Quốc Vương


Người dịch: Whistle


Nhưng vô duyên vô cớ sao những kẻ cuồng nghiên cứu kia phải làm việc này?

Chels nhớ lại lai lịch của viên Ma tinh thạch này một lần nhưng cũng chẳng phát hiện ra được bất kỳ dấu vết gì, chỉ đành bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Ông ta chỉ có thể tự nhận là do mình xui xẻo, căn bản không có cách nào truy đến cùng.

Cho dù có xác định được là một trò đùa quái đản của một vị đại lão nào đó trong Hiệp hội pháp sư thì Chels cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Mất một viên Ma tinh thạch, làm cho một người vốn đã nghèo như Kỵ sĩ Chels lại càng nghèo thêm.

Ông ta nhìn Hudson rồi bất đắc dĩ nói:

“Ta chỉ có một viên Ma tinh thạch không có thuộc tính này thôi, không thể nào tiếp tục kiểm tra cho cháu nữa.

Bất quá theo như tình huống vừa rồi thì chắc là cháu có thiên phú tu luyện Ma pháp.”

“Nhưng muốn biết thiên phú thuộc tính cụ thể thì cháu phải đi tới Hiệp hội pháp sư kiểm tra mới được!”

“Pháp môn minh tưởng và chú ngữ căn bản thì ta cũng có.


Nếu cháu cần thì ta có thể cho cháu sao chép một phần, nhưng phải thu lệ phí.”

“Hiệp hội pháp sư yết giá là một trăm kim tệ, nể tình của ta và phụ thân cháu, ta có thể giảm còn 80%.”

Không biết có phải là do ảo giác hay không, Hudson cảm thấy khi Kỵ sĩ Chels nói về vụ giá cả thì lại hơi chột dạ.

Hudson cũng không biết là ông ta có hố mình không.

Nhưng để có thể thu được ma tinh thạch và ma hạch một cách hợp tình hợp lý, cho dù biết rõ đây là một cái hố thì hắn cũng chỉ có thể nhảy vào trong.

“Vậy thì cám ơn chú Chels.

Nhưng sẽ tốt hơn nếu chú bán thêm cho cháu mấy viên ma hạch và ma tinh thạch, thuộc tính khác nhau thì càng tốt.” Hudson tỏ vẻ kích động nói.

Đối với một người thiếu niên mà nói, có cơ hội trở thành Ma pháp sư chắc chắn là một chuyện rất đáng vui mừng.

Vì đạt được mục đích, Hudson quyết định tiếp tục giả bộ nai tơ.

Có lẽ là thấy thái độ kiên quyết của Hudson, hoặc có lẽ là vì muốn gom góp tài chính bù đắp thiếu hụt, Chels chậm rãi nói: “Vậy được rồi! Nhưng mà cháu phải nghĩ cho kỹ.

Ma tinh thạch và Ma hạch đều không rẻ, hơn nữa chỗ của ta cũng chẳng có hàng gì tốt.”

Nói xong, Chels liền mở ra một cái rương, lấy ra bảo vật mà mình trân tàng rồi nói với Hudson:

“Ta không gạt cháu, dựa theo giá thị trường là được.

ma hạch cấp 1 là 50 kim tệ, ma hạch cấp hai là 150 kim tệ, Ma tinh thạch cấp thấp 20 kim tệ, ma tinh thạch trung cấp 50 kim tệ, thuộc tính đặc biệt thì phải thêm tiền.”

“Cấp cao tầng hơn thì chỗ ta không có, hơn nữa tiểu tử ngươi cũng tạm thời không sử dụng được.

Đợi khi ngươi trở thành Ma pháp sư rồi mới nghĩ biện pháp kiếm cũng không muộn.”

Trong lời nói của Chels còn mang theo một tia hâm mộ.

Là một vị ma pháp cuồng nhân, không có thiên phú ma pháp chính là chỗ đau lớn nhất của ông ta.

Nhưng ở trong mắt của người ngoài thì nỗi “đau” này của Chels có chút vô lý.

Một thiên tài Kỵ sĩ không đi làm Kỵ sĩ lại muốn trở thành Ma pháp sư, chắc chắn là do đầu óc bị vào nước.

