“Làm sao? Có vấn đề gì à?”
Trần Hà Thu nhìn lướt qua bản vẽ một lần, những tri thức ít ỏi về kiến trúc vốn bị quăng ra sau đầu nay dần dần quay lại.
Hơn nữa bản thiết kế này và bản thiết kế tốt nghiệp của cô cực kỳ giống nhau, một ít số liệu và ký hiệu cô không thể nào quen thuộc hơn.
“Không có vấn đề gì.”
Ngô Nhật Lâm cũng bị Hoàng Thúy Vân khiến cho không còn cách nào khác, mới phải cho Trần Hà Thu một cơ hội, bây giờ cơ hội cũng đã cho, cũng xem như là đã hoàn thành nhiệm vụ.
Trần Hà Thu không có năng lực bị đuổi việc hoàn toàn không liên quan đến anh ta, anh ta cũng đã chuẩn bị gọi nhà thiết kế khác tới hỗ trợ rồi.
Bỗng nhiên nghe thấy Trần Hà Thu trả lời, anh ta có chút bất ngờ hỏi: “Cô xác định?”
“Trần Hà Thu gật đầu: “Tôi xác định.”
“Tốt lắm.” Ngô Nhật Lâm đưa bút laser cho cô.
“Bắt đầu đi.”
Trần Hà Thu cúi đầu, nhìn đôi dày cao bồi cũ nát dưới chân và vạt áo sơ mi bị giặt tới mức trắng bệch ở trên người, nhắm mắt lại, thôi mặc kệ, đây là cơ hội duy nhất của cô.
Cô vén mái tóc qua hai bên rồi cột lại, lộ ra vết sẹo đáng sợ trên má phải, Trần Hà Thu làm như không nghe thấy mọi người trong phòng hội nghị ngạc nhiên thì thầm.
“Mảnh đất này ở khu trung tâm của Thành phố Hà Nội, ngay bên cạnh là CBD và phố ăn vặt, từ đây chúng ta có thể đặt mục tiêu khách hàng là dân văn phòng từ 20 đến 35 tuổi.
Dân văn phòng mặc dù thu nhập cũng xem như khá giả, nhưng phần lớn đều là sống độc thân, chỉ có một bộ phận nhỏ là đã kết hôn, cho nên ở trên phương diện thiết kế, nên chọn thiết kế mô hình nhà nhỏ SOHO từ 50m2 đến 70m2.
Tiền đặt cọc không cao lắm, tiền thuê hàng tháng cũng ở trong phạm vi chấp nhận.”
Trần Hà Thu nói xong, nhấn bút laser, chỉ vào hình ảnh và tư liệu trên máy chiếu tiếp tục giải thích: “… mô hình nhà ở thiết kế tinh xảo khéo léo, xanh hóa diện tích, đây đều là những thứ mà dân văn phòng xem trọng nhất, trên phương diện chi phí, cũng có thể xem là thấp nhất.”
Khi trang chiếu lật đến trang cuối cùng, cũng không biết đã trôi qua bao lâu.
Mọi người đều im lặng, ánh mắt từ xem thường đến khen ngợi, ngay cả Ngô Nhật Lâm đều rất chuyên chú nghe cô thuyết trình, nụ cười trên mặt càng lúc càng lớn.
Hoàng Thúy Vân a Hoàng Thúy Vân, lần này cô thật đáng tin, đưa cho tôi một người thiết kế giỏi như vậy.
Bỗng dưng có tiếng vỗ tay vang lên từ phía chủ trì, là Lê Anh Huy.
Rất nhanh sau đó, tất cả mọi người cũng bắt đầu vỗ tay, tâm tư của Trần Hà Thu vẫn luôn như đi tàu lượn cuối cùng cũng hạ cánh an toàn.
Không tồi, cô không làm mất Thúy Vân xấu hổ.
Ngô Nhật Lâm đứng lên đúng lúc, nói: “Tổng giám đốc Lê, phương án vừa rồi còn có chỗ nào nhà thiết kế của chúng tôi chưa giải thích rõ ràng sao?”
Lê Anh Huy gõ gõ ngón tay lên mặt bàn, ánh mắt luôn nhìn về phía Trần Hà Thu: “Không vấn đề gì, ký hợp đồng đi, tôi có thể ra thêm 5%, nhưng tôi yêu cầu nhà thiết kế này của các anh chịu trách nhiệm liên hệ giữa chúng ta.”
Ngô Nhật Lâm rất vui: “Không thành vấn đề, là vinh dự của chúng tôi, buổi tối tôi làm chủ, ăn mừng chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Lúc Trần Hà Thu từ phòng họp đi ra, toàn bộ công ty nhìn cô không như trước nữa, nhân viên bên bộ phận nhân sự lúc trước cũng đối xử với cô ân cần hơn rất nhiều, mang theo thủ tục nhận chức của cô sắp xếp vị trí: “Về sau chỗ này chí là chỗ làm việc của cô, tiền lương của cô vốn là tám triệu, Tổng giám đốc Ngô vừa thông báo tăng lên thành mười triệu, ba tháng sau lên chính thức là hai mươi triệu.
Tôi đại diện công ty chào mừng cô.”
Được công ty nhận là niềm vui ngoài ý muốn, Trần Hà Thu lấy sự chuyện nghiệp của mình ra bắt tay: “Cảm ơn.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...