặt giải thích, cậu đã tiến một bước suy đoán đối với đặc thù ở trong mơ:
Mảng phế tích nọ thật ra là tồn tại chân thật, hoặc nguyên bản ở nơi nào đó trong hiện thực, sau lại rơi vào chỗ sâu trong giấc mơ của nhân vật lớn nào đó, cho nên luôn luôn phát triển tự nhiên, mà giấc mơ của mình trên bản chất là một cái thông đạo đặc thù, thông đạo đặc thù chịu ảnh hưởng từ phù hiệu trên ngực mà sinh ra, kết nối với mảng phế tích nọ?
Dựa theo suy đoán này, nhà của mình xuất hiện ở nơi đó tương đương với một dấu hiệu mà mình lưu lại ở trong mơ, là ánh xạ của nơi mà ở trong tiềm thức bản thân cho rằng an toàn nhất, bởi vậy, nó mới có thể không giống với hoang dã xung quanh cùng mảng phế tích kia, tựa như ở thế giới khác nhau...
Đám quái vật không dám tiến vào là vì quả thật không vào được, chúng nó ở trong phế tích chân thật, mà "nhà" của mình là kết quả giữa mộng cảnh giao dung cùng "hiện thực", người không có được dấu hiệu đặc thù là không có cách nào xuyên qua vách tường tương ứng...
Dấu hiệu đặc thù nọ chỉ tác dụng với bản thân mình, trạng thái mà bản thân mình có sẽ được ghi lại, mang về hiện thực, mà loại thời điểm này, nhân tố không liên quan đến Siêu phàm sẽ xuất hiện suy giảm, liên quan đến thì không thay đổi, tử vong hẳn cũng vậy...
Nếu quả thật là như vậy, căn nhà trong mơ hẳn không có tồn tại khủng bố nào, nhưng lai lịch phù hiệu ở ngực, ngọn nguồn thanh âm đáng sợ kia đều tượng trưng cho khủng bố nào đó...
Lumen lặng lẽ hồi lâu, cô gái đối diện thì thản nhiên dùng bữa sáng, tuyệt không để ý.
Phục hồi tinh thần lại, Lumen mở miệng hỏi:
"Vậy sử dụng sự vật màu đỏ thẩm kia như thế nào? Nó chính là đặc tính phi phàm mà ngài nói?"
Thời khắc mấu chốt, cậu nhịn không được dùng tới kính xưng.
Cô gái kia buông cà phê trong tay, nhìn cậu một cái:
"Tôi có thể cho cậu một phần phối phương ma dược, cậu chiếu theo làm là được."
Khẳng khái tặng làm cho Lumen có chút bất an:
"Cô vì sao lại giúp tôi như vậy?"
Cô gái nọ cười một tiếng rồi nói:
"Nếu tôi nói là vận mệnh sắp xếp, cậu tin không?"
Không tin...!Lumen theo bản năng hồi đáp ở trong lòng.
Dị thường ở trong thôn, áp lực của bão táp sắp xảy ra, khát vọng đối với lực lượng Siêu phàm làm cho cậu áp chế bất an trong lòng, trầm giọng nói:
"Tôi tin."
Một khi cơ hội xuất hiện, phải vô cùng quyết đoán mà thử, nắm chắc hết sức, không thể có chút do dự nào, không thể lo trước lo sau!
Cô gái nọ nở nụ cười, cái loại cảm xúc nói không rõ ở trong mắt mà Lumen cảm nhận được tựa như càng đậm hơn một chút.
Cô từ trong túi xách nữ màu đen lấy ra một xấp giấy ghi chép cùng một cây bút máy bụng tròn bằng bạc, xoát xoát viết ra.
Rất nhanh, cô ngừng bút máy trong tay, xé tờ giấy ghi chép ở trên cùng xuống đưa cho Lumen.
Lumen nhanh tiếp nhận, lập tức xem:
"Phối phương ma dược 'Thợ săn':
"Tài liệu chủ: một phần đặc tính phi phàm 'Thợ săn';
"Tài liệu phụ trợ: 80 ml rượu vang đỏ, một đóa dẻ đỏ (có thể là tiêu bản, cũng có thể thay thành 10 giọt tinh dầu tương ứng), 5 g bột phấn lá bạch dương, 10 g húng quế;
"Phương pháp sử dụng: Trực tiếp uống cạn."
Lumen ghi nhớ kỹ nội dung vào trong đầu, sau đó gấp lại tờ giấy ghi chép, đặt nó vào trong túi bên sườn của áo jacket màu nâu.
Làm xong tất cả cái này, cậu mới tò mò hỏi:
" 'Thợ săn' là có ý gì?"
Thợ săn trên ý nghĩa Siêu phàm?