Theo cái nhìn của vô số người, nếu như Chels không nhảy vào cái hố nghiên cứu ma pháp thì bây giờ ông ta đã trở thành Bạch Ngân Kỵ sĩ rồi, có lẽ ngay cả Hoàng Kim Kỵ sĩ cũng có cơ hội.


Hudson không chút do dự chọn ra mười hai viên ma tinh thạch cấp thấp và một viên ma hạch cấp 1.

Về phần những thứ khác, hắn trông mà thèm, tiếc là hầu bao không rủng rỉnh.

Chỉ có thể tận khả năng chọn tỉ suất chi phí thấp – hiệu quả cao.

Lượng ma lực bên trong một viên Ma tinh thạch trung cấp gần gấp đôi Ma tinh thạch cấp thấp, tương đương với ma hạch cấp một.

Nhưng giá cả lại cao hơn 250%, nguyên nhân chủ yếu là vì ma lực ẩn chứa bên trong càng tinh thuần hơn.

Đối với Ma pháp sư bình thường mà nói, ma lực ẩn chứa bên trong Ma tinh hạch càng tinh khiết thì khi rút ra sẽ càng đơn giản.

Vô luận là chế tác Ma pháp trận hay làm Ma Tinh Pháo thì đều cần rút ra ma lực.

Nhưng Hudson thì khác, bàn tay vàng của hắn không kén ăn, là ma lực liền có thể hấp thu, ma lực có tinh khiết hay không cũng không quan trọng.

Nếu như nơi này không chỉ có 12 viên Ma hạch cấp thấp thì sợ là hắn còn có thể mua thêm mấy viên.

Về phần viên Ma hạch kia, hắn chỉ cảm thấy tò mò mà thôi.

Không giống với lần trước, mơ mơ hồ hồ đã hấp thu mất, lần này Hudson đã chuẩn bị rất kỹ để nghiên cứu nó.

Đối với một người tới từ xa hội công nghệ hiện đại như hắn thì Ma tinh thạch rất dễ hiểu, nó là một loại khoáng sản có chứa năng lượng, so với những nguồn năng lượng khác như than đá, dầu thô vân vân...!thì ứng dụng của loại năng lượng này càng huyền diệu hơn một chút.

Nhưng Ma hạch thì khác.

Thứ này được phát triển trong cơ thể của ma thú, được hình thành một cách tự nhiên, cũng nắm giữ lực lượng cường đại.

Tồn tại tức hợp lý, chuyện nằm ngoài phạm vi nhận thức thì chỉ chứng minh là nhận thức của mình vẫn không đủ.


“Phương pháp minh tưởng và chú ngữ căn bản là 80 kim tệ, mười hai viên Ma tinh thạch cấp thấp là 240 kim tệ, cộng thêm một viên Ma hạch cấp 1 50 kim tệ nữa, tổng cộng là 370 kim tệ.”

“Hudson, cháu cần phải nghĩ kỹ.

Đây cũng không phải là một khoản tiền nhỏ, một khi giao dịch thành công thì ta sẽ không hoàn trả.” Chels thận trọng nhắc nhở.

Xem như một người từng trải, Chels biết rất rõ sức hút của Ma pháp, ông ta chỉ sợ Hudson nhất thời xúc động mà tham ô luôn quân phí của lần hành động này.

Nhưng ông ta chỉ là người ngoài, nói thẳng ra thì không tốt.

Dù sao quý tộc cũng rất chú trọng thể diện, nói thẳng ra thì đó là đang chất vấn năng lực thanh toán của, hoặc là nói nhân phẩm của hắn.

Hudson chỉ có thể âm thầm kêu khổ.

Chung quy vẫn vì mình quá nhỏ, nếu như lớn thêm mấy tuổi, dù hắn có tiêu số tiền này thì cũng sẽ không làm cho người khác chú ý.

“Yên tâm đi, chú Chels.

Cháu biết mình đang làm gì, cũng sẽ không lấy danh dự ngàn năm của gia tộc Koslow ra đùa giỡn.”

Trong khi nói chuyện, Hudson đã mở hộp kim tệ đã chuẩn bị từ trước ra, đếm đủ số tiền rồi trực tiếp đưa tới.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận