Quậy Tung Hogwarts

Editor: Nguyetmai

Rất ít khi Hogwarts xuất hiện tình huống ngộ độc, nói chính xác ra, với thực lực pháp thuật và thái độ phục vụ của gia tinh, tình huống học sinh ngộ độc thức ăn trên quy mô lớn trong những bữa ăn trước đây là – số không.

Là phù thủy Anh không có quá nhiều yêu cầu về món ăn ngon và trí tưởng tượng nấu nướng, trước khi Alina tới, các học sinh trường học pháp thuật Hogwarts chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ tự tay chế biến đồ ăn.

Chính vì vậy, dù là môn Thảo dược hay môn Độc dược thì đều trực tiếp tiến hành giảng dạy từ độc dược và thực vật pháp thuật, việc hệ thống về các thực vật, động vật thông thường hầu hết chỉ là phổ cập qua một chút mà thôi.

Thế nhưng, sau "sự kiện nấu nấm độc dã ngoại" làm cả trường bàng hoàng lần trước, nó đã thể hiện ra nhược điểm trí mạng của các học sinh Hogwarts. So với sự hiểu biết về tri thức pháp thuật, quả thực là bọn họ hiểu biết quá ít về thế giới phi pháp thuật. 

Nếu nói chuyện các phù thủy năm nhất thu thập nhầm nấm độc thì còn thông cảm được, vậy thì tất cả các học sinh năm bảy gần tốt nghiệp mà còn thua một cây nấm nho nhỏ đúng là khó mà tưởng tượng nổi.

Không ai nhận ra độc tính của cây nấm, cũng không ai thi triển pháp thuật đơn giản để nhận biết độc tố (tuy rằng pháp thuật này không ghi chép trong sách giáo khoa bùa chú). Điều then chốt là, đến cuối cùng, người gửi thư cầu viện lại là một phù thủy nhỏ năm nhất đến từ thế giới Muggle…

Sau khi trải qua chuyện này, hội đồng vốn rất cố chấp cũng dần buông lỏng. Với số phiếu áp đảo, bọn họ đồng ý tăng thêm việc phổ cập một phần tri thức của thế giới phi pháp thuật vào chương trình học của Hogwarts sau này. Alina gọi phần nội dung này là "khoa học tự nhiên".

Là giáo sư môn Thảo dược, đương nhiên Pomona Sprout rất vui mừng với việc thay đổi chương trình học này, tuy rằng như vậy thì nhiệm vụ giảng dạy mà bà phải mang sẽ càng nặng nề hơn, nhưng chỉ cần lũ trẻ có thể tiếp xúc với nhiều tri thức liên quan tới thực vật hơn thì hoàn toàn không thành vấn đề.

"Phân biệt nấm?"


Đôi mắt của các phù thủy nhỏ rơi vào đống nấm sặc sỡ trong tay Giáo sư Sprout, nhất là cây nấm màu đỏ trắng, không ít người ngầm thè lưỡi, khuôn mặt hiện lên nét ngượng ngùng, nghĩ lại vẫn thấy sợ.

"Giáo sư, căn cứ theo kinh nghiệm của em, cái này không thể ăn. Ừm, cả những cái này nữa, em đoán rằng… hẳn là nấm có màu sắc rực rỡ đều không thể ăn được đúng không?"

Susan Bones giơ tay, chỉ vào nấm tán giết ruồi trong tay Sprout và những loại nấm còn lại rồi nhỏ giọng trả lời. Vừa nói cô bé vừa quay đầu nhìn nhóm ba người cuối cùng đội ngũ theo bản năng.

Kể ra thì những tri thức liên quan đến nấm còn nhờ Hermione chỉ cho, mặc dù có đôi khi Granger hơi nghiêm khắc, vô tình, nhưng từ tận đáy lòng, mọi người vẫn biết ơn và sùng bái phù thủy nhỏ Gryffindor thông minh này.

"Xem ra các trò đều đã học được một số tri thức từ bài học này, rất tốt."

Sprout gật đầu mà không nói là đúng hay sai, bà tươi cười hiền hòa, nhìn những đứa trẻ xung quanh.

"Thế nhưng cũng không hoàn toàn chính xác. Còn có bạn nào có câu trả lời khác nữa không… Tiểu thư Granger?"

Nương theo ánh mắt của Susan Bones, Giáo sư Sprout nhìn ba cô bé đứng cuối đội ngũ, nhìn Hermione giơ tay và mỉm cười gật đầu.

"Giáo sư, cây nấm thứ hai từ trái sang trên tay cô là nấm phun đã được đề cập tới trong "Một ngàn loại nấm và thảo dược thần kỳ", ăn trực tiếp có thể chữa bệnh ho. Mà cây nấm mập màu lam nhạt là nấm băng trong "Một ngàn loại nấm và thảo dược thần kì", phù thủy viễn cổ thường trồng nó trong hầm để cất trữ thức ăn, không viết là có thể ăn được."


Hermione chớp mắt nhìn về phía các loại nấm trong tay Giáo sư Sprout, trả lời một cách tự tin.

Sau sự kiện tuần trước, cô đã đọc "Một ngàn loại nấm và thảo dược thần kỳ" những ba lần, nhắm mắt lại cũng có thể đọc hết nội dung trong sách ra, cô tự tin rằng đến cả Alina cũng không thể trả lời tốt hơn cô được.

"Trả lời chính xác, cộng năm điểm cho Gryffindor."

Giáo sư Sprout gật đầu một cách hài lòng, nhìn về phía các phù thủy bằng ánh mắt nghiêm túc:

"Ta rất tiếc, dù đã trải qua bài học lần trước nhưng có vẻ như các trò vẫn chưa nhận thấy tầm quan trọng của thảo dược học. Trên thực tế, nếu các trò cẩn thận đọc sách giáo khoa thì ít nhất có thể dễ dàng phân biệt ra cây nấm băng màu lam này."

"Trò Granger trả lời rất chính xác, ngoại trừ nấm phun, tất cả những loài nấm khác đều không thể ăn được."

Nghe thấy lời khen ngợi của Giáo sư Sprout, Hermione vừa giành câu trả lời thành công nở một nụ cười ngọt ngào, nhìn về phía Hannah và Alina bằng ánh mắt đắc ý.

Mặc dù không thể cùng học môn Độc dược với Hufflepuff, nhưng Hermione vẫn tự tin không thua kém gì Alina trên bất cứ một tiết học nào. Dù sao, đối với bọn họ, điểm max đã là cao nhất rồi. Dù Alina có xuất sắc đến đâu đi chăng nữa thì cũng không thể vượt qua mức cao nhất để đạt được nhiều điểm hơn, tất cả đều sẽ hòa nhau.

Có vẻ Tiểu Hải Ly này đang khiêu khích? Đúng là tiểu thư biết tuốt ấu trĩ.


Nhìn dáng vẻ như người chiến thắng của Hermione, Alina buồn cười lắc đầu, suýt chút nữa thì cô quên mất, trong lớp học, Hermione là một học sinh xuất sắc háo thắng, để giành thiện cảm thì còn phải tiếp nhận lời thách đấu trên lớp học một cách chính diện mới được.

"Giáo sư Sprout, em cho rằng đáp án tiêu chuẩn mà cô nói có chỗ chưa chặt chẽ."

Trong lúc Sprout chuẩn bị rút nấm trong tay lại và xoay người mở cửa nhà kính ra, Alina đột nhiên nhếch môi, giơ tay lên nói:

"Theo quan điểm của em, những thông tin trong "Một ngàn loại nấm và thảo dược thần kỳ" chỉ chính xác, nhưng không hẳn là hoàn chỉnh."

"Hử?"

Giáo sư Sprout nhếch lông mày, nhìn về phía Alina với vẻ hứng thú.

Đối với phù thủy nhỏ truyền kỳ trong nhà mình, xét tổng thể thì bà vẫn rất yêu thích.

Chỉ có điều, trước đó bà chỉ chú ý tới thiên phú pháp thuật của Alina và sự hỗ trợ, dẫn dắt các bạn học. Còn về tri thức của phù thủy nhỏ tóc bạch kim này thì bà không quá hiểu rõ.

Dù sao môn Thảo dược là một môn học đặc biệt khác với hầu hết các môn học còn lại. Muốn học giỏi môn này, thứ cần nhất là sự yêu thích và tích lũy qua thời gian chứ không phải thiên phú pháp thuật tuyệt diệu hay tài ăn nói cao siêu.

"Kaslana, với kết quả mà trò Granger nói, trò còn muốn bổ sung gì sao?"


"Không phải là bổ sung, mà là sửa đúng."

Alina nhìn lướt qua Tiểu Hải Ly tóc xù đã bắt đầu mở sách giáo khoa ra cẩn thận đối chiếu, cô lắc đầu nhẹ. Đôi khi sách giáo khoa không thể bù lại được.

"Nguy hiểm bắt nguồn từ sự thiếu kiến thức và bảo thủ. Ví dụ như cây nấm tán giết ruồi này, theo em được biết, ở Nga, nó là một loại nấm thường gặp và có thể ăn được. Độc tính của nấm tán giết ruồi có thể hòa tan trong nước. Khi cắt ra thành miếng đồng thời dùng một lượng nước đun sôi lớn để lọc, đến khi nước biến thành màu trắng là có thể ăn được."

Trên thực tế, lúc sinh tồn khó khăn trong cô nhi viện, Alina đã ăn loại nấm thường gặp ở châu Âu này không chỉ một lần.

Mặc dù sau khi qua nhiều lượt nước sôi, hương vị đặc biệt của nấm đã biến mất gần hết, nhưng với lũ trẻ cần thức ăn để bổ sung năng lượng trong cơ thể thì đã đủ rồi.

Liếc nhìn vài loại nấm khác trong tay Sprout, cô nhún vai.

"Trên thực tế, hầu hết các bộ phận tạo thành nấm đều là các chất mà dạ dày chúng ta có thể tiêu hóa được."

"Chuyện này đồng nghĩa với việc, xét về mặt lí luận, tất cả đều ăn được. Chỉ có điều một số loại có thể ăn trực tiếp, mà có một số loại phải tiến hành xử lí gia công mà thôi."

Từ rất lâu trước kia, kinh nghiệm tích lũy hàng ngàn năm của đế quốc ẩm thực cũng đã tiến hành hệ thống mọi thứ trên thế gian.

Những thứ có thể ăn nhiều lần…

Và, những thứ chỉ có thể ăn một lần…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui