CHƯƠNG 658: CHÓ ĐỘC THÂN KHÔNG HIỂU
Dịch giả: Luna Wong
Thần sắc của Đoan vương trịnh trọng quay hiền phi gật đầu: “Mẫu phi yên tâm, nếu ta đã hạ quyết tâm, sẽ kiên trì đi về phía trước, sẽ không có chút dao động nào nữa, ta nhất định sẽ bảo hộ Mục gia, bảo hộ Vân Noãn, bảo hộ người!”
“Tốt.” Nét mặt của hiền phi hiện lên một tia vui mừng, “Ninh Từ, nếu đã như thế, hôn sự của ngươi nên định xuống rồi.”
Ninh Từ hơi sửng sờ, lập tức gật đầu: “Thỉnh mẫu phi làm chủ chọn người.”
“Trong lòng ngươi có thích hợp chưa?”
“Ta… Ta không có ý kiến gì, ai cũng được.”
Trong lòng hiền phi đau xót: “Vậy là ngươi muốn chọn một người thân phận địa vị cao, có thể giúp ngươi trên con đường sau này, hay muốn chọn một người gia cảnh thuần khiết, thái độ làm người chính trực?”
Đoan vương trầm mặc chốc lát, trong đầu đột nhiên xẹt qua một bóng người: “Mẫu thân cảm thấy đích nữ Đào gia thế nào?”
“Đích nữ Đào gia? Ngươi là nói nữ nhi của Đào Hàn Đào Bảo Nhi?”
“Vâng.”
“Tuổi của nàng có phải nhỏ chút hay không?”
“Trước định hôn sự ra đã, chờ sau khi nàng cập kê lại thành thân.”
“Cô nương kia ta trái lại gặp qua, tính tình hồn nhiên, lại có quan hệ rất tốt với Vân Noãn, nếu làm nhi tức phụ, đích thật là một chọn người tốt. Nhưng nếu làm Đoan vương phi, thậm chí là sau này… sợ cũng có chút không đủ tư cách. Thái độ làm người của Đào đại nhân và Hàn phu nhân cũng không tệ, nhất là Đào đại nhân, ở trong triều đình tính là phái trung lập khó được, chút thời gian trước ủng hộ Mục gia cũng có hắn.”
“Nhân vô thập toàn, nhân vô hoàn nhân, ta nghĩ muốn dựa vào lực lượng của chính mình, quang minh chính đại đi tới cuối cùng, không muốn bởi vì con đường ta chọn mà lợi dụng người bên gối, ta tiếp xúc qua Đào tiểu thư, coi như là có vài phần quen biết nàng, nếu mẫu phi cảm thấy được, liền gọi Hàn phu nhân vào trong cung nói chuyện đi.”
“Ta đã biết, ngươi an tâm đi làm việc của ngươi, chuyện Đào gia cô nương ta tới giúp ngươi giải quyết.”
“Đa tạ mẫu phi.”
Đoan vương xoay người ra ngoài liền đi gặp trưởng công chúa, sau nửa tháng, bầu không khí trong triều đình dần dần trở nên biến hoá kỳ lạ.
Bookwaves.com.vn
Đoan vương hôm nay trông coi hộ bộ, chưởng khống quân tư, lương thảo trên chiến trường nhất thanh nhị sở, hắn không để ý hộ bộ thượng thư phản đối, đưa ra khao thưởng, trấn an tướng sĩ tàn tật và giá quyến của tướng sĩ hi sinh biên cảnh, chỉ cần là một hạng này thôi đã phải hao phí gần mười vạn lượng bạc.
Lời vừa nói ra, sắc mặt hoàng thượng liền khó xem, nhưng trong triều đình, những cựu thần rất ít nguyện ý lên tiếng dĩ vãng, lại thái độ khác thường tiến hành ủng hộ Đoan vương.
Hoàng thượng tại triều đường phát vài lần lửa, thái độ của Đoan vương như trước kiên định.
Tính tình của hoàng thượng càng hỉ nộ bất định, thậm chí ở mấy ngày kế tiếp, bởi vì một nội thị không cẩn thận làm ngã trà trản, đã hạ lệnh lôi người ra đánh chết.
Cử động lần này, dẫn tới rất nhiều ngự sử bất mãn, đều lên lên sách khuyên can, trong lúc nhất thời trong triều đình có thể dùng bốn chữ chướng khí mù mịt để hình dung.
Mục gia, Mục Thiên Trù xem xong thư trên tay, quay đầu thiêu hủy giấy viết thư.
Chu quản gia mở miệng: “Lão thái gia, hiền phi nương nương và trưởng công chúa bên kia đã quyết định?”
“Ân.”
“Người cảm thấy có thể thành công không?”
“Hoàng thượng càng hoa mắt ù tai bất minh, biên cảnh gặp chiến sự tình huống nguy cấp, lúc này cần một tâm phúc đứng ra một lần nữa chỉnh đốn triều cục, người này, phi Đoan vương điện hạ mạc chúc.”
“Đoan vương điện hạ đích xác hợp, nhưng hoàng thượng bên kia cũng nhất định sẽ không chịu thua, hơn nữa, Đoan vương điện hạ là thần, là tử, mà hoàng thượng là quân, là phụ, một khi quân thần tương nghi, phụ tử tranh chấp, lan truyền ra, nhất định sẽ dẫn đến nhân tâm rung chuyển.”