"Nó là tên danh sách tương ứng." Cô gái kia lại nhấp ngụm cà phê, "Tôi biết cậu không có hiểu biết gì đối với thần bí học, giảng cho cậu một ít đơn giản vậy, lực lượng Siêu phàm thông thường trên thế giới chúng ta tổng cộng phân 22 con đường, thông qua thu hoạch tài liệu ẩn chứa đặc tính phi phàm tương ứng điều phối ma dược mà có được, mà mỗi con đường tổng cộng có 10 danh sách, từ danh sách 9 đến danh sách 0, con số càng nhỏ, cấp bậc càng cao, năng lực càng mạnh.
"Đặc tính phi phàm mà cậu có được thuộc về con đường 'Linh mục đỏ', chỉ có thể dùng để điều phối danh sách 9 'Thợ săn' đối ứng."
Lumen nghe cực kỳ chuyên chú, thốt ra nói:
"Vậy Aurore chị của tôi thuộc về danh sách mấy con đường nào?"
"Cô ấy là 'Vu sư' danh sách 7 con đường 'Kẻ nhìn trộm bí mật'." Cô gái kia không để ý cho lắm hồi đáp.
Chị không nói thì mình làm sao mà biết được.
Aurore đã danh sách 7? Cũng đúng, chị có được lực lượng Siêu phàm đã nhiều năm...!Mình sau khi dùng ma dược cũng mới danh sách 9, kém chị khá nhiều...!Chỉ hy vọng sau khi thoát khỏi Cordouan thì không liên lụy tới chị...!Lumen nhịn không được hỏi:
"Có thể trực tiếp uống ma dược danh sách cao không, hoặc là hôm nay uống danh sách 9, ngày mai liền uống danh sách 8?"
"Trên lý luận có thể." Cô gái kia sau khi thấy Lumen lộ ra vẻ mặt vui mừng mới bổ sung, "Nhưng người làm như vậy, tuyệt đại bộ phận đều biến thành người chết hoặc là quái vật, mười triệu người cũng chưa chắc đã thành công một người."
"Biến thành quái vật?" Lumen trong lòng cả kinh.
Cô gái kia cười "ha ha" nói:
"Chị của cậu không nói cho cậu con đường Siêu phàm rất nguy hiểm à?
"Sau khi uống ma dược, nếu không khống chế được sức mạnh của nó, hoặc thân thể sụp đổ mà tử vong, hoặc dị biến thành quái vật, cậu cảm thấy thứ mà cậu gặp kia vì sao lại là hình người?"
Khó trách...!Lumen rốt cuộc rõ ràng chị nói nguy hiểm là cái gì.
Nhưng cậu nguyện ý đi đối mặt.
"Không có biện pháp hạ xuống loại nguy hiểm này sao?" Cậu mở miệng hỏi.
Cô gái nọ nhìn cậu hai giây rồi nói:
"Có, ý chí kiên định, trạng thái thân thể tốt, vận may không tính quá kém, về phần cái khác, giờ cậu còn chưa cần thiết biết, bởi vì cậu chỉ mới có phần ma dược đầu tiên."
"Trạng thái thân thể tốt..." Lumen vốn tính trở về là uống ma dược ngay chợt nhíu mày.
Cậu ở trong mơ còn đang ở trong trạng thái thương thế không nhẹ.
Cô gái đối diện nhẹ nhàng gật đầu nói:
"Không cần sốt ruột, đợi tới buổi tối, đợi cho đau nhức của thân thể cơ bản dịu đi, lại đi vào trong mộng."
"A..." Lumen có chút suy nghĩ hỏi, "Chỉ cần thân thể của tôi đã khỏi ở trong hiện thực, thương thế trong mơ cũng sẽ hoàn toàn khôi phục?"
Phải biết rằng, thân thể của cậu ở trong hiện thực chỉ có chút đau nhức, hoàn toàn không cùng mức với thương thế ở trong mơ!
"Đúng." Cô gái nọ khẳng định suy đoán của Lumen.
Cô nói tiếp:
"Về ma dược, về Con đường của thần, còn có rất nhiều thường thức, chờ cậu uống xong ma dược, thành 'Thợ săn', tôi lại nói cho cậu."
Con đường của thần...!Lumen nghi hoặc nói:
"Vì sao giờ không nói luôn?"
Cô gái nọ nở nụ cười rồi nói:
"Cậu nếu uống ma dược xong thì chết đi, hoặc biến thành quái vật, tôi giờ nói nhiều như vậy không phải lãng phí thời gian của tôi sao?"
"..." Lumen không lời nào để nói.
Cậu đứng lên, cáo từ rời khỏi.
Trước khi bước đi, cậu lại hỏi một câu:
"Cô có biết trong thôn tồn tại dị thường không?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...