Bạch Nguyệt Minh đã nghĩ rằng Lý Hàn Trạch nói cùng cậu đến công ty là đi cảnh cáo những người dám khinh thường cậu, thay cậu ra mặt chỉ điểm một chút. Ai ngờ đâu Lý Hàn Trạch lại đến mở họp để nghe mọi người báo cáo.
Đại đa số trong công ty đều cho rằng bây giờ Lý Hàn Trạch đã làm vua rồi, nhất định sẽ không thèm ngó ngàng gì đến cái công ty bé nhỏ này nữa. Không những thế, hắn còn giao công ty cho Bạch Nguyệt Minh, hành động này ở trong mắt bọn họ giống như hắn chỉ tiện tay ném một món đồ chơi cho Bạch Nguyệt Minh tùy ý đùa nghịch vậy.
Sau khi Bạch Nguyệt Minh về nước lúc nào cũng bị người người tung tin đồn cậu là một tiểu yêu tinh, mê hoặc đức vua đến lú lẫn đầu óc.
Lý Hàn Trạch lên ngôi xong liền hủy bỏ chế độ phân phối hôn nhân, khuyến khích mọi người ly hôn với người đã được phân phối trước đó để đi tìm đối tượng thích hợp với mình hơn. Lý Hàn Trạch là người khởi xướng vấn đề này thế nhưng chính hắn lại không ly hôn với người cũ! Hơn nữa Bạch Nguyệt Minh quá xinh đẹp nên tất cả đều nhận định cậu là một người tâm cơ, dùng nhan sắc để điều khiển người khác.
Lúc Bạch Nguyệt Minh vừa đến công ty, không ai thèm đếm xỉa gì đến cậu cả, ai cũng thản nhiên xem cậu là một hồ ly tinh chính hiệu nên nhân cơ hội lơ là công việc. Bây giờ Lý Hàn Trạch đột nhiên đến kiểm tra làm ai cũng luống cuống, bọn họ cũng nghĩ giống như Bạch Nguyệt Minh, cho rằng hôm nay Lý Hàn Trạch đến là để thay cậu thị uy dân chúng, cả đám đều nơm nớp lo sợ, tay lạnh chân run.
Lý Hàn Trạch trầm mặt nghe đám nhân viên báo cáo thành tích, vô cùng không hài lòng, "Tại sao thành tích tháng này chỉ bằng một nửa tháng trước?"
Văn phòng lặng ngắt như tờ không ai dám nói chuyện, nhưng lại lục đục quay đầu nhìn về phía Bạch Nguyệt Minh, mang ý đồ ném cái nồi này cho cậu.
"Lúc trước khi ngài còn ở đây thành tích tất nhiên rất tốt, nhưng bây giờ lại đổi người, chuyện này có lẽ là..."
Bạch Nguyệt Minh quay sang nhìn nam nhân viên vừa mới lên tiếng, trong lòng cực kỳ tức giận, "Liên quan gì đến tôi? Tôi mới đến có một tháng thôi mà."
"Chuyện thương trường thay đổi như cơm bữa, đừng nói một tháng, dù chỉ là vài ngày thì cũng..."
Hắn ta còn chưa nói xong thì đã bị Lý Hàn Trạch trừng mắt cắt ngang, "Tôi cũng không phải bên tiêu thụ, nói như cậu thì cả cái công ty này chỉ dựa vào một mình tôi à?"
"Thật sự là không còn cách nào khác ạ, gần đây những bên hợp tác lâu dài với công ty lại đột nhiên đòi hủy hợp đồng..."
....
Bạch Nguyệt Minh nhìn đám nhân viên, phát hiện lúc nói chuyện với Lý Hàn Trạch ai cũng đều rất sợ sệt, có những người thậm chí còn đang run. Nhưng khi đối diện với cậu thì tại sao lại hoàn toàn khác?
Cậu nghe Lý Hàn Trạch đối đáp từng câu từng chữ với mọi người, quả thật có mọc thêm cái đầu cũng nghe không hiểu nổi. Lúc còn mài đít trên ghế nhà trường cậu cũng chưa từng gặp trường hợp này bao giờ, có đôi khi thầy sẽ giảng những bài rất khó nhưng ngồi ở dưới lớp nghe chẳng thấy áp lực gì. Hóa ra mỗi người đều có một sở trường riêng.
Sau khi toàn bộ nhân viên ra khỏi phòng hết, Bạch Nguyệt Minh mới ỉu xìu nắm lấy tay áo hắn, đáng thương hề hề mà nói, "Hay là em không làm nữa, đi nghiên cứu chết tạo thuốc ức chế cũng được ạ."
"Hửm?" Lý Hàn Trạch bất ngờ nhìn cậu, "Sao đột nhiên lại từ bỏ rồi?"
"Anh đóng nhiều tiền học phí cho em như vậy, sau khi em tốt nghiệp xong không chỉ không kiếm được tiền mà còn luôn gây phiền phức cho anh, nên là em nghĩ lại rồi." Bạch Nguyệt Minh lẩm bẩm ủi vào lòng hắn, "Em sẽ nghe lời anh ạ, mai em sẽ đến phòng nghiên cứu."