Mục Thiên Trù tỉ mỉ tự định giá chỉ chốc lát, xoay người đi tới phía sau bàn, cử bút bắt đầu viết thư: “Mau sớm đưa phong thư này đến tay của Trần Tiêu, Đoan vương bên này hạ quyết tâm, cần hắn ở bên kia phối hợp, vì để tránh cho động lòng người rã, có một số việc cần rõ ràng khắp thiên hạ.”
Mi tâm của Chu quản gia giật giật: “Lão thái gia, lẽ nào người muốn vạch ra chuyện Tần thủ lĩnh khi đó?”
“Muốn khuyên hoàng thượng thoái vị, nhất định phải có lý do sung túc, gần đây còn có cái cớ gì càng thêm thích hợp hơn vị bất chính chứ? Ta và Trần Tiêu tán gẫu qua, Trần Tiêu không muốn phủ định triều đình, cho nên nói ngôi vị hoàng đế vẫn là của Ninh gia, chỉ bất quá cần đổi một người càng thêm thích hợp để làm mà thôi.”
Bookwaves.com.vn
“Như vậy cũng tốt, ba vị lão gia tử bị ủy khuất nhiều năm như vậy, cũng nên để thế nhân xem thử, bọn họ cũng không phải là phản tặc, cũng không phải là tội nhân của quốc gia, mà là có người cướp đoạt chính quyền. Nếu như Tần thủ lĩnh tại thế, làm sao có thể có loạn tượng như hôm nay?”
“Đưa thư đi.”
“Vâng.”
Bên kia, Hứa Vân Noãn cà một cái rút trường kiếm trong tay ra, một chút vết máu theo mũi kiếm rơi trên mặt đất.
Nàng không có để ý đến thích khách hắc y ngã trên mặt đất, xoay người lại bên người Mục Trần Tiêu.
Mục Trần Tiêu cũng vừa thu hồi trường thương trong tay, ném thương xuống đất.
“Vân Noãn không có sao chứ?”
“Không có việc gì, ” Hứa Vân Noãn cầm trường kiếm trong tay, dứt khoát vẽ một kiếm hoa, “Ta theo nhị gia gia cũng là học chút võ nghệ phòng thân, trong ngày thường không có cơ hội lấy ra dùng, hôm nay vừa lúc luyện tay một chút.”
Hứa Vân Noãn đi ra phía trước đá thích khách bên chân: “Tây Khương phái tới?”
“Chắc thế.”
“Đây đều đã là nhóm thứ tư rồi đi, Tây Khương kia là có đa sợ ngươi ra chiến trường, thế cho nên cướp giết tránh cho hai quân hợp nhất.”
Mục Trần Tiêu nhìn xe lăn hỏng mất một bánh xe, không khỏi nhíu nhíu mày: “Vân Noãn, xe lăn nàng tặng ta hư rồi.”
“Không có việc gì, phản chính rất nhanh ngươi cũng không cần dùng nữa.” Hứa Vân Noãn trở lại bên người Mục Trần Tiêu, gọi đám người Úc Khoảnh và Hàm Chương lại nâng một xe lăn qua đây.
Mục Trần Tiêu như trước cảm thấy phiền muộn: “Nhưng cái xe lăn này là ta thích nhất.”
Hứa Vân Noãn nháy mắt một cái, vừa cười vừa nói: “Vậy để người sửa lại đi?”
“Được.”
Thần y linh lợi đát đát đi tới: “Sửa cái gì sửa? Có ta ở đây, thêm mười ngày nửa tháng, Mục Trần Tiêu là có thể miễn cưỡng đứng lên nhúc nhích một chút, tiếp qua một hai tháng, nhất định có thể tới lui tự nhiên, bước đi như bay, còn muốn phí công này làm cái gì?”
Hứa Vân Noãn một mắt trừng qua: “Thần y, có phải ngươi chưa từng thành thân, thú tức phụ nhi hay không?”
“Vậy thì thế nào?”
“Cho nên ngươi không thể hội được thâm ý trong này, nhanh đi về xem y thư của ngươi đi.”
Thần y bị Hứa Vân Noãn làm cho nghẹn: “Ta cho ngươi biết, nếu ngươi còn đả kích ta nữa, ta đưa thuốc có hạ thạch tín cho ngươi!”
“Nếu bàn về bản lĩnh hạ dược, ta cũng theo tam gia gia học một chút, có cần hai chúng ta trao đổi giao lưu hay không?”
“Ai muốn giao lưu với ngươi? Tam gia gia ngươi đó là độc vương, bản lĩnh đường ngang ngõ tắt một xấp dày, ta đây là một người nghiên cứu y thuật chính kinh, làm sao có thể hơn được, ngươi bớt làm ta sợ, còn làm ta sợ nữa, ta thực sự sẽ nháo!”
“Vậy ngươi đi ra một bên chậm rãi nháo đi, mắt thấy sẽ sắp đến biên giới, ngươi nháo kiềm chế chút, chớ bị gian tế Tây Khương bắt đi làm mục tiêu sống.”
“Xú nha đầu không chọc người thích.”
Hứa Vân Noãn trực tiếp làm cái mặt quỷ: “Ta có Trần Tiêu thích là đủ rồi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...