Quay Về Bên Anh Em Nhé
Nguyễn Hoàng Phúc kéo tay cô từ trên cổ anh ra: “Buông ra, anh còn phải lái xe.”
“Em sẽ không buông đâu, anh là chồng em, em không buông đâu.”
Nguyễn Hoàng Phúc càng cảm thấy phiền chán, giọng điệu càng thêm cứng rắn: “Anh không phải chồng em, mau buông tay!”
Trần Linh Nhi có chút giật mình: “Mới có ra ngoài hút điếu thuốc một chút mà lại trở mặt rồi, Hoàng Phúc, có phải công ty đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Ừm!” Nguyễn Hoàng Phúc nói cho có lệ, xoay người láy ra khỏi nhà họ Nguyễn, ở bên ngoài anh đã mua nhà riêng cho Trần Linh Nhi, lúc đầu định lái xe đưa cô trở về đó nhưng không hiểu sao lại chạy về nhà cũ Nhà họ Nguyễn.
Trần Linh Nhi luôn là người biết điều, hôm nay đã xài không ít tiền của Nguyễn Hoàng Phúc nên đổi phương pháp lấy lòng anh.
Nguyễn Hoàng Phúc lo sợ có thể xảy ra chuyện, nên anh nhanh chóng đạp phanh lôi người ngồi xuống ghế sau, anh trước nay không phải lúc nào cũng muốn oan ức người của mình nhưng khi bóng dáng nhàn nhạt lướt qua cửa kính xe, Nguyễn Hoàng Phúc đột nhiên cảm thấy buồn chán.
Anh ta đẩy Trần Linh Nhi đầy lửa tình ra, bước ra ngoài xe đi hút thuốc.
Nói là ra ngoài hút thuốc nhưng anh thật sự đang đợi một người, nhưng khi đợi được rồi thì chẳng biết nói lời gì cho phải, chỉ có thể qua loa hăm dọa cô bảo cô không được nói cho ông nội biết.
Anh luôn là một nhân vật lớn quyết đoán trong thương trường, đánh đâu thắng đó mà Trần Hà Thu cũng không còn là một cô gái nhát gan e sợ phiền phức nữa.
Cô bình tĩnh hứa với anh, cũng không có nửa lời do hay hay ngập ngừng, thong thả rời đi.
Mà trong bụng anh lại nghẹn một cục tức giận.
Dựa vào cái gì mà cô ấy có thể nhẹ nhàng buông xuôi như vậy chứ, mà bản thân anh lại không cách nào dứt ra được.
Nguyễn Hoàng Phúc cũng không thể giống như trước kia mà đối xử với cô như vậy được, không thể làm gì được, cũng không thể giải thích với cô, đây không phải phong cách xưa nay của anh.
Khốn khiếp!
Nguyễn Hoàng Phúc mắng một câu thô tục.
Trần Linh Nhi tưởng bản thân cô hầu hạ không chu đáo nên rụt cổ không nói lời nào.
Khi trở về căn hộ của cô, Nguyễn Hoàng Phúc cũng không chịu xuống xe, lạnh lùng nói: “Trời cũng tối rồi, mau xuống xe đi.”
Trần Linh Nhi lúng túng nói: “Hoàng Phúc, có muốn lên nhà ngồi chút không?”
“Không được, công ty còn có việc, nếu mấy ngày này em có việc thì đi tìm trợ lý Chu đi.” Nguyễn Hoàng Phúc thấy cô xuống xe, lập tức quay đầu xe rời đi.
Bất động sản của Ngô thị gần đây đang phát triển rất mạnh, trong buổi họp sáng ngày hôm sau, Ngô Nhật Lâm đã trịnh trọng giới thiệu Trần Hà Thu với mọi người: “Đây là Trần Hà Thu, nhà thiết kế mới nhận chức của công ty chúng ta.
Lúc trước cô ấy cũng đã giúp công ty của chúng ta không ít, điều này mọi người chắc đã nghe qua.
Năng lực của thiết kế của Trần Hà Thu rất tốt nhưng dù gì thì tôi cũng là người mới, nên mong mọi người hãy quan tâm giúp đỡ đến cô ấy nhiều hơn.
”
Có tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
Những gì Ngô Nhật Lâm nói khá là hoa mỹ.
Trần Hà Thu đánh một trận thành danh là chuyện không ai không biết! Mọi người trong ngành bất động sản đều biết rằng mảnh đất tuyệt vời ở phía đông thành phố đang nằm trong tay của Tổng giám đốc Lê.
Nhiều chủ đầu tư bất động sản tham lam miếng mồi ngon đó, tìm mọi thủ đoạn đút tiền và phụ nữ lên người Tổng giám đốc Lê nhưng đều được gửi về nguyên vẹn, tưởng rằng không ai có thể gặm nhấm được cái xương khó nhằn này, ai mà biết được Trần Hà Thu vừa mới ra tay thì đã hoàn thành tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...