"Em không có làm phiền anh gì cả." Lý Hàn Trạch ôm eo, kéo cậu vào lồng ngực hắn. Bạch Nguyệt Minh mềm mại nằm yên, trông ngọt ngào như một chiếc bánh đường làm Lý Hàn Trạch muốn cắn một cái cho thỏa thích. Một khi đối diện với Bạch Nguyệt Minh, trong đầu Lý Hàn Trạch ngoại trừ tình yêu ra thì chẳng còn cái gì nữa hết, "Thời gian một tháng không đủ để thành tích xuống dốc đến mức như vậy, chắc chắn đã có người làm chuyện bất chính để trục lợi riêng. Lúc anh còn ở đây bọn họ đã lăm le ý định đó rồi, chỉ là không có gan làm mà thôi. Đúng lúc có em đến đã làm lộ đuôi cáo của cái đám đó, vậy nên em không có làm phiền gì anh cả, ngược lại còn giúp đỡ anh không ít đâu nha."
"Anh không cần phải an ủi em đâu, em tự biết bản thân mình như thế nào mà." Bàn tay Bạch Nguyệt Minh nắm lấy ngón tay hắn, "Sở dĩ em muốn quản lý công ty là vì muốn rút ngắn khoảng cách giữa chúng ta lại, anh vừa giỏi vừa có địa vị cao, em cũng muốn trở nên giỏi giang giống như anh vậy. Nhưng hình như em đã chọn sai cách rồi, dù cho có thế nào cũng không tìm được con đường đúng đắn, nếu vẫn luôn như vậy thì cuối cùng em sẽ chẳng làm nên trò trống gì."
"Biến thành một phiên bản khác của anh là sẽ gần anh hơn?" Lý Hàn Trạch không ngờ hắn lại gây áp lực cho Bạch Nguyệt Minh nhiều đến vậy, "Anh không cần một phiên bản khác của chính mình, anh chỉ cần một người độc nhất vô nhị là em."
Bạch Nguyệt Minh bất thình lình bị hắn nhét cho một đống đường liền xấu hổ đến mức trốn trong ngực hắn cọ qua cọ lại không dám ngẩng đầu lên, "Mấy năm qua em ở nước ngoài đã thấy được rất nhiều kiểu thuốc ức chế mới, ở đây trước mắt chỉ có công ty mình là sản xuất thuốc ức chế thôi nhưng kỹ thuật lại chưa bằng những nơi phát triển khác, hình thức cũng nghèo nàn, cần phải sáng tạo nhiều. Hay là mình cũng làm thuốc dạng kẹo ngọt đi, vừa ngon vừa tiện lợi."
"Em sớm nắng chiều mưa như vậy có phải rất đáng ghét không anh?" Bạch Nguyệt Minh nhớ lại mấy ngày trước cậu còn nói rằng chuyện gì càng có tính thử thách thì càng thú vị.
"Em đây gọi là kịp thời thức tỉnh thôi. Lấy khuyết điểm của mình so với ưu điểm của người khác là không nên. Thay vì để cho người đời chế nhạo thì chi bằng em phát huy ưu thế của mình để cho người ta phải ngước nhìn đi." Ban đầu Lý Hàn Trạch không muốn cho Bạch Nguyệt Minh quản lý công ty là vì công việc sẽ rất vất vả, kế nữa là hắn sợ Bạch Nguyệt Minh sẽ đánh mất chính mình mà làm những chuyện không như ý muốn.
....
Không lâu sau đó Bạch Nguyệt Minh đã cho ra mắt kiểu thuốc ức chế mới, không chỉ có vẻ ngoài bắt mắt mà còn ngon miệng. Loại này được thiết kế gọn nhẹ để tiện lợi bỏ túi, so với loại cũ cần phải tiêm thì hoàn toàn ăn đứt.
Mọi người được diện kiến năng lực của cậu xong thì ý nghĩ về cậu cũng thay đổi, từ một tiểu yêu tinh chỉ biết quyến rũ người khác nay đã thành thông minh - biết làm thuốc ức chế - tiểu yêu tinh.
Bạch Nguyệt Minh rảnh rỗi nên lên mạng tự tìm kiếm tên mình, thấy toàn là những bài viết phân tích thủ đoạn quyến rũ đức vua của cậu, thậm chí còn có người bào chế nước hoa có mùi tin tức tố của cậu, toàn bộ đều cháy hàng.
"Quái lạ, sao bọn họ biết mùi tin tức tố của mình nhỉ." Bạch Nguyệt Minh vì quá tò mò nên đã mua thử một lọ, mới đầu còn tưởng hàng pha ke ai ngờ khi xịt lên thì thấy mùi cực kỳ giống, "Đỉnh quá vậy ta!"
Cậu xịt nước hoa xong phấn khích đi tìm Lý Hàn Trạch, muốn cùng hắn chia sẻ cái lọ nước hoa vi diệu này, kết quả mới vừa vào phòng liền bị Lý Hàn Trạch ôm lấy đè ở trên giường.
Lý Hàn Trạch dùng sức hít một hơi mùi hương trên người cậu, kích động đến sắp trào nước mắt. Đã hơn một tháng hắn không ngửi được mùi tin tức tố của Bạch Nguyệt Minh rồi, lúc trước hắn nghi ngờ Bạch Nguyệt Minh quá mệt mỏi nên nội tiết bị mất cân bằng, sau đó lại nghĩ là do lúc nghiên cứu thuốc ức chế Bạch Nguyệt Minh đã tự ăn thử. Vốn định tâm sự với Bạch Nguyệt Minh, ai ngờ nhóc con này toàn thân tràn đầy mùi tin tức tố tự dâng mình tới cửa.
Bạch Nguyệt Minh cầm cái lọ trong tay, lòng không ngừng bội phục, loại nước hoa này thật sự có thể dùng như tin tức tố sao?
---
Còn có 1 chương nữa thôi mọi người ơi ~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...